Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Với thực lực hiện tại của mình, Phương Tinh dễ dàng giành chiến thắng liên tiếp trên võ đài.

Và cùng với việc trải qua các vòng thi, từ 8 chọn 4, từ 4 chọn 2,… số lượng võ đài ngày càng ít đi, nhưng số lượng người xem mỗi trận đấu lại càng lúc càng đông.

Cho đến khi...

- Trận đấu cuối cùng, Phương Tinh đấu với Lưu Vĩ, hai em sẽ quyết định ngôi vị nhất nhì trong kỳ thi thực chiến lần này!

Trên võ đài, Hạ Long nhìn hai người, nở nụ cười.

Dù sao thì hai vị trí đầu tiên trong kỳ thi thực chiến đã bị lớp 10/2 của ông ta bao trọn rồi.

Hiệu trưởng không nói gì thì thôi, năm nay ít nhất cũng phải tăng thêm phúc lợi chứ nhỉ?

Nếu trong hai người này có một người thi đỗ đại học, vậy thì ông ta sẽ lại được nhận một khoản tiền thưởng càng lớn hơn nữa!

- A Tinh...

Lưu Vĩ nhìn Phương Tinh, nét mặt lộ vẻ hào hứng muốn thử:

- Đến đây... tớ đã sớm muốn được lĩnh giáo thực lực thật sự của cậu rồi.

Vừa nói, cơ bắp trên người cậu ta vừa uốn lượn như dòng nước chảy, trông vô cùng kỳ dị.

Phương Tinh lại bất ngờ thở dài.

Lưu Vĩ rất mạnh!

Thức tỉnh dị năng, tương đương với việc một bước lên trời, hơn nữa còn là dị năng hệ cường hóa có hiệu quả rõ rệt nhất!

Một khi đã đánh nhau, nếu bản thân không dốc toàn lực, hắn rất khó có thể hạ gục đối phương.

Việc này rất dễ khiến hắn để lộ ra một số thứ.

Dù sao thì ngọc bì, hắn còn có thể giải thích là Đại Long Thung đã đạt đến đệ tam cảnh, mà việc công phu đứng tấn tiến bộ thần tốc là do bản thân hắn ngộ ra.

Thế nhưng, tiến độ luyện thịt đã gần viên mãn thì hắn không dễ giải thích như vậy. Cho dù hắn có thiên phú hơn người đi chăng nữa, nhưng nếu không đầu tư lượng lớn tài nguyên, thì đó vẫn là điều không thể nào.

“Đứng thứ hai trong kỳ thi thực chiến cũng là một vị trí không tệ, hơn nữa... còn có cả điểm thi viết nữa!”

“Thiếu niên nhiệt huyết gặp lại bạn cũ trong trận chung kết, sau một phen kịch chiến mới giành được chiến thắng gian nan, đó không phải phong cách của mình...”

Phương Tinh đã quyết định, cuối cùng lên tiếng:

- Tôi nhận thua...

- Nhận thua?

Hạ Long nhíu mày, các học sinh và giáo viên xung quanh đều ồ lên.

- Nhận thua, tại sao lại nhận thua?

- Nghe nói Lưu Vĩ và Phương Tinh là bạn tốt, chơi với nhau từ nhỏ đến lớn... Có thể là không nỡ ra tay?

- Nói nhảm! Tao với thằng bạn nối khố cũng là bạn từ thuở cởi truồng tắm mưa, lúc thi vào cấp ba cũng đâu có nương tay, nó đánh tao thành đầu heo luôn đấy... Bạn bè thi đấu với nhau chẳng phải là chuyện rất bình thường sao?

- Hừ, ngu ngốc! Họ là người sinh hoá, không có gì cả, chỉ có thể dựa vào thành tích để nói chuyện... Điểm số kỳ thi cuối kỳ lớp 10 rất quan trọng, sau này, thi đại học nếu gặp trường hợp bằng điểm, chắc chắn sẽ phải xem xét hồ sơ để so sánh toàn diện, lúc đó, điểm số lịch sử này có thể sẽ trở thành vật quyết định cuối cùng trên bàn cân... Phương Tinh đúng là không biết điều!

Có người tán thưởng, có người khinh thường.

Lưu Vĩ lại đột nhiên sa sầm mặt mày:

- Tại sao?

- Tớ không muốn đánh với cậu, đó là lý do.

Phương Tinh thở dài:

- Hơn nữa... đứng thứ hai cũng không tệ lắm.

Lưu Vĩ chợt hiểu ra, điểm số cuối cùng của kỳ thi cuối kỳ là kết hợp giữa điểm thi viết và điểm thi thực hành.

Còn thành tích học tập của cậu ta sao?

Không thể nói là quá tệ, nhưng luôn kém Phương Tinh một chút.

- Được rồi, vì một trong hai bên đã nhận thua, vậy nên trận đấu này, Lưu Vĩ giành chiến thắng!

Hạ Long ho khan một tiếng, mặt lộ ra nụ cười:

- Kỳ thi cuối kỳ lần này đến đây là kết thúc, điểm số sẽ được công bố ngay lập tức!

Có trí tuệ nhân tạo chấm điểm, kỳ thực điểm thi viết đã có từ lâu rồi.

Lý do phải đợi đến bây giờ, chính là vì kết quả thi thực chiến.

Rất nhanh, Phương Tinh đã nhìn thấy điểm số của mình.

[Điểm thi viết: 874 điểm (Tổng điểm 1000)]

[Điểm thi thực hành: 98 điểm (Tổng điểm 100)]

[Điểm tổng kết: 175.6 (Xếp hạng tổng kết: 1)]

“Hả? Mình đứng nhất khối rồi?”

Phương Tinh có chút ngạc nhiên, sau đó lập tức hiểu ra: “Xem ra đám học sinh giỏi môn văn hóa kia, lần này thi thực hành đều thua thảm hại...”

- Sao có thể? Em chỉ đứng thứ ba thôi sao?

Lưu Vĩ cũng nhìn thấy điểm của mình, có chút khó mà tiếp nhận.

- Điều này rất bình thường, điểm tổng kết được tính bằng 90% điểm thi thực hành cộng với 10% điểm thi viết, điểm thi thực hành của em là cao nhất khối, 100 điểm... Điểm thi viết là 840, tổng điểm là 174, kém Bạch Liên Nghi - người đứng thứ hai 1 điểm, xếp hạng ba...

Hạ Long lại nhìn về phía Phương Tinh:

- Tuy rằng biết bản thân không địch lại, dứt khoát nhận thua cũng là một loại dũng khí... Nhưng có giáo viên cho rằng em nhát gan nên cho điểm hơi thấp, nếu không thì em đã đứng thứ hai rồi, điểm thi thực hành bình thường có thể đạt 99 điểm... Phương Tinh, em phải tiếp tục cố gắng, thành tích này rất dễ bị người khác vượt qua.

- Vâng thưa thầy.

Phương Tinh gật đầu:

- Kỳ nghỉ hè này, em dự định sẽ bế quan tu luyện và học tập thật tốt...

- Rất tốt, hy vọng ba em có thể giữ vững phong độ này, học kỳ sau, tôi sẽ xin học bổng cho các em.

Hạ Long nói với Phương Tinh và Lưu Vĩ, sau đó nhìn Bạch Liên Nghi, mặt lại lộ ra nụ cười không giấu nổi:

- Thành tích văn hóa của Bạch Liên Nghi rất tốt, nhưng thực hành thì cần phải cố gắng hơn nữa...

Lần này, các học sinh trong lớp đúng là đã làm ông ta nở mày nở mặt, giành được ba vị trí đầu tiên của khối, ngay cả khi dự tiệc tối với hiệu trưởng, ông ta cũng phải được cụng ly thêm vài chén...