Tinh Không Chức Nghiệp Giả

Chương 1. Phương Tinh (1)

Chương sau

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Năm 717 lịch Tinh Không.

Tinh cầu Ưng Non, thành phố Phong Diệp, trường Trung học Phổ thông Bồi dưỡng nhân tài, lớp 10/2.

- Năm đầu tiên lịch Tinh Không, nhân loại bước vào thời đại du hành giữa các vì sao. Phi thuyền siêu quang tốc đầu tiên, “Tàu thám hiểm”, đã phát hiện ra “tinh cầu Lôi Vân”, xác nhận sự tồn tại của sinh vật thông minh ngoài Trái Đất, đánh dấu bước đầu của cấp độ tiếp xúc thứ ba…

Nữ giáo viên lịch sử Lan Phi mặc áo vest đen bó sát, để lộ đôi chân dài miên man trong chiếc quần tất đen mỏng, phần ngực áo khoét sâu, phô bày đường cong nóng bỏng khiến không ít nam sinh phải nuốt nước bọt.

Ngay cả Phương Tinh đang lơ đãng cũng phải thừa nhận đây là một tuyệt sắc giai nhân, hơn nữa còn là kiểu phụ nữ đánh trúng tâm lý của phần lớn các chàng trai trẻ.

Đối với những thiếu niên mới lớn, hình tượng người phụ nữ trưởng thành quyến rũ rõ ràng hấp dẫn hơn nhiều so với những cô gái ngây thơ trong sáng.

Giọng nói Lan Phi trong trẻo, pha chút trầm lắng, cô tiếp tục bài giảng:

- Kỷ nguyên Đại Phát Hiện của ngành du hành vũ trụ cũng bắt đầu từ đó. Cùng năm, Liên bang Lam Tinh được thành lập, nhân loại chính thức bước vào thời kỳ huy hoàng rực rỡ nhất, cho đến khi…

Đôi mắt khẽ chớp một cái, cô điểm danh:

- Bạn học Phương Tinh, em hãy thuật lại sự kiện “Ngày Đại Thảm Họa” cho cả lớp cùng nghe.

Phương Tinh giật mình, đứng dậy:

- Vâng, thưa cô.

Hắn trông chỉ khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, dáng người cao gầy, mặc đồng phục áo sơ mi trắng của trường. Vẻ ngoài của hắn toát lên sự năng động và tươi mới đặc trưng của tuổi trẻ, chỉ có điều, ánh mắt lại ẩn chứa nét bối rối và thấp thỏm.

“Mình… xuyên không rồi sao…”

Lòng Phương Tinh dậy sóng, hắn vốn chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường trên Trái Đất, mỗi ngày đều vùi đầu vào công việc, thú vui duy nhất là đọc tiểu thuyết. Không ngờ có một ngày, vì đọc quá khuya mà ngủ quên, tỉnh dậy đã thấy mình ngồi trong lớp học.

Môi trường xung quanh chân thực, cùng với một phần ký ức xa lạ trong đầu khiến hắn cảm thấy vô cùng mâu thuẫn.

Tuy nhiên, Phương Tinh vốn có bản lĩnh tâm lý vững vàng. Hắn thản nhiên quan sát và tiếp thu ký ức, không ngờ vẫn bị giáo viên phát hiện.

“Mình cứ tưởng bản thân đã luyện kỹ thuật giả vờ tập trung đến mức thượng thừa thời đại học rồi, không ngờ vẫn bị giáo viên tương lai tóm được… Liên bang Lam Tinh? Đây là tương lai của Trái Đất sao? Mình xuyên đến dị giới? Hay là xuyên đến tương lai?”

Phương Tinh băn khoăn trong lòng, nhưng ngay sau đó, cậu bạn bên cạnh đã huých khuỷu tay, kéo hắn về thực tại. Phương Tinh dựa vào ký ức, trả lời:

- Ngày Đại Thảm Họa bắt nguồn từ năm 112 lịch Tinh Không. Khi đó, Liên bang Lam Tinh đã phát hiện ra hàng trăm hành tinh có sự sống. Thám hiểm vũ trụ trở thành hoạt động hot nhất, mỗi nhà thám hiểm liên hành tinh đều là những ngôi sao nổi tiếng, giàu có và thành công. Nhân loại tận hưởng thành quả của công cuộc chinh phục vũ trụ, khoa học kỹ thuật bùng nổ… Tất cả giống như một thời đại hoàng kim, cho đến ngày 1 tháng 11, nhà thám hiểm “Klin” phát hiện ra “tinh cầu Khuyển Nhung”. Người Khuyển Nhung trên đó hiếu chiến và điên cuồng, đã tàn sát toàn bộ hạm đội, đồng thời bẻ khóa trí năng trung tâm, lấy được tọa độ của Lam Tinh, phát động chiến tranh…

- Năm 119, quân đội Liên bang Lam Tinh phản công, đánh lui người Khuyển Nhung… Nhưng mãi đến khi quân đội san bằng ngôi đền tế lễ của chúng, chúng ta mới phát hiện ra, tuy tộc người Khuyển Nhung vừa man rợ, khát máu nhưng chúng lại nắm giữ công nghệ tiên tiến, sự mâu thuẫn khó hiểu ấy là do chúng chỉ là nô bộc của một chủng tộc khác trong vũ trụ - “tộc người Ross”. Và trên cả tộc Ross, còn có những sinh vật đáng sợ hơn!

- Nhân loại phải đối mặt với thử thách tàn khốc hơn, Liên bang bước vào thời kỳ chiến tranh kéo dài hàng trăm năm. Sau đó, thông qua cuộc bỏ phiếu của công dân Liên bang, “Toàn Tri Chi Não” đã thông qua nghị quyết lấy ngày 1 tháng 11 là Ngày Đại Thảm Họa…

Phương Tinh phát biểu một cách lưu loát.

- Rất tốt, em ngồi xuống đi…

Lan Phi nhìn Phương Tinh với ánh mắt “em đã vượt qua ải này rồi”, giọng nói trở nên trầm trọng:

- Ban đầu, chúng ta đều cho rằng, chủng tộc thống trị vũ trụ là những nền văn minh tiến bộ, giống như “tộc Cự Nham’, “người Mộc Thần Tinh” mà chúng ta từng biết đến. Nhưng sau Ngày Đại Thảm Họa, chúng ta mới biết, trong khu rừng vũ trụ đen tối này, sự điên cuồng mới là dòng chảy chủ đạo. Tộc Khuyển Nhung và thế lực đứng sau chúng chính là ung nhọt của vũ trụ!

- Hàng trăm năm chiến tranh, Liên bang Lam Tinh đã phải trả giá bằng những tổn thất vô cùng nặng nề. Dù vậy, nền văn minh của chúng ta chưa bao giờ khuất phục trước lũ tà thần ngoại vực kia!

Phương Tinh ngồi xuống, đầu óc vẫn còn choáng váng.

Hắn nhìn cuốn sách giáo khoa trên tay, nó trông giống như giấy bình thường nhưng lại không có chút trọng lượng nào, mang đậm màu sắc khoa học viễn tưởng, rõ ràng nó là sản phẩm của công nghệ hình chiếu.

Trên bìa sách là dòng chữ: “Minh hoạ về chủng tộc ngoài hành tinh”!

Hắn lật giở, tìm đến trang của tộc Khuyển Nhung, thấy hình minh họa rất mờ nhạt, dường như được chế tạo đặc biệt, nhìn sơ qua có hình dáng giống người chó.

Bên dưới còn có ghi chú: nô bộc bậc thấp!

Vài trang sau tộc Khuyển Nhung là hình ảnh một bóng người mờ ảo như màn sương đen, được ghi chú là tộc Ross: Tộc hệ bậc cao!

“Tộc hệ Tà Thần…”

Phương Tinh lẩm bẩm trong miệng.

Trong vũ trụ bao la, có sự tồn tại của những “tà thần ngoại vực” ngự trị trên vô số chủng tộc ngoài hành tinh, chúng ẩn mình trong chiều không gian sâu thẳm, là hiện thân của sự khủng bố và điên cuồng!

Chúng vô cùng đáng sợ, vô cùng mạnh mẽ, là kẻ thù chung của Liên bang Lam Tinh và các nền văn minh cấp cao khác trong vũ trụ!

Chương sau