Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Tại Đại Lương, ở võ quán Bạch Vân.
"Chào Phương sư huynh!"
"Chào Phương sư huynh!"
Phương Tịch mặc một thân phục trang màu trắng, thong thả đi vào võ quán Bạch Vân. Đệ tử ngoại viên thấy hắn liền nhao nhao hiển lộ ra bộ dáng lấy lòng và chào đón Phương Tịch tương đối nhiệt liệt.
Ngay từ đầu bọn hắn chỉ là bị tiền tài của Phương công tử thuyết phục, nhưng từ hôm đó trở đi đã là một câu chuyện khác. Sự sùng kính của bọn hắn đối với cường giả như Phương Tịch thật sự là rất cao. Mà cường giả ở đây không có gì khác chính là sự tiến bộ thần tốc của Phương Tịch, bởi vì tốc độ tu luyện của hắn thật sự quá nhanh!
Phương Tịch không chỉ có nhập môn cực nhanh, mà hắn chỉ cần ở nhà mà đã liền thành công tu luyện đến khí huyết nhất biến, và điều càng ngạc nhiên là trước đó không lâu hắn lại tu luyện đến khí huyết nhị biến.

Thiên phú này quả thật quá dọa người!
Điều này làm cho không biết bao nhiêu người trong bóng tối đỏ mắt.
Nhưng ghen tị thì có ích lợi gì chứ?
Phương Tịch mỉm cười tiến vào nội viện của võ quán Bạch Vân.
"Chào đại sư tỷ!" Sau khi chào hỏi một tiếng với Mộ Phiêu Miểu, hắn liền tự mình đi tới trước một cái bếp đất.
Bếp đất này được xây bằng gạch xanh, phía trên có một cái nồi sắt.
Khi Phương Tịch vừa đến thì lập tức có hạ nhân đốt bếp lò rồi đổ từng bao dược liệu vào trong nồi sắt.
Nhìn kỹ thì thấy trong dược liệu còn có một số loại độc trùng như rết, nhện đang bò nhúc nhích khiến cho da đầu người ta thấy mà tê dại.
"Bạch Vân Chưởng của chúng ta sau khi vận dụng Đoán Thiêu Pháp để tiến vào khí huyết nhị biến thì sẽ thử rèn độc trong chưởng lực!"
Phương Tịch nhìn hai bàn tay của mình. Trải qua hai lần khí huyết lột xác thì làn da song chưởng của hắn đã dày cộm giống như da trâu, vô cùng rắn chắc dẻo dai.

Đây là cơ sở để tiến hành tu luyện độc công. Dù sao dùng độc dược để tôi luyện chưởng lực cũng rất tổn hại thân thể của bản thân. Dù là võ quán Bạch Vân đã có giải dược chuyên môn, nhưng lượng độc lực còn lưu lại một lượng nhỏ tích lũy qua ngày tháng lâu dài thì cũng là một cái tai họa ngầm đối với thể phách.
Phừng!
Ngọn lửa mãnh liệt liếm láp đáy nồi, khiến cho dung dịch trong nồi sắt càng đặc quánh và trở nên xanh đen, tanh hôi.
Sắc mặt Phương Tịch không thay đổi, đợi sau khi nồi sắt sôi sục thì hắn liền trực tiếp cắm hai tay vào.
Ào ào!
Độc dược sôi trào nhộn nhạo ở quanh song chưởng, Phương Tịch yên lặng vận chuyển khí huyết biến đổi rồi hấp thu từng chút một độc tố bên trong nồi sắt.

"Quả nhiên chỉ có đạt tới khí huyết nhị biến và cộng thêm cả thể phách cường đại hay thậm chí là khí huyết cường đại thì mới có thể hấp thu độc dược. Nếu liều lĩnh tu luyện mà chẳng may thì sẽ khiến cho song chưởng đều phế đi!"