Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

【 Đinh! Chúc mừng anh, kỹ năng cơ sở làm sạch vết thương, sơ cứu tăng lên cấp chí cao, nhận được thuộc tính đặc biêt: 1. Trong lúc sơ cứu giảm bớt cảm giác thống khổ cho người bệnh.】

Trần Thương lập tức hiểu được!

Đây chính là cái gọi là thuộc tính đặc biệt?

Giảm bớt cảm giác thống khổ cho người bệnh là một loại năng lực, mặc dù làm sạch vết thương và sơ cứu là thao tác thường thấy nhất ở ngoại khoa, thế nhưng người khác nhau thì cách xử lý cũng khác nhau như ngày với đêm.

Giống như bác sĩ cấp trên của mình, Trần Bỉnh Sinh, khi anh ta làm sạch vết thương và thay băng, người bệnh vô cùng bình thản, hơn nữa người bệnh được anh ta xử lý qua tỉ lệ nhiễm trùng cực thấp, khôi phục cũng tương đối nhanh, xem ra cái này hẳn là thuộc tính đặc biệt.

Trần Thương dám cá, kỹ năng chuyên nghiệp của Trần Bỉnh Sinh chắc chắn rất tốt, độ thiện cảm của Trần Bỉnh Sinh đối với mình hẳn là 60 rồi? Ngày mai đi bệnh viện kiểm tra một chút thuộc tính của Trần lão đại, nhìn xem thuộc tính của người có tuổi đến cùng lộng lẫy bao nhiêu.

【 Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ trực ban thay Trần Bỉnh Sinh, nhận được: 1. Nhân dân tệ 100 nguyên; 2. Hảo cảm của Trần Bỉnh Sinh +2. 3. Kinh nghiệm +30. 】

Vừa dứt lời, Trần Thương nhìn thấy nhóm Wechat sáng lên, có người gửi một cái hồng bao.

Trần Thương linh cơ khẽ động, cướp hồng bao!

Tay nhanh là tố dưỡng cơ bản của bác sĩ ngoại khoa, huống chi Trần Thương độc thân bao nhiêu năm...

【 Đinh! Nhận được một trăm nguyên! 】

Trần Thương cười cười, xem ra hệ thống sẽ không để cho tiền của mình tới không rõ ràng, thế này cũng tốt, tối thiểu không cần lo lắng bị tra ra, tài chính lai lịch không rõ ràng, nếu mà tra được, đừng nói các người không rõ, chính tôi cũng không rõ.

Nhóm này là nhóm nội bộ, bên trong đều là nhân viên trong khoa cấp cứu.

Sau khi cướp được hồng bao, lập tức trong nhóm náo nhiệt lên.

- Wow, Trần Thương anh quá độc ác rồi, một mình anh cướp một nửa! 100 nguyên tiền, lợi hại, lợi hại.

 Một cô y tá nhỏ cảm khái nói.

- Đúng vậy! 100 nguyên nha, vận may của tiểu Trần không tệ lắm!

 Y tá trưởng cũng nở nụ cười.

Nhìn mọi người cùng nhau ồn ào, Trần Thương cũng không tiện, chỉ nhắn một stickey cười to:

- Người thích cười thì vận may cũng sẽ không quá kém!

Lúc này, chủ nhân gửi hồng bao xuất hiện, là khoa cấp cứu cùng năm với Trần Thương, Vương Khiêm.

Vương Khiêm cũng là bác sĩ ngoại khoa cấp cứu, chỉ có điều người ta không phải hợp đồng, mà là biên chế đường đường chính chính.

Vương Khiêm cười nói:

- Cuối tuần này tôi sẽ tổ chức đám cưới, khoảng thời gian này vất vả mọi người.

Mặc dù Vương Khiêm là thạc sĩ, thế nhưng sau khi đến đây lại đi theo bác sĩ cấp trên, bác sĩ cấp trên của Vương Khiêm tên là An Ngạn Quân, là một bác sĩ ngoại khoa nghiêm cẩn, hiện tại đã là Phó chủ nhiệm, đối với Vương Khiêm cũng là chú ý bồi dưỡng.

Đám người nhìn thấy Vương Khiêm kết hôn, lập tức chúc mừng, Vương Khiêm là người địa phương, trong nhà có hai ba phòng nhỏ, đi làm lái xe là một chiếc Audi A4.

...

...

Mỗi ngày, Trần Thương rời giường tương đối sớm, sau khi ăn sáng thì chạy bộ rồi mới đến chỗ làm, dù vậy, sau khi đến cũng mới hơn 7 giờ một chút, còn chưa tới thời gian giao ban.

Vừa mới đến chỗ làm, Trần Thương nghe thấy trong đầu truyền đến một âm thanh.

【 Đinh! Nhiệm vụ hằng ngày: Làm sạch vết thương, thay băng mười lần. Nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng: Kinh nghiệm làm sạch vết thương, thay băng +30. Nhân dân tệ +50 nguyên. 】

Trần Thương lập tức vui mừng, hoàn thành nhiệm vụ này sẽ có 50 nguyên à!

Nếu là nhiệm vụ hằng ngày, xem ra mỗi ngày đều sẽ có, nếu nói như vậy... Một tháng sẽ có thêm 1500 nguyên, cộng thêm nhiệm vụ chính thức, cuộc sống của mình lập tức sẽ được đảm bảo.

Khoảng cách tám giờ giao ban còn có một đoạn thời gian ngắn nữa, mà cấp cứu hình như cũng không quá bận rộn.

An Ngạn Quân vừa vặn từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy Trần Thương đã đến, đầu tiên là sững sờ, sau đó lên tiếng chào:

- Tiểu Trần tới thật sớm.

Trần Thương nhìn thấy trên đầu An Ngạn Quân có một cái dấu chấm hỏi, trong đầu khẽ động, cười nói:

- Nhà tôi cũng gần đây, tới xem một chút có gì cần hỗ trợ hay không. Chị An, tối hôm qua chị làm ca đêm à?

An Ngạn Quân gật đầu:

- Ừm, đúng vậy, cũng may tối hôm qua không có chuyện gì, vừa rồi tôi còn đang cảm khái tối hôm qua gió êm sóng lặng, kết quả là đến một đám người, giờ cậu có bận chuyện gì không?

Trần Thương nghe vậy thì vội vàng nói:

- Bây giờ tôi không bận gì cả!

An Ngạn Quân khó được cười một tiếng:

- Vậy cậu giúp tôi đi kiểm tra một chút? Tiểu Vương kết hôn, một mình tôi cũng làm không kịp.

Trần Thương vội vàng gật đầu:

- Được!

【 Đinh! Nhiệm vụ của NPC An Ngạn Quân, giúp đỡ An Ngạn Quân xử lý người bệnh, nhận được độ thiện cảm của An Ngạn Quân +5, nhân dân tệ +20, kinh nghiệm +30. 】

Trong lòng Trần Thương vui mừng!

Quả nhiên có nhiệm vụ, 20 nguyên tiền, cộng thêm 30 điểm kinh nghiệm.

Dễ chịu!

Sau khi đến đại sảnh cấp cứu, Trần Thương trợn tròn mắt, một đám trẻ con bảy tám tuổi đang khóc to, hơn nữa cả đám đều hoặc nhiều hoặc ít bị trầy da.

An Ngạn Quân giải thích nói:

- Sáng sớm hôm nay, một chiếc xe đưa đón học sinh trường tiểu học bị trục trặc, vọt vào một cái rãnh nước, mười đứa bé này bị va chạm ngoại thương, cũng may không có vấn đề gì quá lớn, cậu giúp tôi đi băng bó xử lý một chút vết thương đi.

Trần Thương gật đầu, đi vào giữa đám học sinh, nhìn một đám học sinh trên mặt rất nhiều vết máu, cũng không khỏi đau lòng.

Với với y tá trực ban:

- Chị Lưu, hỗ trợ tổ chức một chút, trấn an bọn nhỏ, tôi tới băng bó vết thương cho mấy đứa nó.

Lưu Yến nhẹ gật đầu, đứng dậy bắt đầu trấn an mấy đứa nhỏ, mà Trần Thương thì trực tiếp vào phòng xử lý.

Lưu Yến mang theo một cô bé đi vào, cánh tay cô bé bị trầy da một đường, chảy không ít máu, phía trên băng gạc băng bó tạm thời.

Nhìn thấy Trần Thương mặc áo blouse trắng, mắt to rưng rưng, ngậm lấy nước mắt:

- Chú ơi, cứu cháu... cháu sợ...

Trần Thương không khỏi mềm lòng, cười nói:

- Đừng sợ, cháu chỉ bị trầy da, không có chuyện gì, mấy ngày là khỏe, chú giúp cháu băng bó một chút thì sẽ không sao nữa, có được hay không?

Cô bé ngậm lấy nước mắt, nghiêm túc nhẹ gật đầu:

- Nữu Nữu không sợ đau.

Trần Thương ừ một tiếng, sau đó bắt đầu chuẩn bị xử lý, kéo băng gạc trên cánh tay ra, Trần Thương nhìn thấy mấy vết rách không sâu không cạn, như cũ đang rướm máu.

Anh cầm lấy nước muối vô khuẩn, tẩy rửa vết thương một chút, sau đó bắt đầu xử lý vết thương.

Đầu tiên là khử trùng, khử trùng rất dễ đau, dù sao cồn i-ốt kích thích vết thương, cái này rất dễ gây nên đau đớn.

Vì vậy, Trần Thương cố gắng cẩn thận một chút, dù sao cũng là cô bé nhỏ, sức chịu đựng khẳng định phải yếu một ít.

Thế nhưng...

Giống như không hề đau đớn như tưởng tượng, nước mắt trong mắt cô bé từ đầu đến cuối không rơi xuống.

Sau đó là rửa sạch băng bó, rất thuận lợi!

Làm xong, Trần Thương thắt một cái nơ con bướm trên băng gác trên cánh tay cô bé, cười nói:

- Một tuần sau đến đây, chú giúp cháu mở nơ con bướm ra sẽ tốt! Có đau hay không?

Cô bé lắc đầu:

- Không đau, cám ơn chú!

Cô bé cuối đầu cảm ơn Trần Thương.

Trần Thương sững sờ, cười nói:

- Tốt, đi nghỉ ngơi đi, người bạn trẻ kế tiếp.

【 Đinh! Làm sạch vết thương thay băng +1, kinh nghiệm sơ cứu +5, kinh nghiệm +5, nhân dân tệ +5 nguyên. 】

Trần Thương sững sờ, lợi hại, người khác là đánh quái thăng cấp, rơi tiền, mình là cứu người thăng cấp rơi tiền.