Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Sau một loạt các khâu kiểm tra, bác sĩ đưa ra kết luận là năng lực của chồng tôi suy giảm do áp lực quá lớn, chứ không phải vì bệnh lây qua đường sinh dục. Hay nói cách khác, chỉ cần đi du lịch giải sầu là có thể xóa bỏ áp lực tâm lý, khôi phục bản lĩnh phái mạnh.

Từ sau khi đi viện về, cảm xúc của chồng tôi lại tụt dốc. Bởi vì đề nghị của bác sĩ làm anh ấy rất khó nghĩ. Chồng tôi làm công việc này rất lâu rồi, ông sếp cấp trên cũng luôn đánh giá cao anh ấy, nếu giờ đột nhiên xin nghỉ thì chắc canh ta sẽ ảnh hưởng rất lớn tới sự nghiệp.

Bởi vậy, có thể tưởng tượng ra được áp lực mà chồng tôi phải gánh trong quãng thời gian này nặng nề như nào. Huống hồ, chúng tôi còn chưa có con, ngoài sự nghiệp ra anh ấy còn phải gánh cả áp lực từ bên ba mẹ. Trong lòng tôi cũng thấy khó chịu thay.

Nhưng dù có như vậy, sau mấy ngày suy nghĩ, chồng tôi cũng quyết định nghe theo đề nghị của bác sĩ. Dù sao công việc có tốt thế nào cũng không quan trọng bằng người nhà được.

Vậy là chồng tôi quyết định đưa tôi đến Hải Nam chơi mấy ngày. Có điều, tôi không ngờ rằng khi chúng tôi trở về lại xảy ra chuyện.

Đi du lịch xong trở về nhà, chúng tôi bắt một chuyến xe bus giường nằm kiểu cũ. Xe không đông lắm, tôi và chồng tôi ngồi ở hàng ghế gần cuối.

Có lẽ là do đợt này số người đến Hải Nam du lịch không nhiều lắm, nên tôi và chồng tôi ngồi ở phía sau cũng cảm thấy rất chán.

Đến nửa đêm, tôi buồn tiểu nên tỉnh dậy, xuống xe đi giải quyết, xong xuôi lại quay về.

Nhưng lúc về, tôi bỗng thấy chồng tôi đang nằm trên giường tôi. Tôi tưởng là chồng muốn chơi chút kích thích. Dù sao mấy ngày ở Hải Nam, anh ấy cũng đã có dấu hiệu hồi phục, thường chơi mấy trò tình cảm mãnh liệt với tôi, biết đâu lúc này chồng tôi đang có hứng, muốn chơi với tôi thì sao!

Nhưng tôi là một giáo viên, tư tưởng bảo thủ khiến tôi không thể nào chấp nhận được, nhỡ bị người ta phát hiện thì phải làm sao?

Nhưng nghĩ đến chuyện của chồng, nếu có thể khiến anh ấy vui vẻ, tôi có chịu uất ức một chút cũng không vấn đề gì cả.

Nghĩ thế nên sau khi nằm xuống, tôi ôm chồng vào lòng, thổi nhẹ vào tai anh ấy.

"Mình à, em muốn!"

Lúc này tôi có thể cảm nhận được rõ ràng rằng cơ thể chồng tôi có phản ứng.

Anh ấy cũng không khiến tôi phải thất vọng, xoay người lại. Trong đêm tối, tôi không thấy rõ mặt chồng mình, nhưng tôi cảm nhận được cảm xúc nồng nhiệt bên trong anh ấy đã được khơi lên rồi.

Trải qua một khoảng thời gian dài, cơ thể vẫn luôn trống vắng, dưới ánh mắt nóng bỏng của chồng, tôi đã bùng cháy.

Tôi chưa bao giờ có cảm giác ham muốn tới như vậy!

Mà chồng tôi, sau khi chững lại một lúc cũng vô cùng nhiệt tình đáp lại.

Anh ấy xoay người ôm lấy tôi, ngậm lên vành tai, hai bàn tay nóng rực liên tục mò mẫm trên cơ thể vợ.

Nói thật, gần một năm qua, đây là lần duy nhất chồng tôi chủ động, trước kia toàn là tôi cố gắng.

Điều này khiến lòng tôi vui khôn tả.

Xem ra cơ thể chồng tôi đã khôi phục rồi nhỉ? Muốn oai hùng lại lần nữa rồi!

Quả nhiên, chồng tôi thở hổn hển, động tác cũng rất thô bạo.

Anh ấy không làm quá nhiều động tác, sau khi cởi quần áo xong lập tức thò đầu qua, hôn tôi điên cuồng.

Bởi vì động tác quá thô lỗ khiến tôi cảm thấy đau, cho nên tôi bắt đầu phản kháng lại. Không biết vì sao, tôi càng phản kháng, chồng tôi càng mạnh mẽ hơn. Không bao lâu sau, mặt tôi đã bị anh ấy ấn xuống giường.

Mà ngay sau đó, một bàn tay khác của chồng tôi, cũng bắt đầu mò mẫm...

Khoảnh khắc bị anh ấy túm lại, cả người tôi như bị điện giật. Tôi không ngờ anh ấy lại khỏe tới vậy. Tôi có thử giãy giụa một lát nhưng rồi từ bỏ việc chống cự.

Cùng với màn dạo đầu của chồng, cảm giác của tôi cũng ngày càng tốt hơn, trong đầu không còn suy nghĩ gì, chỉ mong chồng có thể mau chóng bắt đầu.

Nhưng mãi mà anh ấy vẫn chưa có tiến triển mang tính chất thực tiễn gì cả, khiến tôi cảm thấy hụt hẫng, vô cùng khó chịu.

Tôi là một người phụ nữ bình thường, cũng có nhu cầu về phương diện đó. Với lại vừa rồi còn cảm nhận được chồng tôi muốn oai phong trở lại, nên khát vọng trong người tôi vô cùng mãnh liệt.

Nhưng mà chồng tôi lại rất lạ thường, mãi vẫn không có động tác tiếp theo.

Chẳng lẽ cơ thể chồng tôi còn chưa khỏi hẳn?

Tim tôi chợt thắt lại, khó chịu không nói thành lời.

Khó khăn lắm chồng tôi mới khôi phục lại năng lực chiến đấu, nếu như vẫn không được, thì tôi không thể chấp nhận nổi.

May mà người chồng đang đè nặng trên người tôi cũng không khiến tôi phải thất vọng.

Dưới sự mong đợi của tôi, cuối cùng anh ấy cũng có động tác mới.

Nhưng mà!

Ngay lúc anh ấy định đi vào trong, tôi mới phát hiện ra chuyện lạ vô cùng kinh khủng!

Người đàn ông này không phải chồng tôi. Của gã đó còn to hơn chồng tôi nữa!