Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Valhein đưa ra suy đoán.

"Cho dù ông ta tịch thu căn nhà thì cũng sẽ hại mình. Bây giờ mình chỉ có hai con đường, hoặc là trốn đi nơi khác, hoặc là tìm được sức mạnh để chống lại Lawens."

Valhein nhanh chóng đưa ra quyết định.

"Lawens nhất định sẽ sai người giám sát mình chặt chẽ, không để mình rời khỏi thành Athens được. Như vậy, hiện tại mình nên tìm sức mạnh có thể đối đầu lại với Lawens, bảo vệ tính mạng trước. Nếu như không bảo vệ được tính mạng, sẽ nghĩ tới cách để trốn thoát khỏi sự giám sát của Lawens, trốn khỏi thành Athens."

Nghĩ tới đây, Valhein chậm rãi đi vào trong phòng.

Nhà của Valhein là kiểu kiến trúc điển hình của dân Hy Lạp thời xưa, được xây dựng bằng gạch và đất, còn sơn màu trắng xám. Ngoại trừ quý tộc và người Hy Lạp cổ ở đây không để ý tới, khắp nơi trên tường đều có thể dễ dàng nhìn thấy rất nhiều những cái lỗ lởm chổm, từ bên trong còn trào ra mấy thứ tạp nham là bùn đất và đá tảng.

Đối diện với cửa lớn là một đình viện nho nhỏ, không gian bên trong đình viện được xây bằng đá cẩm thạch trắng đen xen kẽ, lấy sáp để đúc thành pho tượng.

Phía bên phải đình viện là vách tường, bên ngoài vách tường là một con hẻm nhỏ hẹp. Bên trái đình viện là nhà kho, tiền sảnh và phòng ngủ.

Phía trước trong hành lang là dãy cột trụ mang phong cách Lonia, cột trụ màu trắng bệch thô ráp, nham thách lộ ra bên ngoài. Bên trong hành lang cột trụ đó là phòng khách, nhà bếp và phòng tắm.

Đây là lối kiến trúc nhà cửa điển hình của nhà người dân ở thành Athens.

Chỉ là, tất cả mọi thứ đều đổ đốn, bị làm lộn xộn thành một bãi hỗn loạn mất rồi.

Valhein đi về phía dãy hành lang cột trụ, đây là lối kiến trúc rất phổ biến ở các nước phương đông, kiểu hành lang được tạo thành bởi các cột trụ trải dài.

Đi được mấy bước, Valhein bất đắc dĩ cúi thấp đầu, nhìn đôi chân trần của mình.

Hy Lạp thời cổ là kiểu thời tiết Địa Trung Hải điển hình, không có mùa cực lạnh. Người Hy Lạp đã quen không mang giày, bình thường chỉ thỉnh thoảng xỏ giày khi đi ra ngoài thôi. Còn nô lệ thì dù trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng đều không được phép xỏ giày.

Thậm chí, cho dù có xỏ giày thì phần lớn cũng chỉ dùng vải bố quấn quanh chân mà thôi.

Valhein nhập gia tùy tục, không xỏ giày đi, chậm chạp vịn vào cột trụ của hành lang, nâng băng ghế gỗ màu nâu đậm lên ngồi xuống. Hy Lạp thời cổ rất thích đặt tên cho nhiều thứ đồ vật, ví dụ như cái băng ghế bốn chân này được gọi là "Dimphs".

Valhein vừa tự ngẫm vừa có thói quen ghi lại biện pháp, nhưng mà tay đang vẽ giữa không trung lại chậm rãi buông xuống.

Xung quanh không có bộ bàn phím gõ, cũng không có giấy bút.

Valhein lập tức đứng lên đi vào phòng khách.

Trong phòng khách có trụ đá cẩm thạch màu đen dựng thẳng đứng, ở trên trụ đá đó là bức tượng thần Zeus cao nửa mét màu trắng. Trên chiếc bàn trong phòng khách lại có hai vị thần voi nhỏ, theo thứ tự là thần lửa và thủ công Vulcan cùng với thần thủ hộ thành Athens là nữ thần trí tuệ Athena.

Hy Lạp vào thời bấy giờ vẫn chưa có thủy tinh, trong phòng hầu như là không có cửa sổ, phòng khách cũng vô cùng tối tăm.

Ba pho tượng thần cũng vì thế mà trông có vẻ âm u hơn, Valhein dừng bước lại.

Thế giới này có ma pháp, có thần lực, có anh hùng, có Cự Nhân, có quái thú, cũng có thần linh.

Trong phòng đã bị lục lọi tung phèo, tìm khắp xung quanh chỉ thấy có ba pho tượng thần và một quyển sổ ghi chép là còn nguyên lành.

Valhein hít một hơi thật sâu, đi tới bênh cạnh một cái bàn, cầm lấy quyển sổ màu đen lên nhanh chân rời khỏi phòng khách, lại lần nữa quay lại chỗ cột trụ hành lang có ánh sáng.

Valhein nhẹ nhàng khẽ vuốt bìa quyển sổ được làm bằng da trâu đã qua xử lý vô cùng mềm mại, tinh tế, ở giữa có ghi dòng chữ Hy Lạp "sách ma pháp" màu vàng thật to.

Ở dưới góc phải của bìa sách có ghi tên của Valhein bằng tiếng Hy Lạp.

Đồng tử Valhein có hơi mở to, trịnh trọng đặt cuốn sách ma pháp đó ở trước người, cẩn thận mở bìa sách ra.

Cuốn sách ma pháp này không có bao nhiêu tờ giấy, ngoại trừ hai trang bìa trước và sau thì bên trong chỉ có duy nhất một trang giấy.

Bên trong trang sách ma pháp đó hiện lên bản đồ chính diện của học viện Plato, màu sắc càng lúc càng đậm, hình ảnh bên trong khẽ thay đổi.

Rất nhanh sau đó, một bức ảnh nhật kí hoạt động của học viện Plato hiện lên bên trong trang sách đó, trông rất sống động.

Valhein thở dài một hơi, sách ma pháp và kẻ nắm giữ nó có mối quan hệ thần bí, trừ phi là kẻ nắm giữ đó chỉ định, nếu không thì sẽ không có người nào có thể mở ra được.

"Cái này... Có được coi là máy tính bảng của thế giới ma pháp không nhỉ, mà lại còn là màn hình gấp nữa chứ..." Valhein hoàn toàn không ngờ được sách ma pháp lại tân tiến như vậy.

Valhein đưa tay sờ sờ trang giấy, quả thật là giấy làm bằng da dê, hoàn toàn không có liên quan gì tới thành quả của khoa học kỹ thuật.

Rầm!

Hình ảnh nhật ký hoạt động của học viện Plato bên trong trang sách nổ tung, thậm chí ánh sáng còn hắt ra bên ngoài tờ giấy, một cánh cổng vòm bằng đá cẩm thạch cao tầm ba mươi centimet nhanh chóng từ trong trang sách bay ra.

Két...