Vĩnh Dạ Thần Hành

Chương 4. Khư Giới Và Hiện Thực!!!

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Khi hắn vừa dứt lời, ba bóng dáng phía sau đã phân tán, tản ra, lần lượt tiến về phía lầu nhỏ theo ba mặt khác nhau, tạo thành hình tam giác.

Trong tay bọn họ đều ôm theo một cái thùng màu đen, trực tiếp mở cái thùng màu đen nọ tại ba phương vị bên ngoài lầu nhỏ.

Chiếc thùng này là một loại dụng cụ được cấu tạo từ vô số bánh răng tinh vi, vừa được mở ra, xoắn ốc bên trong chậm rãi nâng lên một khối hình trụ màu đen. Theo một tiếng "Ca" vang lên, hình trụ ngừng xoay tròn, ngay sau đó nó lập tức chấn động tạo ra một loại lực lượng dạng sóng siêu âm mắt thường không thể nhận ra, phóng xạ hướng về bốn phía.

Tựa như luồng ánh sáng xung quanh bỗng lặng yên trở nên mờ tối đi rất nhiều.

"Đã phong tỏa, phá khư thành công!" Một đội viên có dáng người khôi ngô nói.

Sở Bạch khẽ gật đầu, không cần phải nói hắn cũng phát hiện ra biến hóa trước mắt. Theo trang bị phá khư khởi động và bao phủ, lầu nhỏ ở trước mắt hắn đã xảy ra một chút biến hóa đặc thù, hiện thực mơ hồ trùng khớp với Khư giới, cũng ngay tại khoảng khắc này, bộ mặt thật của tòa lầu nhỏ ấy, lập tức được lộ ra ngoài.

Chỉ thấy ở cửa lầu nhỏ chồng chất đầy thùng rác, hết thảy đã trở nên hư hoá mơ hồ, mà bên trong những thùng rác kia là đống túi rác rưởi màu đen cũng tương tự như chúng, chỉ có rác rưởi bên trong những chiếc túi đen ấy, là trở nên rõ ràng ngay từ khoảnh khắc đó.

Đống rác rưởi kia rõ ràng là một đống máu thịt hài cốt đã bị gặm ăn nhưng không sạch sẽ, có tay cụt, đoạn tay chân, đầu, còn có những phần tứ chi quái dị, có vài phần rõ ràng là di hài của vụ dân mất tích, mà có vài bộ thuộc loài thú không biết tên.

"Đồng loại cũng ăn sao. . . Xem ra con này là dạ dày vương nha." Sở Bạch khẽ nheo đôi mắt một chút.

"Đội trưởng, thật giống như ở nơi đó, vẫn còn. . . người ở." Bỗng nhiên Triệu Thanh Miên thấp giọng kinh hô.

Sở Bạch ngước mắt nhìn lên, lầu nhỏ trước mắt cũng bị hư hoá.

Với tư cách là một loại tài liệu ở hiện thực, đương nhiên chỉ có hư ảnh mơ hồ của nó xuất hiện tại Khư giới, không phải bất cứ loại thực thể nào, không thể đụng vào, cũng không thể phá hư.

Mà lúc này tòa lầu nhỏ lại nằm trong trạng thái bán trong suốt, tiếp cận hư hoá, có thể nhìn thấy tất cả cấu tạo bên trong, chẳng qua thứ chồng chất ở khắp các nơi trong phòng, đều là những mẩu thịt và khung xương rách nát tung tóe đã bị gặm ăn. Loại hài cốt thuộc về con người, khi bị gặm ăn sẽ dính vào một ít nướt bọt ẩn chứa khư lực nhầy nhầy, bởi vậy hiện tại những loại hài cốt ấy cũng hiện lên rõ ràng trong Khư giới.

Mà nơi bàn ăn đặt tại phòng khách, bên trong tòa lầu nhỏ chất đống đầy thi hài như địa ngục kia, lại có một thiếu niên đang ngồi im lặng.

Một màn này cực kỳ quỷ dị, so sánh với gian phòng khách khủng bố dơ bẩn huyết tinh như địa ngục chung quanh, thì thiếu niên kia ngồi bên cạnh bàn ăn và lối đi nhỏ dẫn tới nhà ăn kia, lại giống như chốn bồng lai!

"Là người sống sót?" Sắc mặt Sở Bạch khẽ biến, hắn chú ý tới dáng vẻ thiếu niên kia, là một vụ dân còn chưa mở mắt.

"Không đúng. . ."

Nhưng rất nhanh sau đó, Sở Bạch lại chú ý tới một điểm dị thường. Đó là thân thể thiếu niên kia hiện ra tương đối rõ ràng và chân thật giữa Khư giới, chỉ có phần rìa ở hai tay hai chân kia là có chút hư hoá mà thôi.

Tình huống này đủ để chứng minh rằng, trong cơ thể thiếu niên này ẩn chứa rất nhiều khư lực!

Căn cứ theo trình độ hiện tại, chỉ tính đơn thuần lượng khư lực ấy thôi, đã vượt qua cấp bậc đội viên dự bị của bọn họ rồi!

"Hắn không phải khư, mà là một người may mắn." Triệu Thanh Miên chú ý tới một vài vị trí hư hoá trên người thiếu niên kia, nếu là 'Khư', toàn thân đều sẽ bị chân thực hoá ở trong Khư giới.

"Hắn bị khư chăn nuôi. . ." Sở Bạch thấy trên bàn cơm có một mâm đầy máu thịt đỏ tươi, con ngươi hơi hơi co rút lại: "Hơn nữa thịt trên bàn lại thuộc về khư thú. . . Nó lại dùng chính thịt đồng loại của mình để cho người ăn. . ."

"Vậy tồn tại chăn nuôi hắn kia. . ." Triệu Thanh miên vội vàng quét mắt nhìn chung quanh.

Bên trong tòa lầu nhỏ nào được bố cục theo kiểu hai phòng một sảng, nơi nơi đều là mạch máu màu đỏ sậm trải rộng giống như mạng nhện, chỉ có một gian phòng tương đối sạch sẽ gọn gàng, căn cứ theo quần áo bên trong, đây hẳn là nơi thiếu niên kia ở lại.

Mà một gian phòng ngủ khác, lại như sào huyệt tụ tập lượng lớn mạch máu dính nhầy, tập trung tại vách tường trên phòng, giống như một đoạn gốc cây!

Trên mặt đất tán loạn đầy quần áo phụ nữ, bụi bặm và chất nhầy, trên giường còn có một nửa khối thi thể phụ nữ đã hư thối nghiêm trọng. Trừ những thứ này ra, lại không nhìn thấy kẻ đầu sỏ gây nên hết thảy những chuyện này.

"Cẩn thận! !" Đột nhiên, Sở Bạch hét lớn một tiếng.