Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Tử Hoàng bước nhanh về phía trước, đưa Thánh đạo báo mới xuất lô đặt ở trên tay phụ nhân.

- Huyết di, người này thật có chút bất phàm. Bất quá, đến cùng vẫn là ma tu đi ra từ địa phương nhỏ, trời sinh tính tham lam, Huyết Ma lệnh bị hắn đoạt đi.

Huyết di nhìn một chút Thánh đạo báo, khẽ cười một tiếng nói:

- Chỉ là Huyết Ma lệnh xử lý đặc thù kia? Chỉ cần hắn vừa sử dụng, bên trong lập tức xuất hiện huyết độc.

Tử Hoàng gật đầu nói:

- Đúng vậy. Đối phó với loại ma đầu này, cần phải có một số thủ đoạn khống chế. Yên tâm, hắn không nhìn thấu đâu. Đợi đến ngày mai hắn quyết đấu với lão cẩu của Chính Nhất Tông, nếu thực sự chống đỡ không nổi thì lấy ra Huyết Ma Lệnh. Ít nhất có thể đảm bảo cùng lão cẩu của Chính Nhất Tông đồng quy vu tận. Nếu ngài muốn cứu hắn, cũng chỉ là việc giơ tay nhấc chân. Dù sao thì về mặt Huyết Độc, ngài là đệ nhất Hồn Tông.

Nhàn nhạt nịnh nọt một câu, khiến trên mặt Huyết Di nhiều thêm vài phần tươi cười.

Huyết Di buông Thánh Đạo báo xuống:

- Tông môn rất coi trọng cục diện chiến sự bên này, nếu có thể, ta đương nhiên càng muốn thu nhận người chứ không phải giết người. Bao gồm cả tông chủ của Chính Nhất Tông kia, nếu hắn thực sự trúng Huyết Độc, ta cũng nguyện thu nhận hắn vào Ma Môn, chứ không giết hắn..

Nghe vậy, Tử Hoàng đột nhiên nghĩ đến điều gì, sắc mặt bỗng biến đổi:

- Huyết Di, nghe nói trước kia ngài và tông chủ của Chính Nhất Tông còn có chút chuyện?-

Huyết Di liếc nhìn Tử Hoàng, nhưng không phản bác, chỉ nhẹ giọng nói:

- Năm đó, ta mười bảy, hắn mười tám, đều là những năm tháng tươi đẹp. Đáng tiếc là đạo bất đồng, không thể cùng mưu tính. Được rồi, mau đi phát hành Thánh Đạo báo bản mới nhất đi. Nhất định phải để Chính Nhất Tông, đám đạo đức giả của Thanh Môn đều nhìn thấy.

- Ta đi ngay!

Tử Hoàng nhanh chân rời đi, chỉ để lại một mình Huyết Di ngồi bên cửa sổ, ngẩn ngơ nhìn xa xăm.

Người đẹp như tranh, năm tháng đã qua, chỉ còn lại hận cũ.

Người phụ tình kia, ngươi có giống ta, đang hồi tưởng không?

Một canh giờ sau, Thánh Đạo báo phiên bản mới được phát đi khắp các huyện thành.

Nơi ở của liên quân chính đạo, cũng bị người từ xa ném đến báo, lăn vào trước cửa.

Võ giả nhặt được liếc mắt nhìn, sắc mặt lập tức thay đổi.

Tiếp đó, báo chí đương nhiên được đưa đến tay các vị đại nhân của liên quân với tốc độ nhanh nhất.

Lúc này, trong đại sảnh của liên quân, trên chủ tọa, chính là tông chủ của Chính Nhất Tông, một thân bạch y như tuyết, hai hàng lông mày kiếm nhập vào thái dương.

Mộ Thần Tinh!

Ngươi đoán được ta dự đoán, nhưng ta đoán được ngươi sẽ dự đoán được ta.

Ta nói rõ ràng chưa?

- Trích từ chương 55 《 Nhật ký của ta 》- Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Huyện Tiểu Thánh, Liên quân Chính đạo.

Một mảnh yên tĩnh đến đáng sợ.

Tờ Thánh Đạo báo mới ra lò, còn mang theo hơi ấm. Mực còn chưa khô, chỉ cần xoa nhẹ là có thể dính đen tay.

Nhưng tất cả những thứ này đều không quan trọng, quan trọng nhất là những chữ viết bên trên.

Mộ Tông chủ Chính Nhất Tông đọc hết trang nhất mà không bỏ sót một chữ nào.

Hất tay ném tờ Thánh Đạo Báo đi, lạnh lùng nói:

- Ngông cuồng, quá ngông cuồng!

Những người khác lần lượt truyền tay nhau, khi thấy thư chiến thư đều bị Trương Mạc ném vào nhà xí, họ liền hét lớn, tức giận đến mức chửi bới om sòm.

Khi thấy Trương Mạc thậm chí còn không thèm đánh giá Mộ Tông chủ, họ càng phẫn nộ, rút kiếm dậm chân không ngừng.

- Quá ngông cuồng, tên ma đầu này, thật sự là không coi ai ra gì!

- Chỉ là Đăng Long cảnh thôi mà, thật sự coi quận Thanh của ta không có người sao?

- Mộ Tông chủ, ta thấy đối với một ma đầu tuyệt thế như vậy, đừng nói lý lẽ gì với hắn, đừng làm gì công bằng cả. Ta sẽ điều binh lính triều đình đến, chúng ta tập hợp một trận, hoàn thành một trận chiến, san bằng Tiểu Thánh sơn.

Tiếng phẫn nộ, tiếng gầm rú, tiếng gào thét, không ngớt vang lên.

Mộ Tông chủ vốn cũng đang tức giận, nhưng sau khi xem lại tờ Thánh Đạo Báo một lần nữa, khóe miệng lại nở nụ cười ba phần.

- Chờ đã, mọi người không cần tức giận, hãy nghe ta nói một lời, ta có vẻ như đã phát hiện ra một chút bí ẩn!

Một câu nói của Mộ Tông chủ lập tức khiến toàn trường im lặng.

Mọi người đều khó hiểu nhìn Mộ Tông chủ, tờ Thánh Đạo Báo này còn có thể nhìn ra bí ẩn gì.

- Mọi người hãy xem, mặc dù tên ma đầu này đã nhiều lần tỏ ra khinh thường, ngông cuồng và khiêu khích. Nhưng cuối cùng, hắn vẫn để ta lên đỉnh Tiểu Thánh sơn để chiến đấu.

Lời nói của Mộ Tông chủ càng khiến mọi người nghi ngờ.

- Có vấn đề gì không?

- Một ma đầu như vậy, hắn sẽ không rời khỏi địa bàn của mình.

Mọi người bàn tán xôn xao, Mộ Tông chủ tiếp tục nói:

- Lời này đúng là không có gì sai, vấn đề là câu tiếp theo. Hy vọng ta quang minh chính đại đến, còn ở dưới ánh mặt trời, chúng ta sẽ phân định thắng bại. Ha ha, hắn không nói câu này thì còn tốt, nói câu này, ta lại đoán được vài phần. Hắn muốn kéo dài thời gian, ít nhất là kéo thời gian quyết chiến đến sau khi trời sáng.