Lãnh Chúa Cầu Sinh: Từ Tiểu Viện Tàn Tạ Bắt Đầu Đánh Chiếm (Dịch)

Chương 858. Kế hoạch xuất chinh, những chuyện sau đó của du thương Địa Tinh (3)

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Mỗi một món hàng mà đám Boswell này mua bán thì bọn chúng đều có thể kiếm chác được một khoản lợi nhuận lên đến 300%~500%.

Đây mới là lời to thật sự, vì thế cái mà bọn chúng phải gánh chịu chính là nguy hiểm rủi ro khi đi lại trong đại lục.

Những con Thực Nhân Ma khổng lồ đi theo đội kia và các loại vũ khí ma năng loè loẹt đều không phải ăn chay.

Người muốn đánh cướp địa tinh nhiều tới đếm không hết, nhưng người có thể ăn cướp được thành công lại không có mấy ai.

Chuyện này tên cái già Boswell này đương nhiên là hiểu rõ trong lòng.

Bọn chúng thích liên hệ với con cháu quý tộc và vương thất của các quốc gia.

Những con người kia Dinar nhiều tới mức không chỗ tiêu, nhưng lại thiếu kinh nghiệm thương mại thiết yếu.

Đám thương nhân Địa Tinh luôn có thể thu được một lượng lớn Dinar từ trên người những con nhà giàu này bằng một vài sản phẩm luyện kim hoặc là sản phẩm ma năng trông cổ quái kỳ lạ.

Lúc trước Tông Thận vì để tránh đối đầu trực diện với hộ vệ Thực Nhân Ma nên chỉ lấy một phần hàng hóa cộng thêm người máy chứa hàng và rương tiền còn chưa đầy ắp.

Mặc dù tổng giá trị của những vật tư này không ít, nhưng là đối với Boswell cũng không phải là không chấp nhận được.

Tổn thất mà Tông Thận mang tới cho nó ước chừng chiếm 30% tổng ích lợi trong chuyến này của hắn.

Sau cuộc tìm kiếm ban đầu không có kết quả, xong lại lột vào sự bắt chẹt doạ dẫm của Saflee.

Ít nhất đối với bọn chúng, thì hành vi của Saflee chính là một loại doạ dẫm.

Đối mặt với tình huống ác liệt như vậy, Boswell tức tới muốn ói ra máu luôn.

Đối với du thương Địa Tinh keo kiệt, bị hao tiền thì không khác gì xẻo một miếng thịt từ trên người chúng nó.

Nhưng là tình thế còn quan trọng hơn người, Boswell chỉ đành cắn răng nhịn.

Phủi mông một cái, lái phi thuyền vận chuyển hàng hóa cỡ lớn tiến về cự thành Lenturks.

Ở nơi đó có cảng phi thuyền cỡ lớn, còn có chi nhánh của công ty thương mại Ratchet.

Đội cảnh vệ Thực Nhân Ma trú đóng mạnh mẽ và quân đội thiết giáp ma năng Địa Tinh làm cho nó có cảm giác an toàn.

Ngoài những điều trên thì hơn một tháng nữa là cự thành Lenturks sẽ tổ chức yến hội long trọng.

Đây chính là một cơ hội tốt để bán hàng không thể bỏ qua.

Nó có thể bán phá giá tất cả những hàng hóa mua được ở ven đường trong chuyến hành trình du thương lần này và hàng tồn.

Để bù lại một chút tổn thất ở đây, bán hết hàng hóa và mang Dinar về thành Ratchet.

Với tốc độ đi của phi thuyền vận chuyển hàng hóa, lên đường ngày đêm không nghỉ thì cần khoảng ba ngày gì đó.

Cho nên cuối cùng Boswell lựa chọn rời khỏi vùng đất thị phi này.

Hiện giờ cũng đã tới trong cự thành Lenturks rồi.

Tông Thận cũng không rõ ràng lắm về việc này.

Hắn còn đang nhớ tới những sản phẩm Địa Tinh dùng ngon kia.

Đó là những đồ tốt như súng phun lửa Molotov, người máy chịu nặng, bom Địa Tinh, thuốc luyện kim v.v…

Nếu không phải vì sự ràng buộc của khiêu chiến thì chắc chắn hắn sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế đi bắt một vài kỹ sư Địa Tinh và luyện kim đại sư về. Đám này mà phối hợp với chú Ải Nhân cùng Alannah là có thể trở thành thành viên nòng cốt trong nghiên cứu khoa học của lãnh địa.

Ngay lúc Tông Thận đang suy nghĩ lung tung, thì đã tới hai giờ chiều rồi.

Những tuyết nhỏ rơi xuống từ trên bầu trời kia cũng biến thành tuyết rơi vừa.

"Đúng rồi Colby, ngươi dẫn người tới tiệm thợ rèn một chuyến."

"Mang gai chống trượt tới đây."

Tông Thận thấy tình hình tuyết rơi đang lớn hơn không ít thì đột nhiên nhớ ra gì đó.

Đã qua hai tiếng rồi, chắc hẳn chú Ải Nhân đã làm ra được không ít gai chống trượt.

Vừa khéo phân phối cho những chiến sĩ thương thuẫn Long Hoá kia trước.

Ban nãy ở trên lớp băng, những tên đô con này gần như là tiến về phía trước bằng phương thức đi chậm rãi từng bước một.

Trông thì như bọn họ đang dần thúc ép Quái Vật Tuyết Lẫm Đông.

Nhưng trên thực tế nói thì lại có chút xấu hổ, thế nên vì để không ảnh hưởng tới cuộc chiến sau đó của bọn họ.

Vẫn nên phân phát xong gai chống trượt cho bọn họ trước khi xuất chinh mới là tốt nhất.

Colby lĩnh mệnh rời đi, mang theo đội lang kỵ binh số một chạy tới tiệm thợ rèn từ cửa thành phía Tây.

Tông Thận khua chiêng gõ trống chuẩn bị cho cuộc xuất chinh trong tuyết này.

Từ đó có thể nhìn ra được, hắn rất coi trọng hành động lần này!

Ở trong giai đoạn thứ hai của khiêu chiến Lẫm Đông thời hạn 48 giờ này.

Tổng cộng chỉ cập nhất 10000 con Quái Vật Tuyết Lẫm Đông thôi.

Những con quái vật tuyết này đối với lãnh chúa bình thường là một khiêu chiến khó khăn.

Nhưng đối với Tông Thận thì lại được coi là bảo bối quý giá.

Bọn chúng là con đường duy nhất để tăng sự chênh lệch về điểm tích lũy ngoài điểm tích lũy sinh tồn cơ sở ở trong giai đoạn thứ hai này.

Nếu như có thực lực thì giết được con nào thì cũng có nghĩa là kiếm được con đó.

Giết được mười con, thì sẽ có thêm hẳn mười nghìn điểm tích lũy ở trong giai đoạn này.

Dựa theo kinh nghiệm từ đợt khiêu chiến trước, trong lúc diễn ra khiêu chiến kiếm thêm một ít điểm tích lũy chỉ có lợi chứ không có hại.

Những điểm tích lũy kia không những có thể dùng để đổi đủ loại đồ vật từ trong hối đoái.

Đến cuối cùng nếu vượt lên dẫ đầu được thì có khi sẽ được những chỗ tốt khác nữa.

Hệ thống lãnh chúa luôn hứng thú với việc làm các lãnh chúa cạnh tranh nhau theo kiểu thi đua.

Ở trong hoàn cảnh không có hoạt động cạnh tranh nào khác, Tông Thận phải cố gắng bảo đảm cho mình sẽ trở thành lãnh chúa thu hoạch được nhiều điểm tích lũy nhất trong các lãnh chúa.

Ít nhất cũng phải trở thành lãnh chúa có điểm tích lũy nhiều nhất trong khu vực.

Lần này bởi vì tính đặc thù của khiêu chiến nên độ khó trong việc kiếm điểm tích lũy cũng có chút khác với đợt khiêu chiến trước.

Bởi vì có điểm tích lũy sinh tồn làm lót nên những lãnh chúa ở tầng dưới cũng sẽ có được thu hoạch.

Muốn bảo đảm cơ sở sinh tồn cũng không khó, mà uy hiếp khá lớn ở đây cũng chỉ có Quái Vật Tuyết Lẫm Đông.