Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Hắc Thủy tộc trưởng bại!

- Phốc!

Hắn nằm trên đồng cỏ, miệng không ngừng nôn ra máu, hai mắt trừng lớn, nhãn cầu như muốn rớt hẳn ra.

Bốn phía hoàn toàn tĩnh mịch, chiến đấu cứ thế mà dừng lại, nhân mã hai bên đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng kinh người đang diễn ra.

Cổ Trần cầm lại Cốt mâu, từng bước đi tới trước mặt Hắc Thủy tộc trưởng, từ trên cao nhìn xuống.

- Ngươi... Ngươi...

Hắc Thủy tộc trưởng há mồm muốn nói gì đó, đột nhiên lại phun máu, tại chỗ ngưng khí, một mệnh ô hô.

Cuối cùng, vẫn là chết!

Hai bên vừa đối mặt, mới đánh được ba cái, vị Hắc Thủy tộc trưởng này đã trực tiếp chiến bại bỏ mình.

Lực lượng của hắn rất cường đại, đạt tới chừng ba ngàn quân, nhưng đối mặt với Cổ Trần nắm giữ vạn quân chi lực, căn bản không thể so sánh.

Đáng thương cho Hắc Thủy tộc trưởng, vốn nghĩ có thể đánh chết Cổ Trần, cướp đoạt bộ lạc đối phương, không nghĩ tới kết quả lại ngược lại.

- Hắc Thủy tộc trưởng đã chết, các ngươi, còn không đầu hàng?

Cổ Trần quét mắt nhìn bốn phía, đột nhiên hét lớn một tiếng, đánh thức đáng người đang ngây ngốc.

Bốn phía, nguyên một đám tộc nhân Hắc Thủy bộ lạc còn đang hoảng sợ không tin nhìn Cổ Trần, còn nhìn cả thi thể không hoàn chỉnh của Hắc Thủy tộc trưởng.

Đám người trợn tròn cả mắt.

- Tộc... Tộc trưởng chết rồi?

Có người thì thào một câu, mặt lộ vẻ hoảng sợ.

Đám người khác cũng ào ào tỉnh lại, hoảng sợ nhìn Cổ Trần, vị tộc trưởng trẻ tuổi này vậy mà đánh chết tộc trưởng hung man của bọn hắn?

Thực khó thể tin được, không thể tin được!

- Tộc trưởng thần uy!

- Đầu hàng không giết!

Lúc này, bốn phía chợt bộc phát tiếng reo hò, Hắc Thổ cùng bảy trăm dũng sĩ Hoang Lang bộ lạc gào thét.

Bọn họ đương nhiên hưng phấn, tộc trưởng nhà mình đánh thắng tộc trưởng của đối phương, lập tức chỉ cảm thấy nhiệt huyết toàn thân sôi trào, hận không thể ngửa mặt thét dài.

Tất cả sĩ khí đại chấn, bảy trăm người ép một ngàn năm trăm người liên tục bại lui, đại bộ phận vứt bỏ vũ khí, trực tiếp quỳ trên mặt đất.

- Đầu hàng không giết!

Từng tiếng rống to truyền ra, Hắc Thổ cầm Thạch mâu xiên chết một tên phản kháng, lập tức khiếm đám đông trực tiếp hạ vũ khí đầu hàng.

- Tộc trưởng, tộc trưởng chết rồi.

Trong lúc nhất thời, đám người Hắc Thủy bộ lạc ngơ ngác nhìn thi thể Hắc Thủy tộc trưởng, tâm lý vẫn không thể tin được.

Nhưng nhìn bộ thi thể huyết nhục mơ hồ kia, bọn họ biết đó là thật, tộc trưởng thần uy vô địch của bọn họ, mới chiến đã bị đánh chết.

Không thể tin nổi!

Cảm xúc kinh hoảng lan tràn khắp đám người Hắc Thủy bộ lạc.

Soạt!

Cơ hồ cùng lúc, một ngàn năm trăm dũng sĩ Hắc Thủy bộ lạc buông vũ khí, quỳ xuống từ bỏ chống lại.

Ngay cả tộc trưởng dũng mãnh cường đại là thế đều phải chết, bọn họ còn chống cự thế nào?

Cổ Trần cầm Cốt mâu, mặt không đổi sắc nhìn qua toàn bộ, không còn thêm bất cứ tộc nhân Hắc Thủy bộ lạc nào dám phản kháng, một trận đại chiến cứ vậy mà kết thúc.

- Tộc trưởng thần uy!

Bốn phía reo hò, bảy trăm dũng sĩ dưới sự chỉ huy của Hắc Thổ giơ cao Thạch mâu, lớn tiếng reo hò, phát tiết hưng phấn trong lòng.

Bọn họ quá hưng phấn, tộc trưởng cường đại vô địch, chém giết tộc trưởng của đối phương, đánh thắng trận này, quả thực phấn chấn nhân tâm.

Hắc Thủy bộ lạc chiến bại, tiếp đó sẽ bị hợp nhất, đây chính là pháp tắc của Man Hoang thế giới.

Nguyên thủy bộ lạc chính là như vậy, hai đại bộ lạc chạm mặt sẽ không nói nhảm, trực tiếp đánh một trận, chiến bại thì bị hợp nhất, không có gì để nói thêm.

Hắc Thủy bộ lạc có gần ba ngàn nhân khẩu, vốn nhiều hơn Hoang Lang bộ lạc tới mấy lần, hơn nữa còn có kẻ cường đại như Hắc Thủy tộc trưởng.

Chỉ tiếc là gặp phải Cổ Trần, kết cục quá bi kịch.

Hắc Thổ dẫn theo tộc nhân chỉnh đốn tù binh, các tộc nhân khác cũng theo tới, nhìn bộ lạc mình thắng lợi, ai nấy đều hưng phấn kích động, mặt mũi đầy vinh quang.

- Lực lượng của gia hỏa này từ đâu mà tới?

Cổ Trần đi tới trước thi thể Hắc Thủy tộc trưởng, trong lòng khẽ nghi vấn.

- A?

Cổ Trần bỗng kinh nghi một tiếng, nhìn thấy cái gì đó trên thi thể Hắc Thủy tộc trưởng, lập tức ngồi xuống móc ra một tấm da thú.

Đây là một tấm da thú khá mềm mại, phong cách cũng cổ xưa, thế mà lại cứng cỏi vô cùng, không biết là loại da thú nào chế thành.

Cổ Trần kinh ngạc phát hiện, trên tấm da thú lại có lít nha lít nhít văn tự, còn có mấy bức ảnh mô tả, là một người đang đánh quyền.

- Man Ngưu quyền?

Hắn mở trừng hai mắt, nhìn ba chữ đầu tiên, Man Ngưu quyền.

Nhìn kỹ, mới phát hiện đây là một quyển quyền phổ, trên đó ghi chép một loại quyền pháp, tên là Man Ngưu quyền.

Nhìn tới nội dung trên da thú, Cổ Trần mới bừng tỉnh, hiểu rõ lực lượng của Hắc Thủy tộc trưởng từ đâu mà có.

Chính là từ Man Ngưu quyền.

- Khá lắm, không nghĩ tới hắn lại có thứ này.

Cổ Trần hưng phấn, cẩn thận nghiên cứu nội dung trên tấm da, nội tâm càng lúc càng hưng phấn.

Bên trên ghi chép Man Ngưu quyền, đây là một loại quyền luyện thể, ngưng khí, tính chất vô cùng quý giá.

Thứ này tương đương với tạo cơ sở, chỉ cần dựa theo quyền phổ mà luyện Man Ngưu quyền, liền có thể từng bước rèn luyện gân bì, trở nên cường đại cứng cỏi hơn.

Một khi tu luyện tới cực hạn, liền có thể thu được thể phách cường kiện như Man Ngưu, thậm chí đạt tới vạn quân chi lực, vô cùng kinh khủng.

- Thực sự là trời cũng giúp ta!

Cổ Trần cười to, cầm tấm da thú khó nén kích động trong lòng, có quyền pháp này, tộc nhân trong bộ lạc đã có cách mạnh lên.

Hắn trước giờ luôn đau đầu tìm cách nâng thực lực chỉnh thể của bộ lạc, hiện tại vừa hay, có Man Ngưu quyền, thực lực bộ lạc tất sẽ tiến một bước dài.

Nhìn thi thể Hắc Thủy tộc trưởng đã chết, Cổ Trần lắc đầu, gia hỏa này khẳng định là không truyền Man Ngưu quyền cho người khác, chỉ một mình độc tu.

Hiện đã bị hắn đánh chết, vừa hay tiện nghi cho hắn.

Giải được phiền muộn trong lòng, tự nhiên vô cùng hưng phấn.

Hắn cất kỹ tấm da thú ghi chép Man Ngưu quyền lại, nhìn sang Hắc Thổ đang chỉnh đốn tạm giam tù binh.

Các tộc nhân khác cũng đã tới, đám người trùng trùng điệp điệp đi hướng tiểu sơn cốc.

Trong màn đêm, đám người trong sơn cốc quỳ đông nghị, già trẻ nam nữ đều quỳ trước mắt.

Đây là tộc nhân Hắc Thủy bộ lạc, tộc trưởng chiến tử, dũng sĩ đầu hàng, các tộc nhân còn lại tự nhiên không có bất kỳ phản kháng.

Nhìn đám người quỳ đầy trước mắt, Cổ Trần khẽ cảm thấy chút thành tựu, tự tin dạt dào.

Đây là trận chiến đầu tiên của bộ lạc bọn hắn, công đầu về hắn nhưng chung quy cũng là đánh thắng bộ lạc mạnh hơn gấp đôi, tiếp đó sẽ chỉnh hợp đám người Hắc Thủy bộ lạc, bộ lạc hắn sẽ mạnh hơn mấy lần.

- Từ hôm nay trở đi, các ngươi không còn là người Hắc Thủy bộ lạc, còn ta chính là tộc trưởng của các ngươi.

- Bất luận kẻ nào dám cả gan phản bội, giết không tha!

Cổ Trần mở miệng truyền đạt mệnh lệnh, thanh âm truyền khắp sơn cốc, tất cả đều nghe thấy.

Hắn gằn từng chữ:

- Đương nhiên, nếu các ngươi trung thành với ta, tự nhiên là tộc nhân của ta, ta sẽ tận khả năng dẫn các ngươi sáng tạo một cái bộ lạc càng cường thịnh hơn.

- Bái kiến tộc trưởng!

Trong sơn cốc, mấy ngàn người phần phật quỳ bái, người người kính quý nhìn vị tộc trưởng trẻ tuổi trước mắt này.

Một trận chiến vừa rồi, sự cường đại của Cổ Trần đã in sâu vào trong lòng đám người, để cả hai bộ lạc đều vô cùng kính sợ.

Đến tận đây, hai bộ lạc hợp thành một bộ lạc càng lớn hơn.