Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Đêm đó, sau khi trả lời hết đủ kiểu câu hỏi kỳ lạ này đến câu hỏi kỳ lạ khác của các huynh đệ, Locke nằm trên giường đăm chiêu suy nghĩ. Chỉ thị cụ thể còn chưa có, đoán chừng ngày mai mới công bố. Chính xác thì đấu khí là gì? Locke chạm vào vị trí rốn của mình. Nhìn từ bên ngoài thì không có gì, nhưng Locke có thể cảm nhận được một đốm trắng cỡ hạt gạo bên trong. Kỵ sĩ Will nói đó là vòng xoáy đấu khí, nhưng Locke thì nhìn không ra nó có hình vòng xoáy.

Nghĩ không ra thì thôi không nghĩ nữa, thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, hoặc giả có thể hỏi Yorkshire đại thúc. Locke lại nghĩ đến Akano, bà chủ xinh đẹp ở thị trấn Giza bên ngoài doanh trại, gần đây hắn không tìm nàng, ngày mai hắn sẽ đi, nhân tiện mang theo ít quà.

Không biết ở nhà thế nào rồi, lần cuối cùng phụ mẫu gửi tin nhắn thì mọi thứ đều ổn và dặn hắn giữ gìn sức khỏe. Hắn không biết số tiền mình gửi về đã được phụ mẫu sử dụng chưa, nhưng theo hắn phỏng đoán, chắc hẳn phần lớn số tiền đã được họ để dành cho hắn lấy vợ sau này. Nghĩ đến việc kết hôn, Locke bỗng nhoẻn miệng cười ngây ngô.

Hôn nhân ở thời đại này là chuyện đại sự cả đời của một người, nếu cưới được một thê tử đảm đang, hiền lành, đang nằm ngủ mơ cũng có thể từ trong mộng tỉnh lại. Locke tràn đầy mộng tưởng về cuộc hôn nhân của mình, Akano khá tốt, nàng ấy ưa nhìn, có thể nấu rượu và viết chữ, ngặt nỗi nàng đã qua một lần đò nên phụ mẫu chắc hẳn sẽ không hài lòng về chuyện đó.

Locke đột nhiên nghĩ tới tỷ tỷ của mình, trong lòng hắn thì nàng mới là người xinh đẹp nhất, những năm hắn tòng quân đều do tỷ tỷ một tay đảm đương việc nhà, nếu để nhận xét thì rõ ràng nàng là đức hạnh nhất. Nếu như có thể lấy tỷ tỷ thì... Locke lại rơi vào dòng suy nghĩ hoang đường rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.

Hôm sau, mới tờ mờ sáng Locke đã đến sân huấn luyện bên ngoài doanh trại. Giờ này vẫn chưa có trung đội trưởng nào đến đây rèn luyện, hắn chào hỏi các binh sĩ đang làm nhiệm vụ ở cổng rồi đi thẳng vào một khu vực tương đối nhỏ của sân tập.

Hắn hôm nay tới chủ yếu là để xem thực lực của chính mình sau khi tu luyện đấu khí đã biến hóa như thế nào, theo ý kỵ sĩ Will nói, hắn hiện tại là kỵ sĩ thực tập nhập môn, mà đấu khí mới chỉ là hình thái hạt giống, giai đoạn này đấu khí chỉ có thể dùng để chữa trị vết thương và tăng cường sức mạnh, khi hạt giống đấu khí lớn như trứng chim bồ câu thì sẽ là kỵ sĩ thực tập nhập môn đỉnh phong, sau đó có thể thăng cấp đến kỵ sĩ thực tập sơ cấp.

Kỵ sĩ Will ngày hôm qua chỉ truyền cho hắn pháp môn tu luyện kỵ sĩ thực tập nhập môn, khi hắn đạt đến kỵ sĩ thực tập nhập môn đỉnh phong mới truyền thụ công pháp đấu khí tiếp theo.

Locke bước đến trước một tảng đá trong khu vực luyện tập của mình. Với sức lực trước đây của hắn, bằng sức mạnh thể chất của một người trưởng thành chỉ có thể nâng một nửa tảng đá khổng lồ và giữ vững trong một thời gian ngắn. Locke không dùng đấu khí, hai tay ôm lấy tảng đá lớn, hô to:

- Lên!

Tảng đá bị sức mạnh cường đại của Locke làm cho xê dịch, nhưng chỉ có thể duy trì ở vị trí đầu gối. Sau khi kiên trì hơn mười giây, sức lực cạn kiệt khiến tảng đá rơi xuống đất “bùm” một tiếng.

Vài phút sau, Locke nghỉ ngơi xong, lại tiếp tục bước tới trước tảng đá, hắn nhớ lại phương pháp đấu khí do kỵ sĩ Will truyền dạy, điều động đấu khí trong bụng đến cánh tay và cơ bụng, đồng thời đưa hai tay ôm lấy tảng đá.

- Lên!

Locke hét lớn một tiếng, lúc này hắn đem tảng đá nâng lên đến trước ngực, Locke cảm giác được bụng dưới truyền đến một luồng khí mát lạnh, đây là đặc thù tiêu hao cực nhanh của đấu khí. Locke cảm nhận được những hạt giống đấu khí vốn có kích thước bằng hạt gạo lớn sắp thu bé lại thành hạt gạo nhỏ chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, hắn liền vội vàng dùng hết sức ném tảng đá đi.

“Đùng!”

Tảng sau khi được Locke gia trì đấu khí đã bị ném ra xa năm mét. Locke nhìn lấy đôi bàn tay của chính mình, không thể tin được sau khi gia trì đấu khí, thần lực lại tăng gấp đôi, thậm chí gấp ba so với trước kia. Mặc dù chỉ duy trì trong thời gian rất ngắn, nhưng là bởi vì hắn chỉ mới tu luyện một ngày mà thôi, đấu khí vẫn còn quá ít.

Hơn nữa, Locke cảm thấy đấu khí về bản chất không phải là nâng cao sức mạnh cơ bắp cho bản thân, mà chỉ có tác dụng gia trì, ban nãy vừa nhấc một tảng đá lớn mà vốn sức lực bình thường không đủ để nhấc lên khiến cơ bắp đau nhức, đặc biệt là phần cánh tay. Lúc này hạt giống đấu khí dưới bụng lại xuất hiện một tia thanh lưu chảy ngược lên, nó đi qua đâu là sảng khoái tới đó. Cuối cùng tia thanh lưu nằm lại vị trí hai cánh tay. Locke hiểu ra đây chính là khả năng của đấu khí tự động bảo vệ những phần bị tổn thương mà kỵ sĩ Will nói. Nếu huy động đấu khí để phục hồi vết thương, hiệu quả sẽ tốt hơn.

Locke kiên quyết từ bỏ ý nghĩ này sau khi cảm thấy hạt giống đấu khí trong bụng lần nữa bị thu nhỏ lại. Kỵ sĩ Will nói với hắn rằng sự tích tụ của đấu khí nằm trong nhiều năm tu luyện, không tiến ắt sẽ lùi, mỗi ngày phải thổ nạp đấu khí một giờ trở lên mới có thể đảm bảo được đấu khí của mình ngày càng lớn.

Locke nhìn xung quanh sân huấn luyện vẫn còn trống, khoanh chân ngồi xuống thổ nạp đấu khí. Thời gian tu luyện vô thức trôi qua, khi Locke mở mắt ra đã là ba tiếng sau, hiện tại là mười giờ sáng. Locke cảm thấy lúc này hạt giống đấu khí của mình ngưng tụ lại lớn như ngày hôm qua, hơn nữa tựa hồ cũng không có tăng thêm.

Lúc này, ngoại trừ Locke, còn có bốn trung đội trưởng đang ở thao trường luyện tập, Yorkshire đại thúc cùng kỵ sĩ Will cũng ở trong đó. Tất cả bọn họ đều một mình đến một khu vực của sân tập thổ nạp đấu khí giống như Locke. kỵ sĩ Will chiếm diện tích lớn nhất ở giữa sân tập.

Trong lúc tu luyện đấu khí không được để bị quấy rầy, nếu không sẽ ảnh hưởng đến tốc độ thổ nạp của đấu khí, hơn nữa sẽ khiến người luyện vô cùng khó chịu. Đang ở thế nhập định thổ nạp đấu khí bị kéo ra ngoài. Loại hành vi này không rõ sẽ gây nên hậu quả gì, nhưng Locke không muốn thử. Hắn sử dụng trường kiếm ở trên sân huấn luyện luyện kiếm pháp, đồng thời chờ đợi Yorkshire đại thúc và kỵ sĩ Will kết thúc tu luyện.

Một giờ sau, bốn người Yorkshire đại thúc, kỵ sĩ Will lần lượt tỉnh dậy sau khi luyện tập, Yorkshire đại thúc nhìn Locke đang luyện kiếm cách đó không xa, mỉm cười gọi hắn:

- Mới sáng sớm đã thấy tiểu tử ngươi đến đây luyện tập rồi, thật chăm chỉ quá. Nào, cùng đi ăn cơm!

Sau đó Locke cùng nhóm Yorkshire đại thúc rời sân tập. Trên đường đi, hắn được biết mình và Jelson được bổ nhiệm vào trung đội bốn, hắn là phó đội trưởng còn Jelson là đội trưởng, biết tin Locke không nói gì.

Trên đường đi, Locke tập trung hỏi Yorkshire đại thúc về chuyện tu luyện, ngày hôm qua kỵ sĩ Will chỉ truyền thụ chung chung về tu luyện và sử dụng đấu khí, không nói chi tiết hay kỹ thuật… Rõ ràng là coi Locke là người ngoài. Chỉ người thân thiết như Yorkshire đại thúc mới có thể học được kiến thức thực sự.

Về kinh nghiệm tu luyện tâm đắc, mỗi người đều có con đường của riêng mình, không thể truyền thụ cho người khác, những trung đội trưởng khác cũng biết hai người muốn trao đổi điều gì, nên cũng thức thời chào nhau rồi rời đi trước. Yorkshire đại thúc và Locke đi rất chậm, trên đường đi đều là Locke đặt câu hỏi và đối phương trả lời.

Đoạn hắn hỏi tại sao luyện tập cả buổi sáng mà hạt giống đấu khí không có mấy tiến triển, Yorkshire đại thúc vung tay đánh hắn một cái, nói:

- Tiểu tử, ta đây đã tu luyện đấu khí được hơn một năm rồi mà mới chỉ to bằng hạt đậu thôi đấy. Người mới tu luyện có một ngày mà đã muốn phóng lên trời à!

Locke ôm đầu, ánh mắt vô tội nhìn Yorkshire đại thúc.

- Việc tu luyện đấu khí cần phải kiên trì, chỉ có thể dựa vào chính mình. Ngươi càng chăm chỉ, sẽ càng mạnh.

Yorkshire đại thúc thở dài nói tiếp.

- Không có cách nào khác tăng tốc độ tu luyện sao?

Locke hỏi.

Yorkshire liếc Locke một cái rồi nói:

- Có, một số thiên tài địa bảo có thể giúp tăng tốc độ tu luyện đấu khí, một số bảo vật thậm chí có thể trực tiếp nâng cao hẳn một cấp thực lực, nhưng ta nghĩ ngươi không may mắn như vậy đâu.

Locke nghe vậy chỉ có thể lộ ra vẻ thất vọng, nhưng hắn chợt nghĩ đến nhánh cây mà Zoro thiếu gia ban cho mình cách đây mấy ngày, chính là hoa Hồng Hải. Sau khi trở về, hắn đưa nó cho Akano và nhờ nàng trồng vào chậu hoa, không biết bây giờ trông như thế nào. Nếu như không trồng được, chỉ có thể ăn sống như hướng dẫn của Zoro thiếu gia.

Nhìn thấy vẻ mặt thất vọng của Locke, Yorkshire đại thúc bèn an ủi:

- Chúng ta xuất thân là thường dân, có thể tu luyện đấu khí đã là không tệ. Theo kỵ sĩ Will nói thì những người tu luyện đấu khí có thể sống lâu hơn người bình thường 20-30 năm, thế là lãi to rồi. Đừng suốt ngày mơ mộng, suy nghĩ về những điều viển vông nữa.

- Ồ.

Locke lơ đãng trả lời, hắn đang suy nghĩ về nhánh hoa Hồng Hải của mình. Hắn vẫn còn trẻ nên không mấy hứng thú với tuổi thọ cho lắm.

- Hiện giờ, ngoại trừ việc dựa vào nỗ lực thì còn một cách khác đó là dùng thuốc.

Yorkshire đại thúc nói.

- Quân công có thể đổi lấy thuốc để tu luyện và chỉ có binh nhất trở lên mới có tư cách đổi. Doanh trại chúng ta chỉ có thuốc cầm máu, muốn đổi lấy thuốc tu luyện, chỉ có thể đi đến tổng bộ binh đoàn hoặc quân bộ và cần rất nhiều quân công. Ta biết ngươi có khá nhiều quân công, nhưng lần này tấn thăng lên làm trung đội trưởng thì còn lại bao nhiêu? Hơn nữa, thuốc tu luyện của hậu cần quân bộ vô cùng đắt đỏ, thêm vào đó người đổi cũng không ít, chúng ta không phải xuất thân binh đoàn tổng bộ, về cơ bản là có quân công cũng không có cách nào đổi được.

Locke bất đắc dĩ nói:

- Xem ra chỉ có thể mỗi ngày cố gắng.

- Chứ sao nữa, ngươi không thấy cao thủ như kỵ sĩ Will vẫn ngày ngày kiên trì luyện tập đấy ư.

Yorkshire đại thúc nói.

- Đại thúc, kỵ sĩ Will hiện tại là cấp bậc gì?

Locke tò mò hỏi.

- Kỵ sĩ Will à, nghe nói đang là kỵ sĩ thực tập cao cấp…

Yorkshire đại thúc trong mắt tràn đầy vẻ nghiêm nghị, kỵ sĩ thực tập cao cấp cơ hồ là đẳng cấp mà hai người họ không thể với tới.

Dịch: Nguyên Dũng

Biên: Khang_a_ca