Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Chu Khai Định thấy chiêu khích tướng của mình không có tác dụng, trong lòng tức giận, nhưng cũng không làm gì được, chỉ thấy lúc này tốc độ của người phía trước lại nhanh hơn một phần, lúc này mới hiểu lúc trước người này đều ỷ vào đôi giày pháp khí dưới chân mới mấy lần tránh được công kích.

Thấy mấy quả hỏa cầu đánh úp tới, hắn không dám chậm trễ, tay trái lật ngược, dán lên người một tấm Thiết Giáp phù, lúc trước đã sắp tiêu hao hầu như không còn.

Thân hình hơi dừng lại, né tránh hỏa cầu đánh tới, lại có Thiết Giáp phù hộ thân, hỏa cầu nổ tung, cũng không có gì đáng ngại.

Chỉ là trải qua một trở ngại này, khoảng cách giữa hai người lại một lần nữa kéo ra, chỉ sợ nếu thêm hai hiệp nữa, sẽ có thể thoát khỏi Chu Khai Định dây dưa, chạy đi mất.

Đây là việc Chu Khai Định không thể chấp nhận, nếu để cho hắn chạy, không chỉ có thể lưu lại hậu hoạn, còn sẽ khiến Chu Khai Định mất điểm trong lòng Mặc Huyền.

Chu Khai Định lấy ra mấy quả Hồi Khí Đan, ném toàn bộ vào trong miệng, cũng mặc kệ dược lực Hồi Khí Đan cần có thời gian để hoá giải, hắn liên tục điên cuồng thúc dục pháp lực, cũng mặc kệ kinh mạch trong cơ thể truyền đến đau đớn.

Vận chuyển pháp lực quá độ tạo ra thương tổn không nhỏ đối với thân thể, nhưng hiệu quả cũng rất rõ ràng, khoảng cách giữa hai người không ngừng rút ngắn.

Người nọ không cần quay đầu lại cũng có thể cảm nhận được phía sau không ngừng có khí thế mãnh liệt truyền tới gần, biết đây là người phía sau bắt đầu liều mạng.

Trong lòng hắn vô cùng khó hiểu, buồn bã nghĩ: Ta mới là người nên liều mạng mới phải.

Nội tâm cũng tức giận, thúc dục pháp lực đến cực hạn, tất cả đều tràn vào đôi giày pháp khí dưới chân, đôi giày phát ra tiếng ong ong, tốc độ lần nữa tăng vọt.

Trong tay lại lấy ra mấy tấm phù chú, vốn định chuẩn bị thi triển lại thấy người phía sau hô to.

"Mặc huynh, giữ lại đôi giày dài kia."

Trên mặt rất nghi hoặc, còn chưa đội hắn khôi phục lại tinh thần, trước mắt bỗng xuất hiện một cái đuôi rắn khổng lồ đen nhánh càng ngày càng lớn, thẳng cho đến khi che khuất bầu trời dài đằng đẵng.

"Hai vị huynh trưởng hại ta rồi!"

Mới nghĩ đến đây, hắn đã bị đuôi rắn đập trúng, huyền quang trên người tan ra, một cỗ lực lượng khổng lồ xông thẳng vào thân thể, thân thể theo lực lượng khổng lồ ấy bay ra hơn mười trượng, còn nhanh hơn cả khi toàn lực thúc dục Phong Linh Hài trước kia, thật châm chọc.

Đây là kết quả sau khi Mặc Huyền nghe được lời của Chu Khai Định mà thu lực.

Mắt thấy người này sống không được, Chu Khai Định yên lòng, móc ra mấy viên đan dược chữa thương, từ từ ôn dưỡng những kinh mạch đang đau đớn.

Hắn chân thành cảm tạ Mặc Huyền nói: "Lần này lại được Mặc huynh cứu một mạng, đại ân không nói lời cảm tạ, nhất định sẽ dốc toàn lực báo đáp.”

Mặc Huyền khẽ gật đầu, cũng không để ý tới, dù sao chỉ là một cái nhấc tay, vừa rồi nếu gặp phải đại tu sĩ Trúc Cơ, chỉ sợ Mặc Huyền đã bỏ chạy từ lâu rồi.

Chợt, Chu Khai Định đi tới chỗ người vừa rồi, lấy túi trữ vật và giày trên người tên kia ra, lại sờ sạch sẽ hết người tên đó, lúc này mới bỏ qua, sau đó lấy ra một tấm Thiêu Đốt phù, hủy thi diệt tích.

Chu Khai Định đưa túi đựng đồ cùng đôi Phong Linh Hài cho Mặc Huyền nói: "Mặc huynh, mấy thứ này nên xử lý thế nào?”

Mặc Huyền đánh giá một phen, truyền âm nói: "Mấy thứ này ta không cần, tùy ngươi xử lý. ”

"Cái này, cái này làm sao được, đây đều là chiến lợi phẩm của Mặc huynh, ta..." Chu Khai Định vội vàng mở miệng.

"Được rồi, ta không cần những thứ này, đừng nhiều lời." Nói xong, không quản hắn nữa, trực tiếp đi về phía nơi ba người khác chết.

Chu Khai Định còn muốn nói gì nữa, nhưng thấy Mặc Huyền rời đi, hắn cắn răng, cất túi trữ vật và Phong Linh Hài rồi đi theo.

Mò mẫn thi thể ba người kia một hồi, mỗi người cho một tấm Thiêu Đốt phù để tỏ lòng tôn trọng.

Tìm một nơi hẻo lánh bắt đầu kiểm kê tổn thất và thu hoạch.

Chu Khai Định lần lượt xoá bỏ ấn ký trên túi trữ vật của bốn người kia, mở ra lần lượt xem xét.

Hạ phẩm linh thạch tổng cộng có ba trăm tám mươi viên, một thanh pháp kiếm trung phẩm nhất giai, đây là đồ tìm được trong túi trữ vật của nam tử áo xám Luyện khí tầng năm kia.

Nhất giai hạ phẩm pháp khí Phong Linh Hài một kiện, nhất giai hạ phẩm trường tiên Hoả Long Tiêu một kiện, mảnh vụn nhất giai trung phẩm Quy Linh thuẫn mảnh vụn, vài bình đan dược Luyện khí kỳ, hơn mười tấm phù chú.

Ngoài ra, còn tìm được một quyển công pháp Luyện Khí kỳ Hoả thuộc tính – Thanh Diễm quyết.

"Thu hoạch lớn, thu hoạch lớn rồi." Chu Khai Định vui vẻ rạng rỡ, nhìn một đống đồ vật trước mắt, lộ ra thần sắc kiếp trước Mặc Huyền thường nhìn thấy trên mặt của những tên nhà giàu mới nổi kia.