Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

“Ba, mọi người tìm ông nội xin giúp đỡ ạ?” Thẩm Dạ hỏi.

“Làm gì có! Trẻ con đừng để ý mấy chuyện này, mau uống hết đan dược đi.” Thẩm Thời An nhìn chằm chằm con trai, nói.

“Lúc nãy con lỡ ăn chút đồ rồi, bụng có trống rỗng nữa đâu. Đợi xíu nữa con uống.” Thẩm Dạ tìm cớ né qua.

Thẩm Thời An rất tin tưởng con trai mình, gật đầu nói: “Thế cũng được, nhớ phải ăn đấy nhé.”

Ông vỗ vỗ vai Thẩm Dạ, rất quan tâm: “Ba ngày nữa phải thi môn thứ 2, có lòng tin không?”

“Ba cứ yên tâm. Thực lực của con thế nào, ba còn không nắm rõ ạ?” Thẩm Dạ mỉm cười đáp.

Đây là giọng điệu nói chuyện của Thẩm Dạ trong quá khứ.

Thẩm Thời An cười ha hả, cảm thấy rốt cuộc thì con trai cũng khôi phục hoàn toàn rồi. Ông rất đỗi vui mừng nói: “Hai hôm tới đừng để bản thân mệt mỏi quá. Lao động phải kết hợp với nhàn hạ, chú ý nghỉ ngơi cho tốt.”

“Biết rồi mà.” Thẩm Dạ không nhịn được, nói.

Vẫn dùng cách nói chuyện trong quá khứ.

Lúc này Triệu Tiểu Thường bước đến, gọi Thẩm Thời An nói phải về nhà ông nội một chuyến.

Ba mẹ vội vàng ra ngoài.

Trong nhà chỉ còn mỗi mình Thẩm Dạ.

Cậu trở về phòng riêng của mình, thuận tay chốt cửa rồi kéo kín rèm.

“CỬA” Trong lòng Thẩm Dạ khẽ lẩm bẩm.

Một cánh cửa lớn yên lặng xuất hiện trước mặt cậu.

Thẩm Dạ lùi về phía sau mấy bước, cẩn thận quan sát cánh cửa kia.

… Theo mức độ sử dụng thuần thục của mình, nó cũng thay đổi, không còn giống cửa phòng bệnh nữa.

Lúc này đang ở nhà, thế nên nó cũng giống y chang mấy cánh cửa trong nhà.

Năng lực này còn rất chi là nhập gia tùy tục.

Còn một chỗ đáng chú ý nữa, chính là sau khi mình thức tỉnh năng lực, dần dần đã có thể khống chế nó xuất hiện hoặc biến mất.

Giờ nếu mình có lỡ nói “CỬA”, năng lực cũng không trực tiếp thức tỉnh. Nhất định trong đầu phải nghĩ đến kết nối hai giới, “CỬA” mới có thể xuất hiện.

Thẩm Dạ bước lên phía trước, nhìn qua cửa sổ thuỷ tinh.

Bộ Xương Khô bự chảng kia đã ăn hết cái xác, đang nằm lẫn trong đống xương cốt vụn vặt, không nói năng gì. Không biết là ẻm đã ngủ thiếp đi hay vẫn đang suy nghĩ chuyện đời xương.

Thẩm Dạ giơ cái túi trong tay lên, cách một cánh cửa hô to: “Tôi mua canxi cho ngài này, có muốn làm thử một viên không?”

Tấm da dê đóng trên cửa tản ra ánh sáng nhàn nhạt, ngưng tụ thành một hàng chữ nhỏ: [Có phải giao dịch không?]

[Giao dịch.]

Chớp mắt tiếp theo, cái túi trên tay cậu biến mất.

Trong hành lang, Xương Khô tiếp nhận túi nhựa.

Nó gom cả vỏ hộp canxi lẫn túi nhựa vào một chỗ, nuốt chửng luôn.

“Rộp Roạp~”

“Úi, túi nhựa không ăn được đâu, không tiêu hoá được.” Thẩm Dạ hô lên.

Xương Khô làm như không nghe thấy, chậm rãi cúi đầu nhìn xuống một cái chân của mình.

Một vết rạn trên ống chân thoáng cái đã nhạt bớt.

Có tác dụng!

Đối với loại yêu quái được tạo thành từ 100% xương này, bổ sung canxi đúng là có tác dụng!

Có điều hình như hiệu quả cực kỳ nhỏ.

Thẩm Dạ có chút suy tư, nói: “Tôi có thể mua thêm thật nhiều canxi cho ngài nhưng cần ít thời gian, ngài xem có được không?”

Xương Khô khổng lồ vẫn không nói năng gì.

Nó chậm rãi bò đến, cách một lớp cửa sổ thuỷ tinh, đưa tay chỉ vào cái bàn bên cạnh Thẩm Dạ.

Thẩm Dạ quay đầu lại nhìn. Hoá ra là hộp Bổ Tuỷ cậu tiện tay đặt lên đó.

“Ngài muốn cái này à?”

Xương Khô khẽ gật đầu, nhìn chòng chọc vào cái hộp. Hốc mắt trống rỗng lộ ra mấy phần khát vọng.

Thẩm Dạ lại rơi vào trạng thái do dự.

Theo năng lực thức tỉnh của cậu, cơ thể này cũng đã từ từ khôi phục, đúng là không cần dùng Bổ Tủy đan nhưng thứ quỷ này siêu đắt đỏ. Cha mẹ vì muốn cậu hồi phục sức khỏe, tham gia kỳ thi lên cấp 3 mà đã dốc hết vốn liếng để mua về.

… Cứ đưa cho quái vật dị giới như thế à?

Có lẽ nhìn ra do dự của Thẩm Dạ, Xương Khô bỗng đặt bàn tay xương của mình lên cửa.

Tấm da dê bỗng toát ra một luồng ánh sáng trắng lờ mờ. Sau đó, chúng ngưng tụ lại rồi rơi trước mặt Thẩm Dạ.

Cậu giật mình, đột nhiên kịp phản ứng lại. Đây là đối phương dựa theo khế ước mà trao đổi bình đẳng, truyền tống đồ vật cho mình!

Hào quang tản ra, một cái túi nho nhỏ xuất hiện.

Miệng túi mở to, lộ rõ đồ vật bên trong.

Một chiếc huy chương bằng bạc cùng một viên thuỷ tinh hình thoi, tản ra ánh sáng tím cực kỳ đẹp.

Trên giấy da dê cũng hiện ra giải thích tương ứng:

[Viên canxi của bạn được đối phương nhận định là có tác dụng.]

[Đối phương bước đầu công nhận bạn, đồng thời phát hiện Bổ Tủy đan trên bàn có tác dụng lớn hơn.]

“Là một viên quan thu dọn chiến trường, nó đã gom góp được chút chiến lợi phẩm trong số di vật của binh sĩ quân địch, muốn trao đổi Bổ Tủy đan với bạn.]

[Vật phẩm cụ thể như sau:

1, Huy chương chiến tranh bạc: Trong Thế Giới Ác Mộng, đây là biểu tượng chiến công vinh dự của thế lực Tinh Linh, chỉ có binh sĩ lập được đại công mới có thể nhận được.

Đeo huy chương này, bạn có thể truyền tống đến phạm vi thế lực của Tinh Linh.