Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Chu Khai Định nói xong, trong lòng có chút ảo não, sớm biết như thế, lúc trước nên chuẩn bị một túi linh thú, đây là vật phẩm không thể thiếu của Ngự Thú sư, yêu thú ở trong vẫn có thể sống và tu luyện.

Chỉ là Ngự Thú sư bình thường đều là người làm chủ, thú làm phụ, tính mạng của Yêu thú hoàn toàn nằm trong ý niệm của Ngự Thú sư, nếu làm vậy ở trước mặt Mặc Huyền, chỉ sợ giữa hai người sẽ sinh ra khoảng cách.

Mặc Huyền biết Chu Khai Định muốn nói cái gì, nếu là trước đây, quả thật hắn cũng không có biện pháp gì tốt, nhưng hôm nay đã không cần đau đầu vì nó.

Mặc Huyền lắc lắc thân thể, trong lòng khẽ động, thân thể dài bốn trượng nhanh chóng nhỏ lại, hóa thành một con rắn nhỏ dài bốn thước.

Một tia sáng thần bí loé lên, chui vào trong ống tay áo Chu Khai Định, vờn quanh cánh tay, khí tức cũng giảm mạnh, không khiến người ta chú ý nữa.

Chu Khai Định nhìn một màn này, lắc lắc tay trái, tuy rằng cảm ứng được Mặc Huyền quấn quanh cánh tay mình, nhưng cũng không có quá nhiều khó chịu.

Thích ứng một chút, cũng đã không còn ảnh hưởng.

Chu Khai Định lấy ra hai tấm phù chú từ túi đựng đồ ra, trong miệng lẩm bẩm.

Quang mang phù chú bắt đầu khởi động, một tấm dán ở trên đùi, một tấm dán ở trên lưng.

Làm xong những thứ này, Chu Khai Định chọn phương hướng, vọt ra ngoài Thiên Thủy sơn mạch.

Đồng thời giải thích với Mặc Huyền trong ống tay áo: "Đây là Thần Hành phù nhất giai hạ phẩm cùng Thiết Giáp phù nhất giai hạ phẩm. ”

Thần Hành phù là vật thường dùng của tu sĩ Luyện khí khi xuất hành đi đường, tu sĩ Luyện khí chưa thể ngự khí, không cách nào phi hành, chỉ có thể mượn phù chú gia tăng tốc độ bản thân.

Thiết Giáp phù nhất giai hạ phẩm là phù chú hạ phẩm, có thể chống cự vài lần công kích của tu sĩ Luyện khí tầng ba, công kích của tu sĩ Luyện khí trung kỳ cũng có thể chống cự trong chốc lát.

Nếu như bị đánh lén, một chút thời gian này cũng đã đủ để bảo vệ cái mạng nhỏ của bản thân rồi.

Mặc Huyền nghe xong, như có điều suy nghĩ, thân thể Nhân loại gầy yếu, tuy linh khí nhập thể có thể tăng cường cường độ thân thể trên phạm vi lớn, nhưng so với thân thể Yêu thú, lại không có cách nào so sánh được.

Mặc Huyền nhìn về phía Chu Khai Định nói: "Ta sống lâu trong núi, không biết nhiều về tu tiên giới của Nhân loại, ngươi có thể thiệu một chút được không?”

"Tất nhiên không thể." Chu Khai Định vốn có ý này.

Đương nhiên, hắn làm sao dám nói như thế.

Chu Khai Định vừa chạy vừa nói một chút kiến thức cơ bản:

"Trong tu tiên, tài lữ pháp địa đương nhiên là quan trọng nhất, nhưng theo ta thấy mấu chốt nhất vẫn là phải có tư chất tu luyện."

"Đều nói Trời không tuyệt đường người, tu tiên giả cũng là nghịch trời mà đi, tranh mạng với trời, nếu không có tư chất tuyệt đối không có cách nào đi lên con đường tu hành."

Nói xong hắn lại thở dài một hơi.

Mặc Huyền nghe cũng không có cảm xúc gì, dù sao hắn thân là Yêu thú, lại mang hệ thống, đương nhiên không thể nào đồng cảm được.

"Ta vốn sinh ra trong gia đình phàm nhân, môn đệ thư hương, cũng được coi như giàu có sung túc, cuộc sống mỹ mãn."

"Năm mười bốn tuổi ngoài ý muốn rơi xuống nước, được một phần truyền thừa Luyện khí kỳ cùng mấy viên đan dược, nên lảo đảo bước lên con đường tu hành."

"Nói ra không sợ Mặc huynh chê cười, lúc trước ta cũng cho rằng ta là người mang thiên mệnh, thân mang khí vận, nhất định sẽ có thành tựu, chỉ là về sau ta mới biết, Khô Thủy Quyết mà ta có được chỉ là công phám tầm thường, lưu truyền rộng rãi, không đáng mấy viên linh thạch."

"Ta mang Khô Thuỷ Quyết truyền thụ cho cha mẹ ta, lại không nghĩ bọn họ căn bản không có cách nào nhập môn, về sau qua mấy năm, bọn họ thân nhiễm bệnh mà chết."

"Khi đó ta cũng chỉ là một tiểu tu sĩ Luyện khí tầng một, nghĩ hết biện pháp cũng bất lực đi ngược với mệnh trời.”

"Ta bán hết toàn bộ gia sản đi, rời khỏi quê hương, trở thành một tán tu, tán tu gian nan, không có tài nguyên, không có truyền thừa, không có chỗ dựa, rất khó có thành tựu lớn."

"Thiên phú của ta cũng chỉ là trung đẳng, dựa vào gan lớn cẩn thận, dám xông vào dám liều mạng, cũng từng trải qua nguy cơ sinh tử mấy lần, tích lũy nhiều năm, lúc này mới tu luyện đến Luyện khí tầng năm."

Giọng nói Chu Khai Định bình thản, nói xong chuyện của mình, cũng không bởi vì thân là tán tu gặp phải bất công mà bất bình.

Mặc Huyền thầm gật đầu, phần tâm tình này cũng khó có được.

"Khụ, lạc đề rồi." Chu Khai Định có chút xấu hổ, vừa nói một hồi tại sao lại kéo lên người mình rồi.

Mặc Huyền cạn ngôn, vừa khẳng định xong, liền bỏ qua.

Cũng không đợi Mặc Huyền trả lời, Chu Khai Định nói tiếp: "Cảnh giới tu tiên giả đại khái chia làm Luyện khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh.”

“Mặc huynh thân là yêu tộc, trong Luyện khí kỳ chỉ phân ra tiền kỳ, trung kỳ cùng hậu kỳ, nhưng cũng không khác biệt nhiều lắm, từ tầng một đến tầng ba là tiền kỳ, từ tầng bốn đến tầng sáu là trung kỳ, từ tầng bảy đến tầng chín là hậu kỳ.”