Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

"Muốn tu hành, đầu tiên cần thông qua phương thức minh tưởng để bản thân tiến vào trạng thái nhập định, chuyện này không khó, nhưng đối với một số người mà nói thì cần một chút thời gian."

"Chờ ngươi tiến vào trạng thái nhập định, sau đó ngươi sẽ cảm nhận được năng lượng tồn tại xung quanh, nhưng mà ngươi không cần quan tâm đến nó, đó là năng lượng của thế giới chúng ta, không thể thu nạp, đến lúc đó ta sẽ làm người dẫn đạo cho ngươi, lấy được một phần năng lượng tinh khiết tặng cho ngươi, chuyện ngươi cần phải làm là dùng ý niệm của mình dẫn đạo phần năng lượng thuần khiết này tiến vào thân thể của ngươi, đồng thời nghĩ trăm phương ngàn kế giữ lại nó, đừng cho nó tràn lan ra."

"Sức mạnh ý niệm rất quan trọng, nếu như ý niệm của ngươi không đủ để dẫn động năng lượng, như vậy ngươi không có thiên phú tu hành chút nào."

"Nhưng chỉ cần thân thể của ngươi thành công hấp thu phần năng lượng thứ nhất, như vậy con đường tu hành của ngươi sẽ mở ra."

Giọng nói của Lâm Nguyệt vang lên bên tai Lý Dịch.

Giờ phút này, Lý Dịch nhắm mắt mà ngồi, thử để cho mình nhập định.

Lâm Nguyệt chỉ Lý Dịch tư thế ngồi, còn có hô hấp, cùng một chút chi tiết khi minh tưởng, thuận tiện hắn tiến vào trạng thái càng nhanh hơn.

Theo thời gian chầm chậm trôi qua.

Thời gian dần trôi qua, thân thể Lý Dịch đã mất đi cảm giác, ý thức của hắn giống như là lâm vào hắc ám, giống như sắp bị vực sâu nuốt hết, một cảm giác bất lực sợ hãi xông lên đầu, loại cảm giác này khiến cho hắn trong nháy mắt bị đánh thức, trực tiếp thối lui ra khỏi trạng thái nhập định.

"Sợ?" Lâm Nguyệt ở một bên, cười nhìn hắn.

Lý Dịch lau cái trán, phát hiện cũng không có mồ hôi lạnh, nhưng giờ phút này hắn vẫn lòng còn sợ hãi: "Ta cảm thấy ý thức của ta sắp bị hắc ám nuốt hết, sẽ không tỉnh lại."

"Không cần sợ hãi, đây là cảm giác bình thường, ý thức của ngươi và thân thể của ngươi kết hợp hai mươi năm, bây giờ muốn từ bỏ thân thể một mình hoạt động, có cảm giác sợ hãi là chuyện bình thường, sở dĩ sẽ là một vùng tăm tối là bởi vì ý thức của ngươi thoát khỏi ngũ giác của thân thể ảnh hưởng, thử nghĩ một hồi, một ngày nào đó ngươi đi ngủ tỉnh lại, thân thể không thể động, lỗ tai cũng không nghe thấy, con mắt cũng không mở ra được, ngươi sẽ sợ sệt không?" Lâm Nguyệt kiên nhẫn giải thích.

"Chuyện ngươi cần phải làm là vượt qua loại sợ hãi này, thích ứng loại cảm giác này, sau đó tiếp tục yên tĩnh lại, chỉ cần vượt qua một cửa ải đó, ý thức của ngươi sẽ tự mình sinh ra cảm giác mới, loại cảm giác đó không phải thị giác, không phải thính giác, là một loại tồn tại đặc biệt."

"Ta đã biết, ta thử lại lần nữa." Lý Dịch khẽ gật đầu, sau đó lại nhắm mắt lại.

Lần thứ hai nhập định, có lẽ là vì vượt qua sợ hãi của lần tu hành thứ nhất, hắn tốn thời gian tương đối nhiều. Lần này, ý thức Lý Dịch lâm vào hắc ám lần nữa, cảm giác sợ hãi ấy vọt tới lần nữa. Chỉ là lần này hắn không có đối kháng cảm giác sợ hãi này mà để cho sợ hãi bao phủ toàn thân.

Nhưng mà ý thức lại giống như là bị vây ở một vùng tăm tối, nơi này không có phương hướng, không có thời gian, như một cái lồng giam.

Rất nhanh.

Lý Dịch run lên, lại tỉnh, trực tiếp thối lui ra khỏi trạng thái nhập định.

"Lại thất bại?" Lâm Nguyệt hỏi.

Lý Dịch khẽ gật đầu: "Ý thức của ta bị hắc ám vây khốn, bản năng để ta muốn đi ra ngoài."

"Đây là não ngươi đang xác định thân thể của ngươi có phải chết rồi hay không, cho nên ý thức của ngươi bị cưỡng chế gọi trở về, nhưng mà không cần lo lắng, nhân thể có tính thích ứng rất mạnh, thêm mấy lần não ngươi sẽ hiểu loại trạng thái vừa rồi không phải là chết, sau này cũng sẽ không xảy ra tình huống như vậy."

"Tu hành không phải một chuyện đơn giản như vậy, trong đó phải vượt qua các loại trạng thái tâm lý, cũng phải lặp đi lặp lại rèn luyện để thể xác tinh thần đều thích ứng loại cảm giác này, có người nói tu hành có kinh khủng, đấy là đúng, nhưng nếu như ngươi ngay cả cửa này đều không bước qua được vậy ta khuyên ngươi từ bỏ tu hành."

Lâm Nguyệt nghiêm túc nói.

"Ta biết rồi, ta thử một lần nữa." Lý Dịch hít sâu một hơi nói.

Lâm Nguyệt nói ra: "Không nên áp lực mình quá, từ từ là được, có nhiều thời gian."

Lý Dịch khẽ gật đầu.

Mặc dù hắn không nói gì, bởi vì trong lòng hắn rất rõ ràng, thời gian an ổn của mình cũng không nhiều, rất nhanh phiền phức sẽ tìm tới cửa, trước đó hắn nhất định phải bước vào tu hành, xác định một nửa đao tệ trong tay phải kỳ vật hay không.

Tiếp tục nhập định...

Không biết qua bao lâu.

Cửa ban công mở ra.

Lúc này Tiêu Thúc cẩn thận đi đến, hắn liếc nhìn, ra hiệu Lâm Nguyệt một chút.

Lâm Nguyệt bước chân nhẹ nhàng đi ra ngoài.

Tiêu Thúc thấp giọng hỏi: "Lý Dịch tu hành thế nào?"

"Tiến triển không phải rất thuận lợi, đến bây giờ hắn cũng không có chân chính nhập định." Lâm Nguyệt lắc đầu nói.