Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Tần Thư Kiếm chỉ liếc mắt nhìn lời nhắc nhở của hệ thống một cái sau đó ném ra sau đầu.

Lúc này, lính gác vốn đứng bất động ở cửa thôn như một bức tượng lại đột nhiên tiến lên, chặn đường đi của Tần Thư Kiếm.

"Đứng lại!" Hai thanh trường thương đan chéo vào nhau, mũi thương sắc bén, lóe ra hàn quang.

Một lính gác tuổi có vẻ khá lớn trong đó trầm giọng quát lên:

"Đây là phạm vi thôn, bất cứ người nào không phải thôn dân đều bị cấm tùy ý bước vào."

"Ha ha!" Tần Thư Kiếm đầu tiên là cười nhạt, sau đó sắc mặt chợt lạnh lùng.

"Không ngờ ở địa giới Lương Sơn còn có người chắn đường ta."

Hắn vừa dứt lời, cảnh tượng nhất thời trở nên căng thẳng.

Đám người chơi vây xem lúc này cũng có biểu cảm khác nhau, trong mắt khá nhiều người lộ vẻ hưng phấn.

Với ánh mắt của họ làm sao không nhìn ra, trong câu nói đơn giản vừa rồi đã bao hàm khá nhiều tin tức, hai bên dường như có thể đánh nhau bất cứ lúc nào.

Đối với người chơi mà nói, mặc kệ lính gác thôn tân thủ có phải bên mình hay không, cũng không cần để ý Tần Thư Kiếm có phải kẻ địch hay không.

Trong mắt họ, những người này chỉ là NPC. Nếu đã là NPC vậy thì sống chết có liên quan gì đến họ?

Chưa biết chừng, họ còn có thể mò được ít lợi ích từ việc này.

Cho nên, lúc này có khá nhiều người chơi đều xôn xao, một lòng một dạ muốn hai bên đánh nhau.

Tần Thư Kiếm không quan tâm đối phương chặn đường, hai thanh trường thương trong mắt hắn chỉ là trò trẻ con.

Hắn hơi dừng bước lại, sau đó lại tiếp tục tiến lên phía trước.

Giết!

Hai lính gác không hẹn mà cùng ra tay.

Trường thương đâm mạnh về phía trước, khí thế mạnh mẽ, ác độc, đủ để đâm thủng người tiến tới.

Chỉ là, trong mắt Tần Thư Kiếm động tác của họ chậm như rùa, hắn giơ tay phải lên, bàn tay lướt qua mũi thương, lần lượt đánh lên thân thương với tốc độ cực nhanh.

Bốp!

Sức mạnh khủng khiếp bộc phát từ thân thương, hổ khẩu của hai tên lính gác lập tức bị đánh rách nát, trường thương vốn đang nắm chặt trong tay cũng không giữ được nữa, rơi xuống.

Tần Thư Kiếm sải bước đi về phía trước, hai tay một trước một sau đánh vào ngực hai tên lính gác.

Cảnh giới Nhập võ 6 tầng, lực độ từ hai tay hắn có thể sánh ngàn quân.

Hai gã lính canh cùng lắm là ở trình độ Nhập võ 1 tầng, làm sao đỡ được?

Rầm!

Cơ thể của họ bay ngang ra ngoài như cỏ héo, trước ngực lõm vào một vết lớn, xương bên trong đã bị đánh nát.

Chỉ chớp mắt, hai gã lính gác thất khiếu chảy máu, không kịp nói câu nào đã ngã xuống đất tắt thở.

"Ồ!"

Biến cố đột ngột khiến các người chơi khác đều sợ hết hồn. Dù họ biết hai bên sẽ có xung đột, nhưng không ngờ lại chóng vánh đến vậy.

Đám thủ vệ họ tưởng rằng thực lực bất phàm, lúc đối diện với kẻ địch lại không chịu nổi một đòn đã bỏ mạng.

Tốc độ ra tay của Tần Thư Kiếm cực nhanh, những người chơi này chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh, sau đó trận chiến kết thúc.

Cao thủ!

NPC này tuyệt đối là một NPC!

Cho dù là NPC truyền thụ công pháp trong võ quán, thực lực cũng không lợi hại bằng Tần Thư Kiếm.

"NPC này có thực lực mạnh quá, nếu có thể học tập được công pháp của hắn, chẳng phải có thể bỏ xa người chơi khác một đoạn dài hay sao?

Một phần người chơi lại liên tưởng đến một chuyện khác.

Từ lúc tiến vào game này đến nay đã được một thời gian, một vài người chơi có thâm niên đã tìm ra ít quy tắc của game này.

Nơi này không phân chia cấp bậc, người chơi chủ yếu tu luyện công pháp là chính.

Như vậy cấp bậc công pháp tu luyện càng cao, thì thực lực tất nhiên càng mạnh.

Công pháp có thể học được trong võ quán của thôn tân thủ đều là loại tầm thường, người chơi rất khó trổ hết tài năng từ đó.

Nếu muốn thực sự thoát thân ra ngoài, cũng chỉ đành nghĩ cách học công pháp có phẩm cấp cao hơn.

Trong mắt đám người chơi này, Tần Thư Kiếm chính là NPC có công pháp cao giai, thực lực sâu không thể dò.

Đám người chơi kia suy đoán như nào, Tần Thư Kiếm cũng lười để ý đến.

Bởi vì sau khi giết chết hai gã lính gác vừa rồi, điểm sinh mệnh của hắn tăng lên hai điểm, đồng thời hắn cũng nhận được nhắc nhở của hệ thống.

[Ngươi giết chết vệ binh của thôn tân thủ số 10021!]

[Quan hệ giữa Lương Sơn Trại và thôn tân thủ số 10021 là kẻ địch!]

[Hành động của ngươi đã khiến cường giả trong thôn tân thủ số 10021 nổi giận!]

[Chú ý: Cường giả của thôn tân thủ 10021 đang cấp tốc chạy tới!]

Cường giả!

Nhìn thấy hai chữ "cường giả" trong nhắc nhở của hệ thống, Tần Thư Kiếm khẽ nheo mắt.

Cho dù không có nhắc nhở của hệ thống, hắn cũng có thể mơ hồ cảm nhận được trong thôn tân thủ trước mắt có một khí tức nặng nề đang đến gần phía này.

Bên kia!

Hai lính gác thôn tân thủ chết thảm cũng thu hút sự chú ý của các lính gác khác.

Chỉ chớp mắt đã có hơn mười gã lính gác từ trong thôn đi ra.

Họ không có nhiều lời lẽ dư thừa, cũng không nói chuyện với nhau.

"Giết!"

Một gã lính gác trong đó gầm lên, cầm trường thương đâm về phía Tần Thư Kiếm.

Cùng lúc đó, những lính gác khác gần như đồng thời ra tay.

Hơn mười thanh trường thương đâm tới, mũi thương sáng lóa khiến người ta bất giác dựng tóc gáy, dường như có thể cảm nhận được sự uy hiếp to lớn từ đó.