Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nếu ta đem tu vi luyện thể tăng lên đến mức có thể so với tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, rồi lại vơ vét đan dược công pháp phụ trợ đột phá Luyện Khí trung kỳ và hậu kỳ, vậy liền sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Mà nếu ta có thể trước tiên trở thành thể tu Trúc Cơ kỳ, rồi lại vơ vét Trúc Cơ Đan, vậy hi vọng sẽ lớn hơn nhiều và cũng sẽ an toàn hơn rất nhiều.

Con đường Trúc Cơ có hi vọng! Con đường Trúc Cơ có hi vọng!

Mặc dù Phương Tịch nắm giữ tài nguyên của hai thế giới, nhưng hắn lại không có quên mình có thân phận tầng dưới chót của chuỗi thức ăn tại tu tiên giới Nam Hoang. Cho nên bây giờ hắn còn không dám đưa tài nguyên đặc thù của Đại Lương đến tu tiên giới Nam Hoang để bán, trừ phi hắn nắm giữ lực lượng càng thêm cường đại.

Hiện tại Phương Tịch đã thấy hi vọng!

"Xà sư phụ có tay nghề tốt! Thưởng!" Dưới tâm tình vui vẻ, Phương Tịch liền mở miệng nói.

Nguyên bản Xà Lôi còn có chút bất mãn, dù sao ông ta mặc dù là kẻ bán võ, nhưng cũng có bức cách hơn một chút so với giang hồ mãi nghệ.

Nhưng khi nhìn thấy A Phúc cười híp mắt bưng ra một bàn ngân lượng, ông ta lập tức không còn bất mãn gì, nếp nhăn trên khuôn mặt già nua đều cười muốn nở hoa.

Con dê béo này là thật không giả!

Nhìn thấy một màn này, những võ sư đại biểu cho võ quán khác đều nhao nhao đỏ mắt, có một vị nữ tử dáng người cao gầy đứng dậy nói: "Tại hạ là Mộ Phiêu Miều của võ quán Bạch Vân! Võ quán Bạch Vân chúng ta am hiểu Bạch Vân Chưởng, có thể lấy yếu thắng mạnh, nhập môn cực kỳ dễ dàng.”

Rất hiển nhiên, vị nữ võ sư này đã cẩn thận nghe qua nhu cầu của khách hàng, cho nên biết rõ Phương Tịch có tư chất Võ Đạo cũng không tính là thượng giai, nếu không hắn sẽ không bị Nguyên Hợp sơn cự tuyệt, do đó một lời liền nói đúng ý tưởng.

Đồng thời tại thời điểm nàng diễn luyện chưởng pháp, đã đem tư thái mỹ hảo triển lộ ra không thể nghi ngờ, hai ngọn tô phong cao thẳng mang theo từng điểm mị hoặc chi ý.

Các võ sư khác nhìn xem mà đều thầm mắng nàng một tiếng hồ ly lẳng lơ, nhưng lại không thể dời đi ánh mắt.

Chờ đến khi Mộ Phiêu Miểu đi xuống thì lại có một vị võ sư tiến lên.

"Tại hạ là Viên Thiên Cương, am hiểu Vô Cực Côn."

"Tại hạ là Dịch Cầu Quyết, sở trường về Thiết Tuyến Quyền."

"Ta có môn Thanh Y Kiếm."

. . .

Chờ đến vị võ sư cuối cùng diễn luyện xong thì Phương Tịch suy nghĩ một lát rồi mở miệng hỏi thăm: "Các vị sư phụ đều có võ công coi như không tệ, không biết ta có thể học hết một lần luôn hay không?"

Dù sao tiền của hắn rất nhiều, muốn học hết cũng không có gì khó.

"Cái này...”

Mấy vị võ sư liền liếc nhau, Mộ Phiêu Miếu trước một bước bước ra đôi chân dài giải thích: "Phương công tử, Khí Huyết Võ Đạo tiêu hao rất nhiều, một môn võ công liền có khả năng để cho người ta luyện đến thân thể thâm hụt, nhất định phải phối hợp thang thuốc đại bổ! Có câu tham thì thâm, nếu đồng thời học mấy môn võ học thì khí huyết vận hành sẽ xung đột lẫn nhau.”

"Ồ!" Nghe được Mộ Phiêu Miều giải thích thì Phương Tịch như có điều suy nghĩ.

Cái môn Khí Huyết Võ Đạo này quả nhiên có một ít cấm ky.

Đồng thời sau khi nghe đối phương giảng thuật thì hắn tựa như còn có chỗ chưa thỏa mãn, vậy chắc hẳn phải chân chính nhập môn thì mới có thể thu được kiến thức.