Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Chương 14: Dương Thanh Thước (1)

Hồi năm nhất, Hứa Cảnh Minh thu được giải nhất Liên đoàn Võ đạo sinh viên toàn quốc, Dương Thanh Thước đứng thứ bảy!

Từ năm nhất Hứa Cảnh Minh đã tiến vào đội tuyển quốc gia, Dương Thanh Thước vào đại học năm hai mới tiến đội tuyển quốc gia.

Anh em giường trên giường dưới cùng nhau vào đội tuyển quốc gia, lại cùng ở trong đội tuyển quốc gia nhiều năm, mỗi ngày cùng nhau luyện công, ở cùng một ký túc xá, tình cảm giữa họ có thể tưởng tượng được, không phải anh em ruột nhưng hơn hẳn anh em ruột.

“Không có chuyện thì không gọi được sao.” Dương Thanh Thước cười, hơi ngượng ngùng.

Dương Thanh Thước có tính cách rất ngại ngùng nội liễm, người quen biết hắn hiểu rõ ràng.

“A Thước, sao hình như ngươi mập lên không ít?” Hứa Cảnh Minh kinh ngạc hỏi, hồi xưa Dương Thanh Thước rất thanh tú, cũng khá gầy. Bây giờ là mập không ít, có cảm giác như phát tướng, hai mắt cũng không lợi hại như xưa.

“Năm nay con của ta cũng phải học tiểu học rồi, ta mập ra cũng bình thường thôi.” Dương Thanh Thước nói.

“Đúng, con của ngươi đều có thể mua nước tương rồi, ta còn chưa kết hôn nữa. Ngươi nói ngươi ấy, vừa tới tuổi kết hôn hợp pháp là đi đăng ký kết hôn ngay, khiến đám lão huynh đệ bọn ta xấu hổ lắm đấy.” Hứa Cảnh Minh trêu ghẹo nói, ai có thể nghĩ tới trong đội một đội tuyển quốc gia năm đó, Dương Thanh Thước tuổi nhỏ nhất, hay ngại nhất lại kết hôn trước.

Dương Thanh Thước cười, không nói nhau.

“Hôm nay ngươi gọi cho ta có chuyện gì thế?” Hứa Cảnh Minh cười hỏi, lúc đại học, lúc ở đội tuyển quốc gia sau khi tách ra có rất nhiều anh em tốt phân tán ở khắp nên trên cả nước, một hai năm mới liên hệ một lần là chuyện rất bình thường.

“Là có chút chuyện.” Dương Thanh Thước do dự một chút, nói: “Anh Hứa, ta gặp phải chút chuyện, cần mượn ít tiền.”

“Mượn tiền?” Trong lòng Hứa Cảnh Minh không thoải mái.

Ngược lại không phải là hắn quan tâm tiền.

Mà là lo lắng cho A Thước, trước kia A Thước cũng là chủ lực cho đội tuyển quốc gia, sau khi giải nghệ cũng ở lại Cục thể dục tỉnh Ký Bắc, thu nhập rất tốt, tại sao lại phải đi mượn tiền?

“Đã xảy ra chuyện gì sao?” Hứa Cảnh Minh hỏi.

“Mẹ ta nằm viện, thuốc đặc hiệu ngoài bảo hiểm y tế tốn khá nhiều tiền.” Dương Thanh Thước đáp.

“Cần mượn bao nhiêu?” Hứa Cảnh Minh hỏi.

“Trăm vạn.” Dương Thanh Thước nói: “Có thể cần thời gian một năm mới có thể trả lại ngươi.”

Hứa Cảnh Minh gật đầu: “Được, ta chuyển cho ngươi liền.”

Nhưng trong lòng lại suy tư: “Trước đây A Thước cũng là chủ lực của đội tuyển quốc gia, cũng từng giết vào giải thi đấu Võ đạo thế giới một lần, mặc dù bị loại ngay vòng đấu loại, tiền thưởng giải thi đấu cũng chỉ là một trăm vạn cơ sở nhất, lệ phí ra sân cũng không cao, nhưng phấn đấu được nhiều năm, tổng cộng cũng được mấy triệu. Bây giờ mượn tiền mình, sợ là gặp phải khó khăn lớn.

Hứa Cảnh Minh cho người ngoài vay tiền, mượn tiền, đã chuẩn bị rằng đối phương sẽ không trả.

Nếu là bạn bè bình thường vay tiền hắn sẽ không rộng rãi như vậy, nhưng htt là anh em tốt nhất từ nhỏ đến lớn của hắn!

Hứa Cảnh Minh vừa trò chuyện vừa thao tác trên màn sáng, mở nền tảng tài chính ra, trong nền tảng toàn bộ cổ phiếu, bảo hiểm, gửi ngân hàng… đều rất rõ ràng, nhanh chóng chuyển khoản xong.

“Tới chưa?” Hứa Cảnh Minh hỏi.

“Tới rồi.” Dương Thanh Thước thu được tiền xong cũng hơi phấn chấn, tiền là sự can đảm của con người, cực độ thiếu tiền đúng là gian nan, “Anh Hứa, cảm ơn.”

“A Thước, hôm nay ta đi công tác cần đi kinh thành một chuyến, đến lúc đó đi qua Tân Môn của các ngươi, tìm ngươi tâm sự.” Hứa Cảnh Minh nói: “Ngươi đưa địa chỉ của ngươi cho ta, ta đi tìm ngươi.”

“Hôm nay?” Dương Thanh Thước kinh ngạc, “Ngươi đến lúc nào?”

“Khoảng 5 giờ.” Hứa Cảnh Minh tính thời gian, trả lời.

“Lúc đó ta còn đang làm, ta đưa địa chỉ của công ty ta cho ngươi đi.” Dương Thanh Thước nói ra gửi một địa chỉ qua.

Hứa Cảnh Minh nhìn, hội sở kiện thân Gia Hân, hơi kinh ngạc hỏi: “Ngươi rời Cục thể dục Ký Bắc rồi?”

“Ừ, rời rồi.” Dương Thanh Thước gật đầu, “Anh Hứa, ta sắp phải lên lớp rồi, chờ lát nữa gặp mặt nói chuyện.”

“được, đến lúc đó gặp mặt rồi hai anh em chúng ta tâm sự với nhau.” Hứa Cảnh Minh nói, đưa tay khẽ vuốt một cái, màn sáng trước mặt hóa thành điểm sáng rời đi.

Hứa Cảnh Minh không cười, yên lặng đứng đó nói: “A Thước xem ra không đúng lắm, lần này còn rời Cục thể dục, đi làm ở một hội sở kiện thân, cũng không phải quán đối kháng gì nổi tiếng lắm. Đã từng là chủ lực của đội tuyển quốc gia, đi một hội sở kiện thân.”

Bọn họ lại đều là tuyển thủ võ đạo chuyên nghiệp đấy, đi hội sở kiện thân, một thân sở học có thể phát huy được bao nhiêu?

“Đi Tân Môn rồi gặp.” Hứa Cảnh Minh lập tức mua một tấm vé đường sắt cao tốc. Đường sắt cao tốc có tốc độ 600km/h, hai tiếng là có thể đến Tân Môn rồi.

Nói cái gì mà đi kinh thành công tác đều là giả, Hứa Cảnh Minh lo lắng anh em tốt nên phải đặc biệt đến Tân Môn xem, gặp Dương Thanh Thước một lần.

Đặt xe trên mạng, AI phái, mười lăm phút sau đã tới trạm đường sắt cao tốc.

Rất nhanh, Hứa Cảnh Minh lên đường sắt cao tốc đi thẳng đến thành phố Tân Môn phương Bắc.

4 giờ 53 phút chiều, Hứa Cảnh Minh đã tới ngoài cửa hội sở kiện thân Gia Hân thành phố Tân Môn.

“Đến rồi.”

Hứa Cảnh Minh ngẩng đầu nhìn nhà hội sở kiện thân này, coi như là diện tích lớn. Hắn đi vào nữ nhân viên phục vụ ở quầy lễ tân mỉm cười nói: “Chào mừng quý khách.”

“Ta họ Hứa, ta tìm Dương Thanh Thước.” Hứa Cảnh Minh nói: “Hẹn với hắn rồi.”

“Ngươi tìm huấn luyện viên Dương Thanh Thước? Mời ngồi đợi ở bên này một lát.” Nữ nhân viên phục vụ ở quầy lễ tân vô cùng nhiệt tình, mang Hứa Cảnh Minh đến khu tiếp khách ngồi xuống, cũng rót một ly nước cho hắn.