Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Người này lộ ra vẻ mặt dữ tợn, biết tránh không kịp, chỉ có thể toàn lực chống lại, hắc quang trên mặt tiểu thuẫn lần nữa lưu chuyển, bảo vệ trước người, kích phát mấy tấm phù chú trên người, hình thành từng màn huyền quang hộ thể.

"Phanh"

Một tiếng nổ lớn vang lên, đuôi rắn và tiểu thuẫn đụng vào nhau, hắc quang vỡ vụn, lực lượng khổng lồ xông về phía người này, kèm theo đó là huyền quang của mấy tấm phù chú cũng vỡ tan.

Sắc mặt người này trắng bệch, miệng phun ra máu tươi, bay ngược về phía sau.

 

Mặc Huyền cảm thấy ngạc nhiên, tiểu thuẫn này thật kì dị, chặn hơn một nửa thế công của Mặc Huyền vẫn không vỡ, hẳn là đồ tốt.

Dù nghĩ nhưng động tác của hắn không giảm, đuôi rắn lại quét ngang mà đi, người này kinh hãi muốn chết, mắt lộ vẻ tuyệt vọng, nhưng không buông tha, rót toàn bộ pháp lực còn lại vào trong tiểu thuẫn.

Tiểu thuẫn thoáng khôi phục uy năng, những vẫn kém xa so với lúc đầu.

Đuôi rắn lại đến.

"Bang!"

Tiểu thuẫn theo tiếng mà vỡ vụn, uy thế đuôi rắn không giảm, quất lên cơ thể người này, thất khiếu người này đều chảy máu tươi, khí tức yếu ớt, dường như đã chết.

Mặc Huyền thoáng cảm ứng một chút, lại bổ sung thêm một đòn Thuỷ Nguyên Đạn, lúc này mới đuổi theo người khác.

Người kia mắt thấy đồng bạn trong vòng hai ba chiêu đã mất đi tính mạng, kinh hãi muốn chết, không ngờ không bỏ chạy nữa mà vọt đến Mặc Huyền, liều chết đánh một trận.

Trong lúc hành động, trong tay xuất hiện một viên đan dược, mặt lộ vẻ ác độc, ăn đan dược vào, khí tức trên người lập tức tăng vọt, vốn chỉ có tu vi Luyện khí tầng bốn, lúc này đã tới gần Luyện khí tầng năm.

 

Đồng thời trong tay xuất hiện một thanh trường tiêu đỏ rực, pháp lực màu đỏ trên người đều tràn vào trường tiên, trường tiên đỏ rực một mảnh, hơi rung nhẹ, phảng phất mang đến một mảnh biển lửa.

Mặc Huyền bắt đầu khởi động pháp lực, trải rộng pháp lực toàn thân.

Trường tiên vung vẩy, đâm thẳng về vị trí thân thể cách đầu Mặc Huyền bảy tấc, muốn giết hắn trong một chiêu.

Mặc Huyền trào phúng, đánh rắn đánh bảy tấc, bắt giặc bắt vương trước, đây là đạo lý Mặc Huyền đã biết từ đời trước, đi vào thế giới này đối với điểm yếu của mình, hắn làm sao có thể không phòng bị được.

Chỗ pháp lực dày nhất trên người, điểm cứng rắn nhất của lân giáp chính là vị trí bảy tấc của Mặc Huyền.

Mặc Huyền không thèm tránh, thẳng thắn đụng vào trường tiêu, trường tiên xẹt qua trên vảy, mang theo một mảnh tia lửa.

Thân hình Mặc Huyền chậm lại, một chút cảm giác đau đớn truyền đến, nhưng không hề bị thương.

Người nọ thấy một kích toàn lực của mình không thể khiến Mặc Huyền bị thương, trong lòng tuyệt vọng, trường tiên trong tay rơi xuống, ánh mắt trống rỗng, buông bỏ chống cự, không biết có hối hận hay không.

Nhưng Mặc Huyền không phải là con rắn mềm lòng, vì thế, lặp lại chiêu cũ, giết chết người này, để lại túi trữ vật và trường tiêu màu đỏ rực kia.

Đến lúc này, bốn người mai phục đã mất mạng hết ba.

Người cuối cùng còn lại đang bị Chu Khai Định quấn lấy, không thoát được.

Chỗ Chu Khai Định.

Nội tâm Chu Khai Định buồn bực, hắn vốn thấy Mặc Huyền trong chớp mắt đã giết chết nam tử áo xám kia mà hơi kinh ngạc.

Nhưng thấy nam tử áo xám vừa chết, phía sau lại xuất hiện mấy khí tức bỏ đi, liền hiểu được hắn gặp phải mai phục.

Cho nên không đợi Mặc Huyền nói xong lập tức chạy theo người cách mình gần nhất.

Khí tức người nọ cuồn cuộn nhưng chỉ có tu vi Luyện khí tầng bốn, không thâm hậu bằng tu vi của bản thân.

Huống hồ bản thân tu Khô Thuỷ Quyết, mặc dù là hàng rẻ tiền, nhưng vẫn có đặc điểm phổ biến của thủy hệ công pháp: pháp lực thâm hậu.

Định sẽ giống như cuộc chiến của Mặc Huyền, tốc chiến tốc thắng, không để Mặc Huyền xem thường.

Ai ngờ người này lại giống như con khỉ, tu vi không cao, thân pháp lại cực kỳ linh hoạt đa dạng.

Mấy lần công kích đều bị hắn ỷ vào thân pháp mà né tránh, nội tâm Chu Khai Định nhỏ máu: mấy tấm phù chú này đều là linh thạch đấy, mắt thấy hàng tồn kho của mình đã thấy đáy, nội tâm Chu Khai Định tức giận.

Cất cao tiếng: "Dám đến cướp giết lão tử, sao bây giờ lại chạy nhanh như vậy, mau dừng lại đại chiến ba trăm hiệp cùng gia gia.”

Người nọ mắt điếc tai ngơ, không thèm trả lời, chỉ liên tục chạy như điên, nội tâm thầm mắng.

Lão khốn khiếp nhà ngươi mang theo một đại yêu thú Luyện khí hậu kỳ giả heo ăn cọp, nếu sớm biết ngươi có một con yêu thú như vậy, ai dám đến chọc ngươi.

Tiếp theo lại nghĩ: Đại ca mới ra mặt đã bay màu, chỉ hy vọng hai vị huynh trưởng khác có thể kiên trì lâu một chút, tiểu đệ nếu có thể chạy thoát, nhất định sẽ lập bài vị cho hai vị huynh trưởng.

Huyền quang trên người tràn vào chân, đôi giày được pháp lực thắp sáng, hiện lên một trận gió nhẹ, tốc độ lại lần nữa nhanh hơn một phần, đồng thời ném ra mấy tấm phù chú đỏ rực, rót vào pháp lực, phù chú thiêu đốt hóa thành hỏa cầu, tập kích về phía sau.