Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Loại chuyện này cũng giống như bắt kẻ gian, chỉ cần trên mặt ông ta còn có khăn che mặt thì có chết ông ta cũng không thừa nhận!
Vừa nói xong thì cước bộ khinh công của Xà Lôi liền nhanh chóng vận chuyển đến kinh người mà lao đi như một cơn gió.
Trong nháy mắt ông ta đã phóng tới trước mặt hai tên hộ vệ đang cầm côn bổng và tiện tay đẩy một cái. Hai tên hộ vệ này liền cảm giác có một cỗ đại lực vọt tới mà lập tức ngã dúi dụi xuống đất.
"Đứng lại cho ta!" Đột nhiên phía sau lưng của Xà Lôi vang lên một tiếng quát.
Đó là Mộ Phiêu Miểu!
Nàng đánh ra một chưởng, lòng bàn tay là một màu xám tro mang theo một mùi tanh hôi, rõ ràng nàng đã toàn lực đánh ra 'Bạch Vân Chưởng'.
"Ai da, tuy Mộ Phiêu Miểu không phải đối thủ của ta nhưng ta cũng không thể bại lộ thân phân bây giờ được." Thân thể Xà Lôi nhoáng lên và trong nháy mắt đã kéo ra một khoảng cách.
Mộ Phiêu Miểu gắt gao đuổi theo ở phía sau. Đám hộ vệ của Phương phủ tuy rằng lom dom nhưng với nhân số đông đảo thì cũng làm trì hoãn không ít thời gian chạy trốn của Xà Lôi. Cuối cùng Xà Lôi vẫn bị Mộ Phiêu Miểu bắt kịp.
"Ngươi đừng ép ta!" Xà Lôi gầm lên một tiếng, cơ bắp hai chân nhô lên giống như con rắn mà đánh ra.
Bành!
Giữa không trung, Thối Ảnh cùng Chưởng Ảnh va chạm với nhau, Mộ Phiêu Miểu lui về phía sau vài bước và hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên nàng đã ăn một chút thiệt thòi .
Lực chân vốn lớn hơn lực tay, huống chi Xà Lôi bất luận về kinh nghiệm chiến đấu hay thực lực thì đều vượt qua nàng một bậc.
Nhưng khi Xà Lôi nhìn xem mảnh vải tung bay giữa không trung cùng với ba dấu tay màu xám trên đùi thì biểu lộ của ông ta cũng có chút khó coi, nói: "Quả nhiên là công phu độc chưởng. Đáng tiếc ngươi cũng không giữ được ta đâu."
Cho dù bại lộ Hồng Xà thối nhưng Xà Lôi chỉ cần chạy trốn thì ngày hôm sau vẫn không ai có thể ép tội lên người ông ta.

Dù sao ở Hắc Thạch thành này số lượng học đồ theo học võ quán Hồng Xà cũng có không ít.
Mộ Phiêu Miểu bị Xag Lôi đá thương nên đã không thể ngăn cản ông ta được nữa.
Ngay tại thời điểm Xà Lôi sắp rời đi thì Phương Tịch thản nhiên đi ra và đắc ý nói: "Lão Xà, ngươi quá đắc ý rồi đấy!”
"Lão phu không phải là Xà Lôi, nhưng cũng phải cho ngươi một bài học!" Xà Lôi tuy rằng trúng phải độc chưởng nhưng thân pháp của ông ta vẫn linh động mau lẹ như trước, trong nháy mắt đã phá tan tầng tầng hộ vệ mà đi tới trước mặt Phương Tịch.
Nhưng Phương Tịch lại lạnh nhạt cười nói: "Xà sư phụ vẫn nên ở lại đi."
Sau đó có một bóng người cao lớn từ phía sau Phương Tịch đi ra.
"Người này...... Thật quen mắt!" Trong đầu Xà Lôi hiện lên một ý niệm.