Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­

"Thật sao?"

Vẻ mặt Tư Đồ Trung thể hiện vẻ khinh thường, giọng nói ẩn chứa sự cười trên nỗi đau của người khác: "Mặc dù phủ Ứng Thiên của chúng ta không có tư cách xử lý, thế nhưng nhiều nhất là một canh giờ nữa, Lý Hiên ngươi sẽ cảm thấy may mắn vì vụ án này của ngươi rơi vào trong tay phủ Ứng Thiên chúng ta, chắc các ngươi cũng biết Thôi Hồng Thư là ai chứ? Hắn chính là người của nhà họ Thôi tại Bác Lăng, mẹ của hắn chính là quận chúa quận Bác Bình, cha hắn là Thôi Thừa Hữu - giám sát ngự sử của Nam Trực Lệ. Ta đoán hiện tại, anh họ của vị giám sát ngự sử này, cũng chính là Hữu vệ chỉ huy sứ của phủ quân Nam Trực Lệ đã sai binh lính của hắn đi tới nơi đây."

Cuối cùng Lý Hiên cũng dừng bước lại, ngực bụng cứ cuồn cuộn, như dời sông lấp biển, khóe môi xuất hiện một vệt máu.

Tư Đồ Trung cười lạnh, mắt hổ vẫn nhìn chằm chằm vào Lý Hiên, như lang như hổ: "Đi theo ta một chuyến đi, Lý công tử, ta có thể đảm bảo rằng ít nhất tại phủ Ứng Thiên thì mạng sống của ngươi sẽ không cần phải lo."

Trong đầu Lý Hiên giờ này xuất hiện vô số suy nghĩ, lúc ban đầu hắn vẫn cảm thấy bối rối, dù là kiếp trước hắn làm một pháp y nho nhỏ, hay là thời đại này làm một công tử bột, thì khi gặp chuyện như thế này đều khó tránh khỏi cảm giác hoảng sợ.

Thế nhưng khi vượt qua cảm giác bối rối này, thì hắn cũng hiểu hiện tại có bối rối cũng không giải quyết được chuyện gì, cho nên suy nghĩ của hắn trở nên vô cùng tỉnh táo.

Lý Hiên biết quận chúa quận Bác Bình và Thôi thị Bác Lăng, đúng là nhân vật mà gia đình mình không thể chống lại, nếu như bị "xác nhận" là hung thủ thì chẳng những chính mình bị chết thảm trong ngục tù, mà còn liên lụy tới người nhà nữa.

Thế nhưng với tình hình trước mắt mà nói, chỉ cần hắn có thể xử lý hợp tình hợp lý thì có thể giải quyết tình thế nguy hiểm.

Đầu tiên, tuyệt đối không thể đi theo cái tên Tư Đồ Trung này, cho dù ở nơi này náo loạn một trận lớn, cũng không thể theo ý của đối phương được.

Cũng như lời của Bành Phú Lai vậy, hình phạt không dùng cho sĩ phu, ý của câu này cũng không phải là sĩ phu không bị chịu hình phạt, mà là không thể chịu năm hình phạt là khắc chữ lên mặt, cắt mũi, chặt chân, thiến hay tử hình, cũng có quyền không chấp nhận quan phủ địa phương thẩm vấn.

Dưới tình huống không có chứng cớ chính ác, quan phủ địa phương không có quyền bắt giữ những công thần quyền quý như Lý Hiên, mặc dù có chứng cớ đi nữa cũng phải xin phép Thượng thư Hình bộ của Nam Kinh, sau khi được cho phép mới có thể bắt người thẩm vấn.

Thế nhưng cái tên Tư Đồ Trung này, vừa vào lầu Lãm Nguyệt cũng đã muốn bắt giữ Lý Hiên, cách làm như vậy không thể không làm cho người ta sinh nghi.