Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Chu Chửng cầm điện thoại di động không ngừng tìm tòi các loại truyền thuyết quái dị.

Nói thật, mọi việc trước mắt những này mặc dù thái quá, không hợp thói thường, nhưng mà chưa tới trình độ Chu Chửng không thể nào tiếp thu được.

Dù sao từ nhỏ đến lớn, Chu Chửng đã tiếp xúc văn hóa có các loại thần thoại và yêu quái, rất nhiều kịch truyền hình, tác phẩm văn học nói về đề tài này.

Chu Chửng không chỉ xem qua《 Tây Du Ký 》, còn nhìn qua đủ loại phiên bản cải biên.

Cải biên không phải loạn biên nha.

Chu Chửng thăm dò hỏi:

"Thần tiên lại là cái gì? Định nghĩa thần tiên như thế nào?"

"Thần tiên liền là thần tiên nha."

Ngao Oánh nghiêng dầu lên, tóc mái bằng ngang trán nhẹ nhàng lắc lư:

"Thần tiên chủ yếu là người tu luyện mà thành, vạn linh chỉ cần đầu nhập vào Thiên Đình, bản thân lại không có nghiệt chướng, đều có cơ hội đứng hàng tiên ban.

" Ban đầu trên Thiên Đình thì ai mạnh người đó sẽ là thần tiên, nếu ai không phục bị đánh thành yêu ma.

"Sau này Thiên Đình vững chắc, liền dùng đức hạnh, phẩm hạnh, công đức để chiêu nạp thần tiên, văn võ điểm chức, quản lý tam giới, cha ta trước kia thường nói với ta, lợi hại nhất Thiên Đình là những cái quan văn."

Chu Chửng sau khi kiểm tra trên internet, kết hợp với hiểu biết của mình, lại hỏi:

"Tam giới có phải là tiên, nhân, minh giới hay không?"

"Không sai biệt lắm đâu, nhưng mà Tiên giới thì không có định nghĩa quá rõ ràng, chúng ta xưng là Thiên Giới."

Ngao Oánh đột nhiên miệng nhỏ nhếch lên, nhỏ giọng nói:

"Tình huống ở Thiên Giới thế nào thì ta cũng không rõ, trí nhớ kiếp trước của ta bị dung nhập huyết mạch, thực lực bây giờ quá yếu, có chút trí nhớ bị đã mẫu thân phong ấn, cũng không nhớ rõ tại sao chính mình lại chuyển thế đầu thai.

"Nhưng phu quân không cần phải lo lắng, kiếp trước thiếp thân ngã xuống thì chưa từng hẹn thề với ai, cũng chưa từng. . . đính hôn."

Khuôn mặt nàng đỏ chói, giống như muốn chảy ra nước.

"Thiếp thân kiếp trước tu hành ba ngàn năm, là một mực đi theo tại mẫu."

"Ngao tiểu thư, chúng ta nói chuyện nghiêm túc chút được không, ta còn có một vấn đề."

Chu Chửng nhíu mày nói:
" ngươi xác định là ta cứu được ngươi sao?"

"Đúng nha!"

Ngao Oánh nháy mắt mấy cái:
" Trên người Phu quân có cái vết bớt hồng, thiếp thân đã nghiệm chứng qua, mà khí tức phu quân để thiếp thân là tuyệt đối sẽ không nhớ lầm."

"Ừm? Làm sao ngươi biết?"

Chu Chửng sợ hãi cả kinh.

Vết bớt của hắn!

Chính là ở tại trên mông!

"Thời điểm mấy ngày trước, khi phu quân tắm rửa, thiếp thân thấy qua. . ."

Nàng đưa tay che hai mắt, lại tại giữa ngón tay lộ ra một đôi mắt hạnh nhân, xấu hổ mang e sợ nói:

"Nhìn như vậy."

"Ta!"

Chu Chửng kéo cao cổ áo, hơi có chút sợ hãi.

Hắn nhớ mình mới mang bể cá này về được một tuần, lúc ấy hồ cá này bị ai đó đặt ở công nhà, phía trên có cái tờ giấy, trên tờ giấy viết siêu vẹo vài chữ:

Cho Chu Chửng.

Hiện tại mới phản ứng được, sẽ không phải là cái hồ cá kia do chính nàng tự mang tới chứ!

Cẩn thận hồi tưởng một chút, Chu Chửng mơ hồ nhớ kỹ, lúc mình sáu bảy tuổi ở cô nhi viện, xác thực gặp một cái bá bá làm ngư dân đang mang cá tới, lúc ấy nhìn thấy một con cá vàng xinh đẹp quá nên cầu xin bá bá thả nó lại, cuối cùng nó được mình phóng sinh ở con sông gần cô nhi viện, chính mình còn tắm rửa một cái tại bờ sông.

Đúng là có chuyện như vậy.

Có thể cái này. . .

Chu Chửng nhìn xem thiếu nữ mỹ lệ bên cạnh này, toàn thân trên dưới đối phương lộ ra cái kia cỗ linh tú, khiến cho người phàm phu tục tử như hắn quả thực tự ti mặc cảm.

"Hiện tại yêu ma rất nhiều sao?"

"Ở bên trong đại trần thì còn tốt, các nơi đều có tu sĩ đang âm thầm tuần tra."

"Đại trận?"

Chu Chửng có chút không hiểu.

"Phu quân hẳn là cũng có thể thấy nha."

Ngao Oánh cười nói:
" Chính là tầng ánh sáng ở trên bầu trời kia, đây là hộ thành đại trận."

Ngao Oánh nhìn xem Chu Chửng nhỏ giọng nói:

"Ta cũng không biết, vì sao tiên nhân lại không muốn để phàm người biết được chân tướng tai hoạ, có lẽ cũng là muốn phàm nhân không cần quá mức hoảng hốt.

"Bây giờ vùng trời này liền có hai tầng đại trận là nội và ngoại, phu quân cũng có thể thấy."

Chu Chửng nháy mắt mấy cái:

"Ngươi nói, vòng năng lượng bảo vệ xung quanh đại trận, là đại trận trong thần thoại?"

Ngao Oánh cười nói:

"Không phải như thế thi sao có thể bảo vệ một chỗ an bình? Mười hai toà đại thành gần Đông Hải, chính là mười hai toà đại trận, xem quy mô này, xác thực hao tốn không ít tâm huyết của tiên nhân."