Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!


“Mấy người bọn ta đã sớm tích cốc, nhưng tối nay có lẽ đại sư huynh sẽ uống rượu, muội chuẩn bị cho huynh ấy một ít đồ nhắm rượu đi.”

Hứa Vãn Phong dẫn Ôn Vân đi làm quen với các viện trong Thập Phong. Sau đó hắn chợt nhớ là Ôn Vân hình như rất có hứng thú với chuyện đốn củi nhóm lửa.

Vậy nên hắn chỉ vào phòng chứa củi ở trong góc: “Bên kia có rất nhiều gỗ đã vứt bỏ, đều là cây gỗ trước kia tam sư đệ dùng để luyện kiếm. Muội qua nhìn xem có đủ dùng không?”

“Mấy cây gỗ bình thường này có rất nhiều ở trên núi, nếu không đủ dùng thì muội cứ việc đi chặt thêm.”

Hắn vội vàng dặn dò nàng hai câu rồi ngự kiếm bay đi.

Vừa rồi được sư muội khen hắn trẻ trung, nên lòng tự tin của Hứa Vãn Phong đã quay trở lại, hắn quyết định tiếp nhận lời mời của vị nữ đệ tử thứ mười một kia.

Ôn Vân cũng bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của đệ tử nhóm lửa.

Buổi tối đại sư huynh cần vài món nhắm rượu, bây giờ sắc trời đã không còn sớm, nàng phải nhanh chóng chuẩn bị mới được.

Nàng đẩy cửa phòng chứa củi ra, tùy tiện ôm một đống củi khô ném vào bếp và chuẩn bị nhóm lửa nấu cơm.

Sau đó, cả người nàng giống như bị nhấn nút tạm dừng.

Qua một hồi lâu, hai tay nàng bắt đầu không khống chế được mà run rẩy lên. Tiếp sau đó, nàng chậm rãi vuốt ve khúc gỗ đã mục hơn phân nửa kia, biểu cảm dần trở nên si mê.

Ôn Vân hít vào rồi thở ra một hơi thật sâu, cuối cùng nàng cũng tìm lại được chút lý trí đã đánh mất.

Không đúng, nàng vẫn chưa thể bình tĩnh được.

Nàng có thể khẳng định, không có một ma pháp sư nào rơi vào hoàn cảnh giống như nàng hiện tại là có thể giữ được bình tĩnh!

“Đây chính là Hỏa Sam!”

Trong truyền thuyết, loài cây này chỉ sinh trưởng ở nơi có nhiệt độ cực kỳ cao, gần như là không cần tưới nước. Nó cũng là nguyên liệu tốt nhất dùng để làm ma trượng cho ma pháp sư hệ hỏa.

Ở đời trước, Ôn Vân đã từng nhìn thấy một cây ma trượng được chế tạo từ Hỏa Sam Mộc trăm năm tuổi. Nếu ma trượng bình thường phóng ra hỏa cầu thuật to như nắm đấm, thì hỏa cầu thuật do nó phóng ra sẽ lớn như quả bóng rổ!

Nhưng Hỏa Sam Mộc trên tay nàng lại có niên đại ít nhất là trăm năm tuổi. Nếu nàng dùng nó để phóng ra hỏa cầu thuật, riêng về khí thế thôi là đã thắng lớn rồi.

Kể cả ở thế giới Ma pháp thì nguyên liệu cao cấp như thế này cũng vô cùng quý hiếm.

Ôn Vân có chút chần chừ. Có khi nào là bọn họ không cẩn thận nên làm rơi bảo bối ở chỗ này không? Tuy rằng Hỏa Sam Mộc quý giá, nhưng trộm đồ của người khác là không đúng, Ôn Vân không bao giờ làm ra loại chuyện này.

Đúng lúc này, Bạch Ngự Sơn đẩy xe lăn đi ngang qua.

“Bạch sư huynh, xin dừng bước!”

Xe lăn dừng lại, Bạch Ngự Sơn yên lặng nhìn chăm chú vào Ôn Vân, chỉ thấy nàng đang nâng Thực sự vô cùng mục nát, là kiểu xung quanh đều mục nát đến vỡ vụn.

“Thứ này…Là sư huynh vô ý đánh rơi sao?”

“.....Không phải.” Trông hắn giống loại người lúc này cũng cầm một khúc gỗ mục theo lắm sao?

Sau đó hắn lại phát hiện hai mắt của thiếu nữ trước mặt này chợt sáng rực lên, ngữ điệu cũng trở nên nóng bỏng hơn rất nhiều.

“Vậy…Có thể cho muội không?”

“Có thể.”

Sau khi nghe được lời này, Ôn Vân lập tức vuốt ve Hỏa Sam Mộc trong tay, cuối cùng là cảm thấy mỹ mãn và kéo nó vào l*иg ngực.

Ma trượng đối với ma pháp sư cũng không khác gì bảo kiếm đối với kiếm tu. Đều giống như lão bà của bọn họ vậy, vô cùng quan trọng.

Nàng lại có lão bà rồi!

Bạch Ngự Sơn: “……”

Nhị sư huynh nói không sai, Ôn sư muội thật sự rất yêu thích việc đốn củi nhóm lửa.

Sau khi cẩn thận sắp xếp vị trí cho Hỏa Sam Mộc xong, Ôn Vân vui sướиɠ quay về phòng chứa củi tìm một ít củi bình thường để nhóm lửa nấu cơm.

Lần này đi vào nàng để ý hơn một chút, nàng cẩn thận quét mắt một lượt khắp gian phòng.

Sau khi Ôn Vân nhìn rõ chủng loại của mấy khúc củi trong căn phòng này…….

Nàng chậm rãi vươn tay lên vuốt ngực chính mình, đề phòng bản thân quá vui sướиɠ mà ngất đi.

Quá kích thích! Thực sự quá kích thích!

Hỏa Sam Mộc trăm năm là rác rưởi nào?

Huyết Tùng Mộc 500 năm, Lôi Trúc Mộc 800 năm, Tiếp Cốt 1000 năm!

Đây đều là tài liệu cao cấp được vô số ma pháp sư theo đuổi cả đời người, tất cả đều bị ném vào phòng chất củi cũ nát này làm củi đốt!

Trong mắt ba vị sư huynh, Ôn Vân chính là một đứa nhỏ đáng thương.

Tuổi rất nhỏ, ngay cả số lẻ của bọn họ cũng chưa bằng.

Đúng là vô cùng đáng thương. Cha mẹ đều chết hết, bản thân thì bị ma tu đào đi Kim Đan, lưu lạc đến tận đây lại bị đồng môn ức hϊếp.

Lúc trước bọn họ bởi vì trách nhiệm nên mới thu lưu nàng, nhưng sau một thời gian ở chung, bọn họ lại phát hiện nàng ấy vậy mà rất yên tĩnh và không làm kiêu, nàng chỉ vùi đầu vào làm tạp vụ, nên ngược lại bọn họ đã bắt đầu thiệt tình tiếp nhận sự tồn tại của nàng.