Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Valhein lại lắc đầu thêm một cái, thế lực của Figo còn kém Lawens rất xa.

Sau đó, lần lượt tên cũng những người khác đều được Valhein nghĩ ra.

Valhein rất rõ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, dựa vào sức của mình thì vốn dĩ không thể nào đánh bại được Lawens, chỉ có thể mượn của người khác.

Valhein không ngừng xem lại mối quan hệ quen biết của mình, ô vuông trống càng lúc lại càng ít.

Đây là cách thức mà cậu đã học qua trong vô số những cách chi chít như sao trên trời ngoài kia. Chín mươi chín phần trăm mỗi khi con người gặp chín mươi chín phần trăm thì đều có thể dùng phương pháp cạn kiệt và phương pháp thử lỗi để giải quyết.

Liệt kê ra xong những người có tên tuổi, Valhein viết xuống ba cái tên đắt giá nhất.

Một là giáo viên Niedern.

Hai là thần lửa và thủ công Vulcan, thầy tế của thần điện.

Cuối cùng là Kelton.

Valhein suy nghĩ rất lâu, lại tiếp tục gạch tên hai người nữa, chỉ còn chừa lại Kelton.

Valhein nhớ rõ, năm đó bố mẹ của cậu đều làm việc ở nhà hàng “Dolphin River” của Kelton, khi bố mẹ rời đi, Kelton còn tự mình giữ lại.

Kelton là một vị chiến sĩ Bạch Ngân, tuy không chiến đấu nhiều năm nhưng thực lực của ông ấy vẫn hơn chiến sĩ Thanh Đồng nhiều.

Kelton kinh doanh nhiều nhà hàng, thích làm việc thiện, người ở quanh khu phố đều biết đến tiếng tăm của ông ấy, hễ là người có quan hệ với ông ấy thì chắc chắn ông ấy sẽ cố gắng giúp đỡ nếu bọn họ cần.

Trước kia Valhein còn được nghe bố mẹ nói, nếu có khó khăn thì có thể tìm ngài Kelton. Bố mẹ còn nói, thật ra Kelton là một vị quý tộc, thế lực thật sự của ông ấy còn lớn hơn so với tưởng tượng.

Valhein nhớ lại những thông tin thuộc về Kelton, suy nghĩ một lúc lâu, cậu xác định ông ấy là người được chọn cuối cùng.

Không phải bởi vì Kelton đủ cường đại, cũng không phải vì ông ấy lương thiện mà là cậu có thứ thu hút sự chú ý của Kelton.

Nhưng, trước đó thì…

Valhein cởi chiếc himation màu nâu ra, sau đó quan sát cơ thể một cách cẩn thận, không có ngọc bội, không có bớt, không nhẫn, không dây chuyền… không có bất cứ đồ vật khác với người thường nào.

Cậu cũng không nhụt chí, cậu thử khẽ nói mấy từ, tựa như “hệ thống” hay “vận khí”.

Nhưng sau đó thì chẳng có chuyện gì xảy ra cả.

Valhein thở dài rồi mặc quần áo vào.

“Chỉ có thể dựa vào bản thân thôi.” Valhein quyết định, ánh nắng ban mai lấp lánh hiên ra bên trong mắt cậu.

Valhein vừa bước ra một bước thì chợt dừng lại, suy nghĩ một chút, cậu đặt hai tay lên miệng vết thương nhỏ trên cổ rồi xé rách, tuy miệng kêu đau nhưng cậu vẫn không dừng lại.

Cảm thấy đủ rồi, Valhein giơ sách ma pháp lên.

Trang giấy màu trắng lại trở nên bóng loáng vô cùng, còn sáng hơn cả gương đồng.

Valhein hài lòng nhìn miệng vết thương trong gương cùng máu đọng trên cổ của mình, sau đó cậu cúi đầu, thấy quần áo còn chưa dơ đủ thì định làm cho nó dơ thêm. Nhưng đột nhiên dáng vẻ của Kelton hiện lên trong đầu, cậu không làm dơ quần áo mà là phủi mạnh, cố gắng làm quần áo trở nên sạch sẽ, nhưng người tinh mắt thì có thể nhìn ra bộ đồ này cũng không sạch sẽ cho lắm.

“Mình bị cuộc sống biến thành kẻ mưu mô xảo trá rồi…”

Valhein thầm than một tiếng, sau đó hít sâu một hơi rồi bước ra khỏi nhà thật nhanh.

Đi được vài bước, Valhein bỗng nhiên quay đầu lại nhìn căn phòng màu xám trắng, lại nhớ đến cuộc sống âm u trong phòng, cùng với ba bức tượng thần.

Cho dù Valhein có cố nhớ đến cỡ nào thì cậu vẫn không thể nhớ khuôn mặt của ba bức tượng thần kia.

Không thể nhìn thẳng vào thần.

Valhein bước nhanh hơn.

Đi đến đầu phố, Valhein thờ ơ liếc nhìn một cái, cậu nhìn thấy hai gương mặt quen thuộc.

Hai người kia đã từng đứng ở phía sau Lawens.

Ánh mắt giao nhau, Valhein tiếp tục đi đến nhà hàng Dolphin River.

Valhein vừa đi vừa nhớ lại thông tin của nhà hàng Dolphin River.

Nhà hàng Dolphin River nằm ở chỗ giao nhau giữa khu công xưởng cùng khu vực của quý tộc nhỏ, là một trong những nhà hàng có chất lượng cao cấp nhất của Kelton, có thể được xem là nhà hàng xa hoa của Athens, nhưng mà cũng chỉ là nơi các quý tộc nhỏ thường đến, chứ những quý tộc khác thì không thể nào đến những nơi như thế này được.

Mỗi nhân viên ở Dolphin River đều biết Kelton vẫn luôn muôn leo lên vị trí quý tộc lớn, nhất là sau khi ông ấy bị thương nặng không thể thăng cấp. Mà bố mẹ của Valhein đã từng nói, Kelton không phải là một thương nhân tầm thường, ông ấy làm vậy là vì có lý do khác.

Thời điểm Valhein đi đến nhà hàng Dolphin River, mặt trời đã nằm sau lưng tượng thần Athena.

Nhà hàng Dolphin River nằm ở khu công xưởng phồn hoa nhất của đại lộ số 9, mặt tiền lại hướng về phía tây của trung tâm thành phố, nơi đi đến một khu phố mà quý tộc cư trú.

Ở thế giới này, quý tộc được xem là hậu duệ của thần.

Mà thần thì không ở cùng người phàm.

Không có nhiều người ở trên đường cái cho lắm, cửa lớn của Dolphin River đã mở rộng, chuẩn bị đón khách.

Bảng hiệu gỗ rũ xuống cửa lớn, sợi chỉ trắng vẽ thành từng con cá heo.

Cách hai bên nhà hàng Dolphin River hơn mười mét, có một người đàn ông lực lưỡng đứng ở mỗi bên, bọn họ đang quan sát tình hình trên đường.

Hai người nhìn Valhein mấy lần, sau đó để Valhein đi vào cửa chính của Dolphin River, tiến vào đại sảnh của nhà hàng.