Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nhưng số lượng của những quái vật tuyết này cũng không nhiều lắm, đã thế còn không có thói quen đi chung.

Chục nghìn con quái vật tuyết phân bố rải rác trong khu vực bốn mươi nghìn kilomet vuông trong vòng hai ngày.

Sau khi chia đều cho mỗi một vị lãnh chúa thì áp lực đối phó cũng không phải lớn là mấy.

Sau khi trải qua vòng khiêu chiến thứ nhất, thì bên trong lãnh địa của tất cả lãnh chúa đều có tháp tiễn phòng ngự.

Mỗi tội vẫn có sự khác nhau về số lượng là bao nhiêu và sự cao thấp của đẳng cấp.

Chỉ cần bọn họ ngoan ngoãn ở trong lãnh địa, dựa vào kiến trúc phòng ngự của lãnh địa, sau khi trả giá bằng số thương vong nhất định thì có thể đánh thắng được Quái Vật Tuyết Lẫm Đông.

Đương nhiên cũng không loại bỏ khả năng có kẻ xui xẻo sẽ bị Quái Vật Tuyết Lẫm Đông nhằm vào liên tục.

Tình huống như vậy không ai nói chắc được.

Tông Thận cũng không phải chúa cứu thế, không hơi đâu đi nghĩ về vấn đề tỷ lệ thương vong của các lãnh chúa ở trong đợt khiêu chiến này.

Tóm lại đợt khiêu chiến nào cũng chỉ có hai loại kết cục thôi.

Hai loại tình huống này ăn khớp với tất cả lãnh chúa, bao gồm chính bản thân Tông Thận.

Đó chính là: Chết đi ——Kết thúc hắn, Sinh tồn tiếp —— Càng ngày càng mạnh.

Chỉ cần còn sống được từ trong khiêu chiến thì chắc chắn sẽ mạnh được lên.

Điều khác nhau chính là, mức độ mạnh lên của mỗi người là khác nhau.

Hiện giờ Tông Thận đã tổng kết ra được bốn đặc điểm của khiêu chiến mà hệ thống lãnh chúa thiết lập ra.

Đặc điểm thứ nhất: Ngươi đã trả giá cái gì thì ngươi sẽ nhận được cái đó.

Đặc điểm thứ hai: Nguy hiểm cao sẽ đi chung với lợi ích cao, và trái lại cũng thế.

Đặc điểm thứ ba: Khi lối tư duy và năng lực của ngươi có thể phá vỡ được hiện trạng, thì chắc chắn sẽ nhận được trọng thưởng.

Đặc điểm thứ tư: Khiêu chiến là một loại trui luyện, cũng không phải là tàn sát.

Ngoài bốn đặc điểm trên thì bên trong số các lãnh chúa cũng tồn tại điều kiện biến số.

Biến số này chính là vận may của mỗi người.

Người có vận may kém thì có thể xui xẻo tới lúc chết, nhưng người có vận may bạo lều thì có khả năng sẽ ăn chơi thong dong được tới lúc kết thúc.

Cái thứ như vận may này nhìn từ góc độ huyền huyễn thì chính là một thứ hư vô mờ mịt.

Nhưng trên thực tế, vận may chính là kết quả của sự cộng dồn nhiều sự kiện.

Trên lý luận, nếu như biết rõ được tất cả sự kiện và biến hóa sau đó thì có thể dự tính được vận may.

Đồng thời thứ vận may này không phải là không nghịch chuyển được.

Xét đến cùng thì cũng chỉ là đụng tới cái tất nhiên trong những ngẫu nhiên mà thôi.

Tông Thận đã hiểu thấu đáo về điều này rồi, là một thanh niên làm màu, hắn có thể ứng phó hệ thống lãnh chúa một cách ung dung.

Đồng thời từ từ phân tích ra được động cơ của bản chất.

Dù sao thì chắc chắn thuận gió cất cánh sẽ thoải mái hơn đi ngược gió lên vô số lần.

Chỉ có hiểu được ý vốn có của hệ thống lãnh chúa thì mới có thể đón gió cất cánh cho chính xác được.

Tông Thận vừa chọc đinh ba Phong Hỏa Lôi vừa nghĩ.

Những chiến sĩ kia vẫn duy trì trạng thái chờ lệnh.

Bởi vì do tình hình tuyết rơi trở nên lớn hơn nên trên áo khoác da lông của tất cả mọi người cũng đều dần bị phủ lên một lớp bông tuyết.

Trên người các chiến sĩ cũng chỉ mặc trang phục chống lạnh da dê hai mặt thuần một màu, là đồ quân dụng chống lạnh thuộc quân nhu của bang Bosch, nó rất là dày.

Nếu so với áo da dê may bình thường thì loại trang phục chống lạnh này được may với lượng vật liệu da dê gấp đôi, hiệu quả chống lạnh phải nói là được, nó bảo đảm được cho nhiệt độ cơ thể sẽ không bị giảm nhanh.

Loại đồ chống rét thế này cộng thêm thể chất và thuộc tính hơn hẳn nông phu bình thường của chính các chiến sĩ.

Cho dù ở trong hoàn cảnh giá rét âm hai mươi, ba mươi độ thế này, bọn họ vẫn có được trạng thái chiến đấu tốt.

Đương nhiên không phải là rét lạnh không tạo ra được chút ảnh hưởng nào. Trong cơn giá rét, sự tuần hoàn máu và trao đổi chất của đám người đều trở nên chậm hơn, chân tay cũng cứng nhắc hơn lúc bình thường một chút.

Sau khi vận động mạnh thì há miệng to để hô hấp cũng còn khó khăn, không khí cực hàn sẽ kích thích đến khí quản và phổi, nhưng cần phải hoạt động không ngừng để giữ nhiệt độ cơ thể.

Trang phục chống lạnh cũng không thể ngăn cản sự truyền và giảm xuống của nhiệt lượng một cách hoàn toàn được.

Mà đứng không nhúc nhích gì giống như bây giờ cũng là sai lầm.

Bọn họ nhất định phải làm cho tế bào của cơ thể mình hoạt động hết mức.

Bắt đầu tiêu hao năng lượng tích súc trong cơ thể để liên tục sinh ra nhiệt lượng cho cơ thể của mình thì mới được.

Bọn họ đã đứng sừng sững ở đây đến bây giờ đã qua mười mấy phút.

Có một vài chiến sĩ chân đã bắt đầu trở nên mất cảm giác rồi.

Tuy nói thân thể mới chỗ có diễn tích lộ ra ngoài lớn nhất, nhưng là chỗ đầu cuối của mạch máu, bộ phận cơ thể chịu ảnh hưởng đầu tiên trước sự suy giảm của tuần hoàn máu lưu động chính là tứ chi, nhất là hai chân.

Tông Thận cũng nhìn ra điểm này, hắn phất tay lấy ra một quả cầu nhiệt lực ma năng.

Sau khi nạp năng lượng kích hoạt thì nhét nó vào giữa đội ngũ.

Nhiệt lượng từ trong đến ngoài bắt đầu đều đều phát ra, hình thành một cái vô hình lực trường.

Do chịu sự ảnh hưởng từ hàn băng, nên phạm vi của lực trường này chỉ bao trùm hơn hai mươi mét vuông.

Nhưng lại đủ để bao phủ hết hơn mười chiến sĩ đang đứng chờ ở khu trung tâm.

"Mọi người đừng nghiêm túc như vậy."

"Đều hoạt động cơ thể một chút ở tại chỗ đi."

"Nếu không trong các ngươi chắc chắn sẽ có người bị đông lạnh tới mức mất ngón chân đó."

Tông Thận lấy lại tinh thần, ngay lập tức nhắc nhở các chiến sĩ với giọng điệu nửa đùa nửa thật.

Từ sau khi sự kiện ở thôn Oddo kết thúc thì trong lãnh địa đã không có hành động xuất chinh nào có quy mô lớn vài ngày nay rồi, điều này đã khiến tất cả các chiến sĩ đối đều thấy rất là chờ mong với hành động lần này.