Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

- Các em… Tại sao phải học võ?

Vẫn còn một lúc trước khi vào học, Phương Tinh nhìn Hạ Long, rồi lại bắt đầu lơ đãng, trong đầu hắn, cảnh tượng buổi học võ đầu tiên hiện lên.

Lúc ấy, cũng là Hạ Long đứng ở vị trí y hệt như vậy, cất giọng vang dội:

- Bởi vì các em là chiến sĩ dự bị, sẽ có một ngày phải ra chiến trường, chiến đấu với lũ tộc hệ tà thần… Học võ, chính là để sống sót!

- Hãy nhớ kỹ điều này, sau đó khổ luyện! Luyện tập quên mình!! Như vậy, các em mới có cơ hội sống sót!!!

- Xuất thân đã định sẵn là các em không được đầu tư quá nhiều tài nguyên để đi theo con đường cơ giáp sư, niệm sư… Võ đạo là con đường cần ít tài nguyên nhất, nhưng tương lai lại không hề tồi, là lựa chọn tiến hóa tốt nhất cho các em!

- Tôi hy vọng trước khi tốt nghiệp, tất cả các em ít nhất đều phải đạt đến võ đạo đệ nhị cảnh, nắm vững một môn võ học cấp A, bằng không, ra chiến trường chỉ có con đường chết, không có khả năng thứ hai!

Sự tàn khốc nhuốm máu ấy đã kéo Phương Tinh trở về thực tại.

Lúc này, Hạ Long cũng bắt đầu bài giảng:

- Tộc hệ tà thần đa phần đều có khả năng gây ô nhiễm tinh thần, ngay cả nô bộc cấp thấp nhất cũng có thể phóng thích xung kích tinh thần… Thuở ban đầu, hạm đội và cơ giáp sư của Liên bang đã phải chịu rất nhiều tổn thất, các bệnh viện tâm thần thời kỳ đó đều quá tải… Nhưng sau đó, chúng ta phát hiện ra, “ý chí võ đạo”, thứ được sinh ra sau khi cơ thể con người tiến hóa thông qua võ đạo, có thể chống lại loại ô nhiễm tinh thần này… Mặc dù rất khó để các em bước vào “Đảm Phách cảnh” và có được một ít sức mạnh ý cảnh trước khi trưởng thành, nhưng Liên bang đã nghiên cứu ra rất nhiều môn võ học, có thể thông qua thôi miên, giúp các võ giả cấp thấp có được sức mạnh gần như tương tự, đó chính là nguồn gốc của võ học cấp A…

Phương Tinh nghe mà ê cả răng.

Võ đạo! Thứ được mệnh danh là con đường tiến hóa tốn ít tài nguyên nhất nhưng lại có hiệu quả cao nhất trong Liên bang Lam Tinh, thực chất chính là con đường của bia đỡ đạn!

Thực ra, có rất nhiều cách để chống lại sự ô nhiễm tinh thần của đám tộc hệ tà thần, nhưng dù cho là thuốc của dược sư, bùa hộ mệnh của niệm sư, hay thậm chí là áo giáp tâm linh, cơ giáp được cải tạo đặc biệt, đều không phải là thứ mà một người mang nợ như hắn có thể mơ ước đến.

Đối với những người sinh hóa như hắn, chỉ có một con đường duy nhất, đó là học võ! Sau đó ra tiền tuyến vung đao chém giết tộc hệ tà thần!

Nếu may mắn sống sót sau vài năm, hắn có thể sẽ được giải ngũ.

Tất nhiên, Liên bang cũng không phải hoàn toàn chặn đứng đường sống của những người sinh hóa.

Xét cho cùng, người sinh hóa và người tự nhiên không có nhiều điểm khác biệt, bản thân họ cũng có tiềm năng vô hạn.

Phương Tinh của quá khứ ngồi ở đây, chính là vì muốn thi đỗ đại học, sau đó được hoãn nghĩa vụ quân sự!

Theo quy định của pháp luật Liên bang, một khi thi đỗ đại học, hắn sẽ được nhận một khoản học bổng, đồng thời được hoãn nghĩa vụ quân sự cho đến khi tốt nghiệp đại học!

Nghe nói, rất nhiều “Võ Thánh”, “Võ Thần” trong Liên bang đều đi theo con đường này.

“Thi đại học sao…”

“Rất khó, cực kỳ khó! Thật ra, ngay cả Hạ Long cũng ngầm cho rằng trong lớp của bọn mình sẽ không có ai thi đỗ đại học… Dù sao, một trong những yêu cầu cơ bản nhất để thi đại học chính là phải đạt tới võ đạo đệ tam cảnh, ‘Phác Ngọc!”

Ba cảnh giới của võ đạo: đệ nhất cảnh là “Bì Nhục” (da thịt), đệ nhị cảnh là “Cân Cốt” (gân cốt), đệ tam cảnh là “Phác Ngọc” (ngọc thô)!

Võ giả đạt đến Phác Ngọc cảnh, thân thể đã thoát thai hoán cốt, ngũ tạng lục phủ dung hòa thành một thể, tự động chữa lành mọi tổn thương tiềm ẩn, tuần hoàn nội ngoại vô cùng hoàn mỹ, có thể sống khỏe mạnh đến một trăm hai mươi tuổi!

Phương Tinh âm thầm thở dài, sau đó nhìn động tác của Hạ Long ở trước mặt.

Lúc này, ông ta đang đứng tấn, cột sống trên lưng chuyển động như một con rồng lớn:

- Trong bài học hôm nay, trước tiên tập “Đại Long Thung” trong 30 phút, sau đó cùng với tôi đánh Mười hai thức quyền pháp quân đội…

- Đại Long Thung thì không cần phải nói nhiều, đó là bài tập đứng tấn tốt nhất để tôi luyện da thịt ở võ đạo đệ nhất cảnh, Bì Nhục, và đã được “Toàn Tri Chi Não”, trí tuệ nhân tạo tối cao của Liên bang, mô phỏng vô số lần, đạt đến đẳng cấp “hoàn mỹ”, có thể rèn luyện toàn bộ da thịt, không bỏ sót một chỗ nào… Khi đứng tấn, các em không được đứng im lìm mà phải động thân theo ý, tưởng tượng cơ thể là một con rồng lớn, sống lưng là xương sống, tứ chi là móng vuốt… Mỗi ngày, không nên tập Đại Long Thung quá một tiếng đồng hồ, những học sinh có điều kiện có thể đến cửa hàng mua “dung dịch dinh dưỡng cấp D3”…

Hạ Long giảng giải rất chi tiết, nhưng lại thầm thở dài, một lọ “dung dịch dinh dưỡng cấp D3” rẻ nhất cũng phải có giá 5000 tinh tệ, e rằng học sinh bình thường khó có thể chi trả trong thời gian dài.

Nhưng đây cũng là điều bất đắc dĩ, tài nguyên của Liên bang có hạn, mà võ đạo đã là con đường tiến hóa ít tốn kém và phổ biến nhất.

Nếu không bộc lộ ra thiên phú nhất định thì sẽ không đáng để nhà trường, hay ngay cả bản thân ông ta đầu tư.

Hít vào… thở ra…

Phương Tinh tĩnh tâm ngưng thần, bày ra tư thế Đại Long Thung, một cảm giác quen thuộc lập tức tràn ngập tâm trí hắn, như thể hắn đã tập luyện bài tập này từ rất lâu rồi.

Vô thức điều chỉnh nhịp thở, trong đầu, hắn bắt đầu hình dung ra một con rồng to lớn, hùng vĩ, từng đốt xương sống trên lưng khẽ chuyển động.

Trong trạng thái này, hắn cảm thấy da thịt trên người như đang phồng lên, tê dại, ngứa ngáy… đủ loại cảm giác kỳ lạ ùa đến, cơ bắp cũng bắt đầu nóng lên.

“Kiên trì! Kiên trì!”

Xuyên không một lần, còn có thể tiếp xúc với năng lực siêu phàm như vậy, Phương Tinh âm thầm cắn răng kiên trì.

Không biết đã qua bao lâu, hắn đột ngột cảm thấy toàn thân bủn rủn, tầm mắt tối sầm, cảm giác ‘đạt đến giới hạn’ lan ra khắp cơ thể.

Giống như việc đột ngột kiệt sức khi đang chạy marathon, cơ thể hắn không còn chút sức lực nào…

“Đến giới hạn rồi ư? Mình sắp ngất xỉu sao? Chẳng lẽ phải vào phòng y tế? Vậy thì mất mặt quá…”

Đúng lúc này, trong lúc ý thức mơ hồ, Phương Tinh như được trở về đêm hôm đó, cái đêm mà hắn thức khuya đọc tiểu thuyết.

Trước mắt hắn, đột nhiên có một ánh kiếm lúc ẩn lúc hiện, phía dưới thanh kiếm ấy dường như có cả một thế giới đang sinh sôi, hủy diệt…