Vạn Cổ Đệ Nhất Tông (Bản Dịch-Full)

Chương 20. Cần gì động đến đao thương!

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Không khí Đài Ân Oán đã từng vô cùng trang nghiêm, võ giả nếu đã đặt chân lên đây trong lòng đều sẽ có thái độ nghiêm túc, thậm chí kính sợ. Nhưng Quân Thường Tiếu đi lên đài, trước thì ngoáy cứt mũi, sau thì lấy lược trải tóc, hoàn toàn phá vỡ nhận thức của bọn họ.

“Grừ!”

Vi Nhất Nộ gào thét lần nữa.

Hắn muốn lần nữa ngưng tụ lực lượng đánh tới, thì tên kia đang đứng đó chải tóc!

Loại người quái quỷ gì vậy!

Đây là hoàn toàn xem mình không ra gì mà!

Không thể nhịn, tuyệt đối không thể nhịn!

“Xoát!”

Vi Nhất Nộ cất bước mà đi, hai tay bắt đầu ngưng tự năng lượng, cả khuôn mặt vặn vẹo đến cực hạn nói “Chết đi!”

“Vù Vù!”

Song quyền cùng nhau đánh đến, mang theo khí thế quyết tuyệt.

Sắc mặt võ giả đứng gần Đài Ân Oán trở nên hoảng hốt, vội vã lui về sau mấy bước, tránh dư lực tác động.

“Thật đáng sợ quá đi mất!”

“Lực lượng này ít nhất cũng phải hai nghìn năm trăm cân đi!”

“Coi như hung thú có cấp độ so với Võ Đồ cũng chưa chắc chịu nổi a!”

Mọi người cả kinh, lông tóc dựng ngược hết lên.

Nhưng khi bọn hắn nhìn về phía Quân Thường Tiếu, phát hiện hắn đã chải đầu xong, chậm rãi đem cây lượng gỗ cài trên đai lưng.

Vi trưởng lão bên này thanh thế sóng to gió lớn, giết tới, hắn bên kia lại như cưỡi ngựa xem hoa.

Lão ca, ngươi thật là đáng khâm phục a!

“Xoát!”

Nhưng vào đúng lúc này, Quân Thường Tiếu nâng hai tay lên, lấy tư thế chính diện đi nghênh đón hai quyền của Vi Nhất Nộ đánh tới.

Mọi người không nhịn được nghĩ, Quân chưởng môn muốn động thủ rồi?

“Oanh!”

“Oành!”

Tiểng nổ đinh tai nhức óc truyền đến.

Dư lực tán đi, võ giả các bang phái nhìn lên trên đài, tròng mắt kém chút nữa thì rớt ra ngoài.

Phía trên đài, Quân Thường Tiếu vẫn đứng nguyên tại chỗ, giơ lên song chưởng tiếp song quyền của Vi Nhất Nộ, trên mặt còn giữ một nụ cười khinh miệt.

“Không phải ta đang mơ chứ?”

“Vậy mà cũng có thể tiếp được?”

“Võ học Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam của hắn chẳng lẽ là phàm phẩm cao giai?”

Mọi người kinh hồn khiếp vía.

Vi Nhất nộ bảo trì tư thái oanh kích, không thể tin bật thốt “Chuyện này làm sao có thể..?”

Hắn thi triển Kim Quang Vạn Quân Thiết Thạch Quyền, lại dùng thời gian dài vận hết sức lực chờ phát động, tuyệt đối chính là công kích mạnh nhất của hắn, dù vậy thì Quân Thường Tiếu cũng có thể nhẹ nhàng tiếp đỡ.

Một khắc này, tinh thần của Vi trưởng lão muốn suy sụp.

“Ầy”

Quân Thường Tiếu nói “Còn có cái chiêu thức gì khác thì xuất ra hết đi.”

“Vù Vù!”

Vi Nhất Nộ hô hấp dồn dập, sắc mặt dữ tợn.

“Vi trưởng lão sắp chống đỡ không được rồi.”

“Võ học phàm phẩm tuy cường hãn, nhưng linh lực tiêu hao cũng nhiều!”

Lúc trước hắn đã thi triển một đợt công kích liên miên, vốn linh lực đã tiêu hao không ít, bây giờ lại thi triển thêm quyền pháp kia, sợ bây giờ đã là sức cùng lực kiệt.

“Sức cùng lực kiệt thì sao? !”

Vi trưởng lão lui về phía sau mấy bước, cúi đầu che mặt, lại một lần nữa cười ha hả.

Còn cười được?

Mọi cười vô cùng ngạc nhiên.

“Tiểu tử đáng chết!”

Vi trưởng lão dần dần ngẩng đầu, một tay giơ lên nói “Ngươi cho rằng lão tử chỉ có võ học thôi sao?”

“Vù Vù!”

Một thanh đại đao từ trong hư không xuất hiện.

Đương nhiên, đây là hắn lấy ra vũ khí từ trong không gian giới chỉ.

“Oanh!”

Đại đao rơi xuống đất, đất đá rạn nứt.

“Đao này có vẻ như rất nặng nha!”

“Mau nhìn kìa, trên thân đao có khắc chữ “Phạm”. Đây chính là vũ khí do Phạm đại sư chế tạo.”

Mọi người kinh hô.

Phạm đại sư chính là chế tạo sư đỉnh phong của Tinh Vẫn đại lục.

Hắn cả đời chế tạo ngàn vạn vũ khí, mỗi một cái đều được võ giả coi là trân bảo.

“Xoát”

Vi Nhất Nộ đem đao giơ ngang lên, dùng ống tay áo chầm chậm lau thân đao, vừa tự hào nói “Đao này chính là do Vi mỗ dùng rất nhiều tiền để mua, một mực xem nó như sinh mạng của mình. Hôm nay là lần đầu tiên lấy ra trước mặt người khác.”

Quân Thường Tiếu chỉ đao cười nói “Trên lưỡi đao có khe hở, xem ra cũng chỉ là tàn thứ phẩm!”

Vi Nhất Nộ giận dữ hét lên “Vũ khí này do Phạm đại sư chế tạo, cho dù có tì vết cũng vô cùng quý giá, ngươi gọi nó là tàn thứ phẩm chẳng khác nào đang nhục nhã nó.”

Quân Thường Tiếu không nói nên lời.

Mình ăn ngay nói thật, mà hắn nổi giận như vậy là sao chứ!

Hắn không hiểu được, đối với võ giả ở Tinh Vẫn đại lục này thì vũ khí vô cùng quan trọng, vũ khí do Phạm đại sư chế tạo lại càng quý giá, không thể chấp nhận được nửa điểm khinh thường.

“Tiểu tử đáng chết!”

Vi Nhất Nộ ánh mắt cay độc nói “Hôm nay ta sẽ dùng máu của ngươi tế Kim Long Đại Đao!”

“À..”

Quân Thường Tiếu lại ngoáy cứt mũi.

Vi Nhất Nộ cảm thấy tôn nghiêm bản thân bị chà đạp thêm một lần nữa, hắn nắm chặt Kim Long Đại Đao, phát ra tiếng nói trầm thấp “Không thể nhẫn nhịn, không thể chịu nhục!”

“Vù Vù!”

Linh lực mạnh mẽ trào ra, bao bọc quanh thân Kim Long Đại Đao, trong nháy mắt bạo phát khí tức mãnh liệt.

“Vi trưởng lão muốn liều mạng.”

“Chuôi đao này khẳng định là cấp bậc phàm phẩm, có thể nhận linh lực từ võ giả, chém giết Võ Đồ dễ như trở bàn tay.”

“Quân chưởng môn gặp nguy rồi!”

“Xoát!”

Vi Nhất Nộ giơ đao chỉ Quân Thường Tiếu, vẻ mặt lạnh lẽo âm u nói “Lấy vũ khí của ngươi ra đi!”

Luật lệ cũ trên đài là vũ khí đấu với vũ khí, nếu như ỷ vào vũ khí bắt nạt người tay không tấc sắt sẽ bị đồng đạo coi thường.

“Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi!”

Quân Thường Tiếu nói : “Dùng nắm đấm giải quyết là được, cần gì phải động đao thương!”

“...”

Mọi người co giật khóe miệng!

Quân chưởng môn. Người ta dùng nắm đấm rồi mà không giải quyết được, nên mới phải động đao thương a.

“Bớt nói nhảm!”

Vi Nhất Nộ gần như gầm thét “Lấy vũ khí ra nhanh lên, cùng ta quyết đấu một trận sinh tử!”

Hắn phẫn nộ, hắn biệt khuất. Hắn muốn một đao chém chết chưởng môn Thiết Cốt phái, bộc phát toàn bộ phẫn nộ ra ngoài.

“Thích thì chiều!”

Quân Thường Tiếu nâng tay lên.

“Roẹt!”

Lục Thiên Thiên xuất kiếm ra khỏi vỏ.

Quân Thường Tiếu lắc đầu nói “Ta có kiếm rồi!”

Có kiếm rồi?

Lục Thiên Thiên cảm thấy giật mình.

“Hưu!”

Dưới bàn tay của Quân Thường Tiếu, đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm.

Trên vỏ kiếm nạm hai hạt châu, dưới ánh sáng mặt trời phát ra ánh sáng màu lam chói mắt.

Lục Thiên Thiên vẻ mặt ngưng trọng nói “Kiếm này không tầm thường.”

“Ngưng!”

Vi Nhất Nộ khinh thường nói “Kiếm chính là vũ khí để giết địch. Vỏ kiếm của ngươi khảm bảo châu khẳng định kiếm này chỉ là đồ trang sức mà thôi.”

Võ giả các bang phái rất tán thành ý kiến này.

Kiếm quan trọng phải sắc bén. Vỏ kiếm dù đẹp dù tốt thì vẫn chỉ là vỏ kiếm mà thôi.

“Ngươi đã lấy ra vũ khí, lão tử sẽ xuất đao!”

Vi Nhất Nộ hai tay nắm chuôi đao, đem linh khí rót vào thân đao, nhất thời khí tức của đao lại càng trở nên trầm trọng.

“Đại Mạc Đao pháp!”

Hắn lạnh giọng quát, hai tay nổi đầy gân xanh, Kim Long Đại Đao giơ lên cao, hướng Quân Thường Tiếu chém tới.

Các võ giả há hốc cả miệng, bởi vì trong tầm mắt của họ, xuất hiện một đường đao khí dài gần hai mét, bắn tới kề sát mặt đất.

“Tách tách tách!”

Nhưng nơi đao khí này đi qua, mặt đá hiện lên vết hằng.

“Hít hà!”

Mọi người hít một hơi khí lạnh.

Vi trưởng lão không những có vũ khí của Phạm đại sư chế tạo, lại còn có một môn Đao pháp lợi hại, uy lực như thế này sợ là có thể dễ dàng giết chết Võ Đồ đi.

Một giây sau.

Mọi người nhìn về phía Quân Thường Tiếu .

Một đao mạnh mẽ như vậy, hắn sẽ đối mặt như thế nào đây? Hay định lấy Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam cứng rắn đỡ đòn nữa?

“Roẹt!”

Quân Thường Tiếu nắm chuôi kiếm, cấp tốc rút kiếm ra.

“Xoát! Xoát! Xoát!”

Cửu Thức Điệp Lãng Kiếm thức thứ nhất, thức thứ hai, thức thứ ba... liên tiếp được tung ra tám thức, đến cuối cùng, trong tầng tầng lớp lớp kiếm khí, tung ra thức thứ chín!

“Vù Vù!”

Tám tầng khí lưu hội tụ thành một, hóa thành kiếm khí bay đi.

Từ lúc kiếm ra khỏi vỏ, toàn bộ quá trình chỉ trong chớp mắt.

Khi mọi người mới nhìn thấy kiếm khí ngưng tụ, thì nó đã bay đi nghênh tiếp đao khí.

“Bành!”

Đao khí, trực tiếp bị chém vỡ.

Kiếm khí uy thế không giảm, bay tới Vi Nhất Nộ.

“Chuyện này...”

Các võ giả trợn mắt há mồm.

“Không ổn!”

Sắc mặt Vi Nhất Nộ vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi, theo bản năng đưa Kim Long Đại Đao lên chắn trước người.

“Bành!”

Kiếm khí trảm lên mặt đao, truyền đến tiếng kêu của kim loại.

“Răng rắc!”

Ngay sau đó, vũ khí do Phạm đại sư chế tạo, Kim Long Đại Đao, vỡ nát trước mặt mọi người.

Khi lưỡi đao vỡ vụn bay qua người, Vi Nhất Nộ ngây dại cả người.

Kiếm khí hung hăng chém xuống bả vai hắn, toàn bộ cánh tay phải cũng bị chém đứt, tách hẳn ra khỏi cơ thể hắn, rơi xuống trước mặt võ đài. Chuôi đao còn sót lại của Kim Long Đại Đao cũng lăn xuống.

“A a a a a!!”

Trên Đài Ân Oán truyền đến tiếng kêu thống khổ thảm thiết.

****