Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Khi bà mối và nữ tử mặc váy xanh đi vào phòng, hắn vội vàng liếc nhìn hàng xóm bên trái bên phải, thấy không có ai liền lập tức đóng cửa lại.

Vương Vân nhìn thấy nữ tử váy xanh đầu tiên sửng sốt một phen, lập tức liền hiểu được là có chuyện gì, nàng nhiệt tình tiến lên chào hỏi:

"Tằng tiền bối, mời ngồi.”

Nói xong liền đi rót linh trà cho bà bà.

"Ồ, Vân nhi muội muội càng ngày càng dịu dàng, cuộc sống cũng càng ngày càng tốt nha, bữa tối thịnh soạn này sợ rằng đáng giá hai khối linh thạch nhỉ, tu sĩ Luyện Khí trung kỳ cũng phải mơ ước!"

Tằng bà bà nhìn bàn đầy thịt và linh gạo, cùng với các loại thức ăn, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ hâm mộ, một bữa ăn đã tốn hai khối linh thạch?

Thật xa xỉ!

Nữ tử váy xanh đứng bên cạnh, không nhịn được mà nuốt nước miếng một cái.

Dư quang lặng lẽ đánh giá Vương Vân đang bận rộn rót trà, trong lòng cực kỳ hâm mộ.

Nàng sống cùng đệ đệ ở bên ngoài phường thị, mỗi ngày có thể tiết kiệm được bao nhiêu thì đều sẽ cố tiết kiệm, bình thường ngay cả linh gạo cũng không nỡ mua, chứ đừng nói đến các loại thịt cá rau củ ẩn chứa linh khí đắt tiền.

"Đây là cuộc sống của Phù Sư trung phẩm sao?"

Đôi mắt của nàng lộ ra vẻ khao khát.

Thẩm Bình ho khan vài tiếng:

"Lần này Tằng đạo hữu đến là có việc gì?”

Bà mối đưa tay kéo kéo nữ tử mặc váy xanh trước mặt:

"Thẩm đạo hữu, chúng ta dù sao cũng là chỗ quen biết cũ, ta sẽ không quanh co lòng vòng, nữ tử này chính là người mà ta vẫn giữ lại cho ngươi, tính cách nhu thuận hiểu chuyện, ngươi để cho nàng ấy đi về phía tây, nàng ấy tuyệt đối không đi về phía đông!”

"Mấy tu sĩ khác đều có ý với nàng."

"Nếu cứ tiếp tục kéo dài, ta thật sự không có cách nào cam đoan có thể giữ lại đâu."

Thẩm Bình thầm trợn trắng mắt, ta tin ngươi mới lạ!

Nếu nàng được săn đón như vậy, lấy tính tình của Tằng bà bà đã đưa ra từ lâu rồi.

Vừa rồi hắn cảm ứng thử, tu vi của nữ tử áo xanh này rất thấp, mới chỉ là Luyện Khí tầng một!

Nhưng bộ dạng ngọt ngào đáng yêu, trên người toát ra khí chất cứng cỏi, hẳn thường xuyên chịu khổ, chỉ là tuổi tác tư chất linh căn rất kém.

Rất nhiều tu sĩ cưới vợ nạp thiếp cũng đều xem tư chất.

Giống như tư chất ngụy linh căn cơ bản không thể nào bồi dưỡng, cưới vào hoàn toàn chỉ dùng để làm công cụ sinh sản.

Nếu đó là thị trường trước kia, cô nương như vậy không thiếu tu sĩ mong ước.

Nhưng hôm nay phần lớn tu sĩ ở phường thị đều muốn đi đầm lầy Vân Sơn làm giàu, nào còn có thể cưới thê nạp thiếp, dù sao mạo hiểm mở đường sống chết còn chưa biết, nếu vừa mới cưới vào cửa đã bỏ mạng, vậy thê tử tiểu thiếp này quay đầu liền trở thành của người khác.

Bởi vậy Thẩm Bình suy đoán nữ tử trước mắt này, tám phần là rơi vào tay Tằng bà bà.

Thấy Thẩm Bình không lên tiếng.

Tằng bà bà đá nữ tử váy xanh một cái.

Thân thể nữ tử khẽ run rẩy, vội vàng mở miệng nói:

"Thẩm, Thẩm tiền bối, cái gì ta cũng biết làm, cầu xin ngươi nhận ta đi!”

Thẩm Bình giật mình.

Thanh âm mềm mại như bông, hơn nữa còn không bị ngọng.

Nếu là ở kiếp trước, người vội vàng đưa tiền đến mong muốn rước về có thể xếp thành hàng dài.

Trong lòng hắn lập tức đưa ra quyết định.

Nhưng hắn vẫn ra vẻ nhíu mày nói:

"Tằng đạo hữu, không có tu vi cao hơn sao?”

Thật ra lấy thực lực bây giờ của hắn, cưới Luyện Khí tầng một là phù hợp nhất, nếu thực lực cao, có khi hắn liền mất cả mạng lẫn tiền.

Bà mối cười ha hả nói:

"Có, đương nhiên là có, giống quả phụ sống một mình đối diện Thẩm đạo hữu kia, nếu ngươi có tình ý, vậy ta sẽ mai mối cho các ngươi.”

Thẩm Bình cũng không có ý định cưới quả phụ, đành khổ sở nói:

"Thôi được rồi, lấy nàng, nếu giá quá cao, Tằng đạo hữu vẫn nên tìm tu sĩ khác đi.”

Tằng bà bà vốn còn định tăng thêm chút giá, nhưng nghĩ đến sau này có thể tiếp tục hợp tác, không khỏi cắn răng nói:

"Như vậy, một khối trung phẩm linh thạch, nàng chính là của ngươi!”

Một lát sau, Thẩm Bình đưa Tằng bà bà ra khỏi cửa.

Trước khi đi, Tằng bà bà cười tủm tỉm nói:

"Thẩm đạo hữu, tiệc rượu cũng đừng thiếu lời mời ta nha!”

Thẩm Bình lắc đầu:

"Nhìn tình cảnh bây giờ, tiệc rượu chắc không có đâu.”

Tằng bà bà cũng không để ý, lắc lắc vòng eo rồi rời đi.

Nhìn bóng lưng của nàng, Thẩm Bình âm thầm suy tư, bà mối này dám mang theo một nữ tu sĩ cấp thấp ra ngoài vào buổi tối, chắc chắn là một nhân vật không hề đơn giản, nhưng ngẫm lại cũng đúng, ở phường thị kinh doanh ngành này, nếu không có chút thủ đoạn, đã bị trộm cướp theo dõi từ lâu.

Đóng cửa lại, bóng tối lập tức bị chặn bên ngoài.

Dưới ánh đèn thuỷ tinh, ngôi nhà sáng bừng lên.

Trước kia nghèo khổ, không dám mua đèn thuỷ tinh, nhưng bây giờ trở thành Phù Sư trung phẩm, chút tiền nhỏ này không cần tiết kiệm.

Thẩm Bình tuy rất chắt chiu trong cuộc sống, nhưng ở một số phương diện, hắn rất hào phóng.

"Ngươi tên gì?”

"Hồi Thẩm tiền bối, ta là Bạch Ngọc Dĩnh."