Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

"Hai vị sư phụ, mời!"

Đêm đó, Phương Tịch thiết yến khoản đãi hai vị võ sư Mộ Phiêu Miểu và Xà Lôi.

Hắn mặc một thân cẩm bào, mang theo ngọc quan, mặc dù dáng người hơi có vẻ gầy yếu nhưng lại có một cỗ khí thế phiêu dật xuất trần, để cho Mộ Phiêu Miểu nhìn thấy mà trong lòng thầm khen và vội vàng uống một chén.

"Mời!"

Một ngụm thanh lương tửu dịch xuống bụng làm Mộ Phiêu Miểu không khỏi giật mình: "Khà…Rượu ngon!”

Xà Lôi thì càng cảm thấy ngạc nhiên, nói: "Chẳng lẽ cái này là rượu Thu Lộ Bạch của Bách Lý tửu trang? Tương truyền chủ nhân của tửu trang này chỉ dưỡng ra mười tám vò rượu trong một năm, mỗi một vò rượu được cất vào hầm trong vòng ba năm, giá trị lên tới cả trăm lượng mỗi vò."

Phương Tịch rót cho mình một ly rồi cảm khái nói: "Ha ha ha, ta là người thích uống rượu ngon, thích ăn đồ ngon, thích ở bên mỹ tỳ, thích chơi đồ cổ, thích ở biệt thự, thích kỳ dâm kỹ xảo, đủ các thứ… Ta từng nghe qua một câu, nam nhi tại thế gian nên leo núi cao nhất, uống rượu mạnh nhất, xuất kiếm nhanh nhất, cưỡi ngựa tốt nhất, ở bên cô nàng đẹp nhất, đấu với hạng người tàn nhẫn nhất."

Tại tu tiên giới Phương Tịch không dám nói ra mấy lời này, nhưng ở thế giới này hắn ngược lại là có thể làm ra một cái mục tiêu nhỏ cho nhân sinh để phe pha một chút.

"Ha ha ha. . . Tuổi trẻ thật tốt!" Xà Lôi lặng lẽ uống một ngụm rượu Thu Lộ Bạch và bỗng nhiên có ảo giác tìm về tuổi trẻ.

Hắn cũng từng là thiếu niên giang hồ có mơ ước, thẳng đến khi trên đầu gối bị trúng một đao.

"Ở bên cô nàng đẹp nhất sao...” Mộ Phiêu Miểu nghe vậy mà đỏ mặt lên, nàng vô thức che lại cổ áo và thầm mắng một tiếng tiểu sắc quỷ, nhưng lại có chút tâm động.

Dù sao những nữ võ sư đều nghèo rót mùng tơi nên không thể không bán nhan sắc, đây là sự tình mà nàng đã từng nghe qua rất nhiều. Mà vị Phương công tử này quả thật tuổi trẻ tiêu sái, lại có nhiều tiền, thực sự có thể xem là một người phối tốt.

Xà Lôi xoay chuyển ánh mắt, thấy được rương gỗ trong đại sảnh mà cười nói:

"Không nói đến những cái khác, riêng ngày hè chói chang mà ở trong phòng lại không có mảy may nóng bức. Thực sự khó được, thực sự khó được."

"Thứ kia tất nhiên cũng là một trong các kỳ dâm kỹ xảo mà Phương thiếu gia nói đến đúng không?”

"Tất nhiên, đây chính là máy điều hoà không khí, có thể làm cho gian phòng đông ấm hè mát, từ đó làm vui cho thiên hạ.” Phương Tịch khoát tay áo nói.

Hắn kết hợp pháp thuật tu tiên và kinh nghiệm kiếp trước thì việc làm ra máy điều hoà không khí là sự tình mà hắn đắc ý.

Chỉ là hắn lười nhác mở rộng để kiếm tiền, hết thảy chỉ để cho chính mình thuận tiện và hưởng thụ mà thôi.

Bởi vì hắn đã có lực lượng siêu phàm mà còn đi làm thương nhân trong thế giới phàm tục để làm gì?

. . .