Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Tốc độ của Trần Thương rất nhanh, sau khi bọn nhỏ vào trong cũng không có khóc không náo chút nào.

Ban đầu, An Ngạn Quân còn lo lắng trong lúc Trần Thương sơ cứu vết thương chưa vững tay nghề sẽ làm cho bọn nhỏ đau đớn hơn!

Dù sao người trẻ tuổi tương đối qua loa, nghĩ tới đây, tốc độ sơ cứu của An Ngạn Quân tăng lên, sốt ruột gấp xử lý xong, lập tức tranh thủ thời gian tới chỗ Trần Thương.

Thế nhưng khi tiến đến, cô trợn tròn mắt.

Mấy đứa bé đã được băng bó xong ngồi ở chỗ đó, đàng hoàng, yên lặng.

An Ngạn Quân bất đắc dĩ hỏi:

- Cháu bé, bị dọa sợ hả? Có đau hay không?

Mấy cậu bé cùng nhau lắc đầu:

- Không đau!

An Ngạn Quân cười cười, sờ lên đầu của đứa bé, cô đoán bọn chúng không biết sợ hãi, dù sao, vừa rồi cô thay băng thì chúng cũng không im lặng như vậy.

Mà lúc này, Trần Thương đang xử lý một cô bé, đầu gối của cô bị quẹt rách một miếng da, vụn bụi nhỏ li ti dính vào, yêu cầu rửa sạch và lấy ra rất nhiều hạt bụi, An Ngạn Quân nhíu mày, xử lý cái này có chút khó, vết thương tương đối nghiêm trọng, chắc chắn sẽ đau!

Cô đang chuẩn bị nói thì Trần Thương đã bắt đầu làm sạch vết thương.

Thế nhưng chỉ tùy ý nhìn như thế, An Ngạn Quân đã sững sờ.

Người trong nghề vừa ra tay là biết có đúng hay không!

Thủ pháp làm sạch vết thương của Trần Thương hơi đặc biệt?

Quả nhiên, trong lúc Trần Thương rửa sạch vết thương, cô bé nhăn mặt, nước mắt rưng rưng, thế nhưng nửa ngày không khóc thành tiếng.

An Ngạn Quân còn phát hiện, khi Trần Thương xử lý vết thương, nhưng chi tiết nhỏ trong đó đều vô cùng chú ý!

Đối với rửa sạch bộ vị nhạy cảm vô cùng cẩn thận... Mà như vậy, có thể trên phạm vi lớn giảm bớt thống khổ cho người bệnh, thậm chí thông qua sơ cứu, có thể trình độ chắc chắn giảm bớt thống khổ vốn có!

Đây chính là khảo nghiệm trình độ của bác sĩ.

An Ngạn Quân loáng thoáng nhớ qua, phòng khám Mayo có một chuyên gia chuyên môn nghiên cứu xử lí các vấn đề này: Làm sạch vết thương, sơ cứu làm người ta phiền nhất chính là đau đớn, mà chuyên gia ưu tú có thể thông qua giảm bớt đau đớn chỗ đau, giảm bớt lòng bất an của người bệnh, từ đó đạt tới hiệu quả lành lại nhanh hơn.

Vì thế, An Ngạn Quân cũng thử qua, nhưng hình như hiệu quả bình thường, chính mình cũng không có cảm giác hữu hiệu giảm bớt thống khổ cho người bệnh, sau đó An Ngạn Quân cho rằng chuyện này chỉ có thể tồn tại trên lý thuyết mà thôi.

Thế nhưng, lúc này hình như Trần Thương thật làm được.

Trên phương diện giảm bớt đau đớn cho người bệnh, tiểu Trần làm rất ưu tú.

Nghĩ tới đây, An Ngạn Quân bỗng nhiên tràn ngập tò mò, sao cậu ta có thể làm được?

Đây là một thứ rất có giá trị nghiên cứu, có thời gian có thể giao lưu trao đổi!

【 Đinh! Độ thiện cảm của An Ngạn Quân +5 】

Trong khi đang sơ cứu, Trần Thương bỗng nhiên ngẩn người, quay người nhìn thấy An Ngạn Quân nhìn chằm chằm cái mông của mình.

Hắn lập tức hoảng sợ!

Dù sao cũng là Phó chủ nhiệm cấp cứu, lỡ như cô ấy mạnh mẽ muốn tới, mình có nên từ chối hay không?

Nghĩ tới đây, Trần Thương bất đắc dĩ co mông lớn lại, thậm chí đổi góc ngồi khác.

Trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, sau này tuyệt đối không thể lơ là chủ nhiệm An, dù sao , ai còn nói phải chuẩn!

...

【 Đinh! Chúc mừng anh hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày, nhận được kinh nghiệm sơ cứu làm sạch vết thương +30. Nhân dân tệ +50 nguyên. 】

An Ngạn Quân đi vào nhìn thoáng qua Trần Thương:

- Vất vả, được rồi, cậu đi giao ban đi.

【 Đinh! Nhiệm vụ của NPC An Ngạn Quân hoàn thành, nhận được độ thiện cảm của An Ngạn Quân +5, nhân dân tệ +20 nguyên, kinh nghiệm +30. 】

Trần Thương gật đầu, ánh mắt An Ngạn Quân nhìn mình hình như hơi nóng bỏng, bất đắc dĩ giấu một cái dao phẫu thuật trên tay...

Lỡ như... thì cũng có cái chuẩn bị!

Nhưng, nghĩ đến mới sáng sớm chỉ làm một chút việc mà đã trực tiếp mang đến cho anh 120 nguyên, Trần Thương lập tức cảm giác đắc ý.

Bỗng nhiên trong lòng Trần Thương vừa động:

【 An Ngạn Quân, một bác sĩ ngoại khoa cự kỳ nghiêm túc, độ thiện cảm trước mắt: 15. 】

Mới có 15 điểm độ thiện cảm?

Còn may!

Lo lắng của Trần Thương mới giảm xuống.

...

...

Cái gọi là giao ban, thật ra chính là thông báo một chút chuyện tối ngày hôm qua cho bác sĩ trực ban hôm nay, tối hôm qua không có chuyện gì lớn, giao ban cũng tương đối thuận lợi.

An Ngạn Quân giao ban xong thì đổi quần áo tan việc.

Mà Trần Thương nhìn chằm chằm Trần Bỉnh Sinh ngẩn người.

【 Trần Bỉnh Sinh, một bác sĩ ngoại khoa kinh nghiệm phong phú, độ thiện cảm trước mắt: 60. Có thể xem xét thông tin chi tiết! 】

Trần Thương vui mừng, có thể xem xét thông tin chi tiết.

【 Tên: Trần Bỉnh Sinh 】

【 Nghề nghiệp: Bác sĩ 】

【 Đẳng cấp: cấp 42: 960/12600 (Phó chủ nhiệm) 】

【Kỹ năng chuyên nghiệp:

Kỹ năng ngoại khoa cơ sở:

Làm sạch vết thương sơ cứu: Cấp đại sư: 3970/8000

Khâu lại vết thương ngoài da, cơ: Cao cấp: 1679/4000

Khôi phục tim phổi: Trung cấp: 1500/2000

...

Kỹ năng phẫu thuật:

Phẫu thuật cấp một:

Thuật cắt bỏ ruột thừa: Cao cấp: 277/4000

Thuật mở ra dẫn lưu: Cao cấp: 9211/4000

Thuật chữa bệnh nan y: Trung cấp: 292/2000

...

Phẫu thuật cấp hai:

Thuật nối ruột: Trung cấp: 656/2000

Thuật chữa bệnh viêm loét dạ dày: Cao cấp: 1999/4000

Thuật ruột thay đổi trở lại vị trí cũ: Cao cấp: 999/4000

Thuật cắt bỏ đại bộ phận dạ dày: Cao cấp, 1289/4000

...

 Phẫu thuật cấp ba:

Phẫu thuật tá tràng, ruột non, kết tràng: Trung cấp: 555/2000

Thuật cắt bỏ tuyến giáp: Trung cấp: 799/2000

Thuật trị tận gốc ung thư bao tử (thuật cắt bỏ gần dạ dày, xa dạ dày, toàn bộ dạ dày): Trung cấp: 855/2000... 】

Sau khi xem xong, Trần Thương mắt lớn trừng mắt nhỏ, trên miệng như có một nắm cỏ chậm chạp không dám nói, sợ làm cho Trần lão đại hiểu lầm.

Nhưng... Thuộc tính này quá chói mắt!

Chính mình trước mắt cũng chỉ có kỹ năng cơ sở, ngay cả phẫu thuật cấp một cơ sở nhất cũng không có, nhìn Trần lão đại người ta mà xem, phẫu thuật cấp một hai ba, một đống lớn, gánh nặng đường xa.

Nhưng Trần Bỉnh Sinh đã cấp 42, cái này dựa theo phân chia thực lực cũng chính là tương đương với có trình độ Phó chủ nhiệm, mặc dù bây giờ chỉ là bác sĩ chính, nhưng trình độ rất cao!

Xem ra, hệ thống bình xét cấp bậc cũng không phải là đánh giá theo chức danh của người đó, mà là dựa theo thực lực công bằng phân chia.

Chỉ là... Trần Thương có một chuyện không rõ, bác sĩ dự phòng đến bác sĩ chính yêu cầu chuyển chức là gì???

Có phải là còn cần bằng chứng chuyên chế gì không?!

Bình thường thì bệnh viện dựa theo trình độ phẫu thuật khó dễ, lớn nhỏ đã chia phẫu thuật thành bốn cấp:

Phẫu thuật cấp một: Phẫu thuật cỡ nhỏ đơn giản.

Phẫu thuật cấp hai: Phẫu thuật cỡ nhỏ và phẫu thuật cỡ trung đơn giản.

Phẫu thuật cấp ba: Phẫu thuật cỡ trung và phẫu thuật lớn bình thường.

Phẫu thuật cấp bốn: Phẫu thuật bệnh nan y, bệnh nặng và mới phát triển.

Mà đẳng cấp phẫu thuật khác nhau, cũng cần đẳng cấp bác sĩ khác nhau. Chẳng hạn như

Bác sĩ dưới bốn năm có thể hiểu thành bác sĩ dự phong: Phạm vi phẫu thuật giới hạn trong cấp một.

Bác sĩ lâu năm bao quát bác sĩ chính: Phạm vi phẫu thuật giới hạn trong cấp hai, người được danh y chỉ đạo có thể làm phẫu thuật cấp ba.

Bác sĩ chính lâu năm: Phẫu thuật phạm vi giới hạn trong cấp ba, được người có chức danh chuyên nghiệp chủ nhiệm trở lên chỉ đạo, có thể làm phẫu thuật cấp bốn.

Chủ nhiệm khoa, phó chủ nhiệm khoa: Phẫu thuật phạm vi giới hạn trong cấp bốn, bản chuyên nghiệp phẫu thuật khá nhiều lúc, có thể làm phẫu thuật cấp ba.

Vì vậy, hiện tại Trần Thương chỉ có thể làm phẫu thuật một cấp, đương nhiên, nếu có Trần Bỉnh Sinh lược trận thì cũng có thể làm phẫu thuật cấp hai.

Trần Bỉnh Sinh quay người thấy Trần Thương nhìn mình chằm chằm nửa ngày, trong lòng hơi run, tiểu tử này mắc bệnh gì vậy?

- Tiểu Trần! Tới, đi kiểm tra phòng với tôi, lát nữa có hai ca phẫu thuật, cậu đi làm với tôi.

Trần Thương:

- Được rồi!

Nhưng... Tại sao lại không có nhắc nhở nhiệm vụ chứ?

Trần Thương không hiểu.

Cấp cứu là có phòng bệnh, khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện có sáu mươi giường bệnh, thuộc về phòng tiết kiệm trọng điểm, cũng là trung tâm cấp cứu 120 của Thành phố AY, bình thường bề bộn nhiều việc.

Sáu mươi giường bệnh nhìn như rất nhiều, thật ra mỗi ngày đều đầy, dưới tay Trần Bỉnh Sinh có mười hai người bệnh.

Người bệnh cấp cứu, thời gian nằm viện không phải rất dài, trên cơ bản sau khi bệnh tình ổn định sẽ chuyển đến phòng khác.

Bệnh tình không ổn định... Một là chuyển viện, còn không thì về nhà làm tang lễ, dù sao ở phòng cấp cứu cũng không được bao lâu.

Kiểm tra phòng hao tốn khoảng một giờ, bình thường đều là Trần Thương phụ trách xử lý người bệnh theo lời dặn của bác sĩ, viết bệnh lịch, sau đó giao cho Trần Bỉnh Sinh phẫu thuật.

Hôm nay, sau khi Trần Bỉnh Sinh kiểm tra phòng xong thì nói với Trần Thương:

- Sáng hôm nay có hai ca phẫu thuật, giường 19 và giường 21, hai người đều là viêm ruột thừa cấp tính, hôm nay phải chuẩn bị phẫu thuật, bình thường đã quan sát rất nhiều, hôm nay cậu nhìn một ca, làm một ca!

Trần Thương nghe thấy vậy thì trong lòng lập tức khẩn trương.

Mặc dù bình thường anh cũng thường xuyên quan sát phẫu thuật ruột thừa, thậm chí cảm thấy cực kỳ đơn giản, nhưng lúc chân chính để anh mổ chính thì tỏng lòng vẫn hơi lo lắng.

Dù sao, cũng giống như đầu bếp và giúp việc bếp núc vậy, chênh lệch vẫn còn rất lớn.

Đương nhiên, thật ra Trần Thương càng nhiều hơn là kích động!

Rốt cuộc có thể ra tay?

Cảm giác dào dạt ở trong lòng chậm chạp không thể tản đi, hôm nay là một ngày đáng giá chúc mừng, trở về phải chia sẻ tin tức tốt này với bạn gái của mình.

Chỉ là... Bạn gái hơi nhiều, trước chia sẻ với Quất Lê Sa đi, dù sao cô ấy có bộ ngực lớn, hiểu được chắc chắn sẽ nhiều hơn.

...

Với tư cách một bác sĩ ngoại khoa, không làm phẫu thuật thì khác cá ướp muối ở chỗ nào.

Mười giờ sáng, Trần Thương và Trần Bỉnh Sinh đi tới phòng phẫu thuật.

Trần Bỉnh Sinh thấy Trần Thương hơi câu nệ, cười nói:

- Ruột thừa chỉ là một tiểu phẫu, chỉ giống như ngươi bình thường, lát nữa cậu làm là biết, lo lắng cái gì? Bình thường nhìn tôi làm nhiều như vậy, trong lúc tôi làm cậu còn chê tay chân tôi vụng về, thế nào? Bây giờ luống cuống hả?

Trần Thương cười hắc hắc:

- Nào có chuyện đó, đây không phải lần đầu tiên của tôi à?

Trần Bỉnh Sinh cười giễu một tiếng:

- Lần đầu tiên? Có phải tôi nên gửi cho cậu một cái hồng bao ăn mừng không?

Trong phòng phẫu thuật, người bệnh đã nằm sẵn sàng, còn chưa bị gây tê.

Trong lúc rửa tay, Trần Bỉnh Sinh cười nói:

- Hay là... Ca thứ nhất cậu trực tiếp ra tay đi, nhớ kỹ quá trình chưa?

Trần Thương sững sờ, lập tức trong lòng xiết chặt, hồi ức một cái:

- Nhớ kỹ!

Trần Bỉnh Sinh cười nói:

- Lát nữa gây tê, câuuj mổ chính, tôi làm trợ thủ cho cậu!

Trần Thương dùng sức nhẹ gật đầu.

Bác sĩ gây tê là người quen biết cũ, tên là Lưu Kiện, là một người đàn ông trung niên ba mươi tám tuổi, xưa nay thích trêu chọc, nói chuyện cười, quan hệ với Trần Bỉnh Sinh không tệ, nhìn thấy hai người diễn xuất, lập tức hiểu được tình huống như thế nào.

Thế nhưng người bệnh vẫn hoàn toàn thanh tỉnh, tự nhiên cũng không thể nhiều lời, để người bệnh tăng thêm mấy phần lo lắng là không cần thiết.

Mà anh chỉ cổ vũ nhìn thoáng qua Trần Thương, giơ cái ngón cái, tỏ ý cố lên!