Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nhập môn là ngưng tụ một hạt giống linh lực trong trái.

Sau khi ngưng tụ thành công bắt đầu tiến vào giai đoạn Luyện Thể, dưới sự gột rửa của hạt giống linh lực, trong ngoài cơ thể từ ngũ tạng lục phủ, xương, kinh mạch, huyết dịch, cho đến da thịt cũng sẽ được hạt giống linh lực rèn luyện một lần!

Sau khi kết thúc rèn luyện thì liền tiến vào cảnh giới Thức Tỉnh, có thể khống chế linh lực trong không khí, tiến hành công kích ở khoảng cách xa, khống chế người khác chỉ trong một ý nghĩ.

Khi độ thành thục đạt tới một trình độ nhất định, linh lực trong tay không ngừng tăng lên, thậm chí có thể tiếp xúc với một loại linh lực mạnh mẽ nào đó trong tự nhiên, vậy thì có nghĩa là bước vào vương cảnh.

Kiếp trước Diệp Tinh có thể dễ dàng khống chế lửa, mà Lâm Tiểu Ngư thì có thể khống chế băng.

Tất nhiên, Nhập Môn, Luyện Thể, Thức Tỉnh, Vương Cảnh cùng với tất cả cảnh giới đều cần công pháp tương ứng mới có thể tu luyện thành công.

Giống như Diệp Tinh hiện tại đang vận chuyển chính là Tinh Hỏa Quyết mà kiếp trước hắn đã tu luyện, chỉ có thuộc tính thích hợp với mình thì tu luyện mới nhanh được, nếu như thuộc tính không phù hợp, tuy rằng cũng có khả năng tu luyện thành công , nhưng thời gian tiêu tốn có thể nhiều hơn không chỉ gấp trăm lần, ngàn lần.

Vậy nên, hiện tại luyện được Tinh Hỏa Quyết cũng chỉ có một mình Diệp Tinh, cho dù để cho ba mẹ, Lâm Tiểu Ngư tu luyện, bọn họ cũng không cách nào thành công.

Tự ý tu luyện nguy hiểm lại càng lớn.

Đương nhiên, cha mẹ Diệp đã qua đời trước khi những trụ đen to lớn giáng xuống, nói không chừng là dị năng hệ lửa, nhưng muốn xác nhận một cách an toàn, vậy thì chí ít thực lực của Diệp Tinh phải đạt tới Vương cảnh mới có thể đánh giá.

Thu lại ý nghĩ trong lòng, Diệp Tinh tiếp tục ngồi khoanh chân, vận chuyển Tinh Hỏa Quyết hết lần này tới lần khác.

Linh lực yếu ớt trong không khí dưới tác dụng của Tinh Hoả Quyết, bắt đầu không ngừng tràn vào bên trong cơ thể hắn, hơn nữa bắt đầu tụ lại trong trái tim.

Một tiếng. . . Hai tiếng. . .

Theo thời gian dần trôi, linh lực tụ lại càng lúc càng nhiều, cuối cùng thậm chí đến mắt thường cũng có thể thấy được.

Đó là từng khối ánh sáng màu vàng kì dị!

Linh lực tập hợp, bắt đầu không ngừng xoay tròn, tự mình chậm rãi ngưng tụ lại một chỗ.

Nháy mắt, thời gian đã trôi qua một ngày.

"Thành công rồi!"

Trong một thời khác nào đó, Diệp Tinh bỗng nhiên mở mắt, trong mắt hắn lộ ra vẻ vui sướng.

Lúc này nơi trái tim trong ngực hắn, một viên đan màu vàng chỉ lớn bằng nhón tay cái đang chậm rãi xoay tròn.

Theo nhịp xoay tròn, một ít ánh sáng màu vàng tràn ra, chạm đến vách tim của Diệp Tinh.

Lập tức tim hắn "thình thịch" "thình thịch " nhảy lên, dường như so với trước kia càng có thêm sức sống.

"So với mình tưởng tượng dễ hơn một chút!"

Diệp Tinh tràn đầy mừng rỡ, ngưng tụ hạt giống linh lực cũng không dễ dàng, kiếp trước Diệp Tinh thất bại 3 lần mới thành công.

Hơn nữa lúc mới bắt đầu cảm nhận linh lực cũng là rất khó.

Nhưng mà tất cả những việc này đối với Diệp Tinh kiếp sau khi đã đạt tới Hoàng Cảnh mà nói, căn bản không tính là cái gì.

Đứng dậy, trên người Diệp Tinh nhất thời truyền tới một mùi tanh hôi, trên quần áo còn có một chút tạp chất màu đen, đây là tạp chất mà cơ thể bài xích sau khi ngưng tụ được hạt giống linh lực.

Hắn nhanh chóng bước vào phòng tắm cọ rửa một lần.

Trước gương, một thanh niên đẹp trai đang đứng, có điều bắp thịt trên người hơi rười rạc.

Làn da hắn hiện lên màu đồng cổ, tràn ngập hơi thở nam tính.

"Vóc dáng hình như cao hơn một chút, một ít mỡ thừa đã biến mất." Trên mặt Diệp Tinh lộ ra vẻ vui mừng.

Hắn cao 1m8, nhưng mà thân thể hơi hơi mập, hiện tai đã nhập thể thành công, những thứ điều cũng nhanh chóng được cải thiện

Trên mặt không có một nốt mụn hay vết sẹo nào, mặc dù Diệp Tinh không phải soái ca đỉnh cấp, nhưng cũng coi là đẹp trai, bây giờ nhìn lại lại càng sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái.

Ban đầu ở trường cấp ba, Diệp Tinh đã nhận được mười mấy lá thư tình.

Dĩ nhiên, đối mặt với những bức thư tình này, Diệp Tinh xem cũng chẳng xem, trực tiếp vứt đi.

Tay nắm thành nắm đấm, hoạt động cơ thể một chút, cả người Diệp kêu lên răng rắc.

"Ngưng tụ ra hạt giống linh lực, sức mạnh tăng lên một chút."

Diệp Tinh tự cảm nhận một chút sức mạnh của bản thân.

Ngưng tụ thành công hạt giống linh lực, chủ yếu nhất vẫn là trạng thái tinh thần của hắn đạt tới mức vô cùng kinh người, cảm nhận của ngũ quan rất bén nhạy.

Tiếng vỗ cánh của một con muỗi cách đó không xa hắn cũng nghe thấy.

Hiện tại chỉ là bước đầu tiên, trên thực tế biến hoá của Diệp Tinh không lớn, tiếp theo bắt đầu Luyện Thể, mới là thời điểm Diệp Tinh nhanh chóng lột xác!

"Đói quá." Lấy điện thoại ra, Diệp Tinh gọi cho ba mẹ mình và Lâm Tiểu Ngư, sau đó rời khỏi phòng.

Hắn nhanh chóng đi tới một cái quán ăn, gọi một lần hai mươi cái bánh bao.

"Anh bạn, cậu gọi nhiều bánh bao như thế ăn hết được không?" Lúc này bên trong quán ăn cũng không có khách, ông chủ tự mình đem bánh bao ra, tò mò hỏi.

"Tôi ăn rất tốt." Diệp Tinh cười một tiếng, lập tức ngồi xuống.

Hiện tại hắn đói đến mức có thể nuốt vào một con trâu.

Hai miếng một cái bánh bao, chỉ trong một thời gian ngắn hai mươi cái bánh bao đã chui vào trong dạ dày hắn làm ông chủ trợn mắt há hốc mồm.

"Ông chủ, thêm 10 cái bánh bao nữa."

Sau khi ăn xong, Diệp Tinh vẫn thấy bản thân còn hơi đói.

"Anh bạn, tôi phục!" Ông chủ ngạc nhiên nói, sau đó nhanh chóng đem bánh bao lên.

"Tôi cảm thấy cậu có thể đi tham gia thi đấu dạ dày vương, nói không chừng có thể lấy được thứ hạng cao đó."

Hiện tại rất nhiều người ăn miếng lớn xuất hiện ở trên mạng, thậm chí đặc biệt quay video lại, cho nên ăn miếng lớn cũng không phải khiến người ta quá giật mình.

Cười một tiếng, Diệp Tinh không nói gì, hắn nhanh chóng tiêu diệt xong mười cái bánh bao trước mắt, lúc này hắn thấy cảm giác đói bụng đã bớt đi rất nhiều.

"Phù! Đây mới chỉ là bắt đầu, tiếp theo Luyện Thể ăn còn nhiều hơn nữa."

Đi ra khỏi cửa tiệm, Diệp Tinh thầm nghĩ trong lòng, hắn nhìn bốn phía, suy nghĩ chuyện kế tiếp.

"Hiện tại nhập môn đã thành công, nên đi đâu tìm nhân sâm trên năm trăm năm chữa ung thư gan?"

Bệnh ung thư bây giờ là rất khó trị liệu, nhưng ở thời kì tận thế đen tối lại không phải là vấn đề gì to tát, dưới sự trợ giúp của linh lực, những tế bào ung thư sẽ nhanh chóng bị tiêu diệt.

Nhưng trong lúc giết chết tế bào ung thư, đối với bản thân người bệnh cũng sẽ tạo thành tổn thương, lúc này cần một ít dược liệu phụ trợ.

Nhân sâm, ẩn chứa sức sống to lớ,, nhân sâm năm trăm năm trở lên, kết hợp với linh lực mà Diệp Tinh nắm giữ, hoàn toàn có thể từng bước từng bước đem chữa trị thành công cho Lưu Mai.

Tất nhiên, còn có một ít bảo vật trân quý khác có thể kết hợp chữa trị, nhưng dùng nhân sâm hiệu quả rõ rệt nhất.

"Một năm sau trong một buổi đấu giá của Thành phố Thượng Hải, một cây nhân sâm hoang dã nặng 90 gram có tuổi thọ 500 năm được bán đấu giá với cái giá trên trời một tỉ một nghìn vạn, đến lúc đó chỉ cần tiền trên người mình vượt qua một tỉ một nghìn vạn, gốc nhân sâm hoang dã kia rất có thể sẽ được mình mua về."

Diệp Tinh nhớ lại một ít tin tức mà kiếp trước mình biết được.

Lúc ấy tin tức này rầm rộ khắp nơi, cho dù hắn không chú ý cũng biết.

"Nếu trong một năm thời gian này những cách khác không có tác dụng, buổi đấu giá này chính là cơ hội lớn nhất của mình. Vậy nên, tiếp theo mình phải nghĩ biện pháp kiếm tiền."

Một năm sau nhân sâm hoang dã 500 năm xuất hiện là phương pháp duy nhất mà Diệp Tinh biết.

"Giờ mẹ nằm viện, chân phải của ba té bị gãy, những việc này đều cần tiền."

Diệp Tinh hít sâu một hơi.

Kiếp trước hắn liều mạng kiếm tiền, một ngày phải làm cùng lúc mấy việc, giao hàng, khiêng gạch, làm việc vặt, vân vân.....

Chỉ cần có thể kiếm được tiền, chuyện gì hắn cũng nguyện ý làm.