Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Sau một lát, Phương Tịch lật bàn tay hiện ra một viên ngọc giản trống rỗng.
Hắn dán ngọc giản lên trán để lộ ra linh thức, sau đó đem Hồng Xà Thần Ý đồ từng chút từng chút ghi khắc ở trên đó.
Đây là thủ đoạn ghi chép bí tịch của tu tiên giả. Vô luận là loại sách cổ hay phổ nào cũng đều có thể bảo đảm hiệu quả "sao chép", thậm chí còn không bị mất thần văn, giống y như đúc!
'Hồng Xà Thần Ý đồ’ này nếu là do người phàm tục vẽ ra thì tu tiên giả có thể chế tác lại, nhưng người phàm tục lại không cách nào mô phỏng được do hạn chế về thực lực và cảnh giới không đủ.

“Ta dùng đồ vật đồ vật của tu tiên giới để sao chép một chút thì cũng không khỏi gian mãnh quá rồi.” Một lát sau, Phương Tịch nhìn xem Thần Ý đồ bên trong ngọc giản của mình mà cảm khái một câu.
Nếu như là ở thế giới Đại Lương này thì chỉ sợ chỉ có võ sư tu luyện Hồng Xà Thối tới cảnh giới cực kỳ cao thâm thì mới có thể phục chế lại Thần Ý đồ, nhưng hiện tại hắn vậy mà phục chế rất dễ dàng.
"Lục Xà sở dĩ đáp ứng cũng là do ông ta cho rằng ta trong khoảng thời gian ngắn sẽ không cách nào phục chế được bộ Thần Ý đồ này. Có thể nói ông ta đã tính sai một bước rồi.”
Nghĩ tới đây mà Phương Tịch không khỏi hết sức hài lòng. Hắn đi ra ngoài trả lại Thần Ý đồ và mặc cho Lục Xà kiểm tra còn mình thì đưa ra tiền tạ lễ.
Lục Xà đem Thần Ý đồ lật qua lật lại và xác nhận là  chân phẩm của mình thì mới ôm quyền nói: "Nếu có duyên thì sau này còn gặp lại!"
Phương Tịch cũng ôm quyền đáp: "Sau này còn gặp lại!"

Phương Tịch biết được gã Lục Xà này tất nhiên là sẽ nuốt không trôi mối thù lần này, nhưng căn bản không sao cả, dù sao Hồng Xà Thối chân truyền đều đã ở trên tay hắn, ngày sau có ông ta hay không thì cũng không quan trọng nữa.
Không thể không nói, ở thế giới Đại Lương để cho lực cảnh giác của Phương Tịch giảm đi rất nhiều.


Trong nháy mắt nửa tháng đã nhanh chóng trôi qua.

Tại Tu Tiên Giới Nam Hoang, Phương Tịch nhìn thấy tuyết đọng ngoài phòng đã bắt đầu tan chảy, hắn đứng dưới mái hiên vươn tay tiếp lấy một giọt nước tuyết nói: "Đông đi xuân đến, nước tuyết dùng để pha trà, âu cũng là nhân sinh thường tình."