Ta, Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu (Dịch)

Chương 15. Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo trong truyền thuyết, ngươi cũng không thể đem đi ngâm chân

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Lãnh Vô Phong biết được tất cả, nhìn chòng chọc vào đầy bàn Thanh Huyền Đan, hắn biết, nếu như mình có thể dùng nhiều một chút, mình có thể một bước lên trời!

"Đương nhiên có thể ăn a, muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, bao ăn no!"

Diệp Phong nghe nói như thế, vội vàng cười phá lên, hắn đang lo làm sao để nhanh chóng lãng phí sạch những đan dược này.

"Đại sư huynh ngưu bức!"

Lãnh Vô Phong kích động, trực tiếp vọt tới bên cạnh bàn, kết quả bởi vì quá khích động, khiến cho bàn hơi lắc lư một cái, hơn mười viên Thanh Huyền Đan lăn xuống đất.

"Không được!"

Phát hiện bên cạnh có một con tiểu hoàng cẩu, trong lòng Lãnh Vô Phong kinh hãi, đan dược này có sức hấp dẫn trí mạng với dã thú bình thường, mà đó là hơn mười viên Thanh Huyền Đan, nếu để cho chó ăn, hắn sẽ phát điên!

Nhưng mà khiến cho Lãnh Vô Phong ngẩn ra là có hai viên Thanh Huyền Đan lăn xuống trước mặt tiểu hoàng cẩu nằm rạp trên mặt đất, tiểu hoàng cẩu lại cực kỳ ghét bỏ vươn chân trước đẩy hai viên đan được đó ra!

"Lạc tông chủ, ta nhận tiền làm việc, có một số việc vốn nên không nói nhưng ngươi thân là sư tôn hắn, phải quản hắn, cửu vân Thanh Huyền Đan trân quý như thế, hắn lại cho con chó hoang này ăn hơn hai ngàn viên, quả là phung phí của trời, phung phí của trời!"

Vừa nhặt hai viên Thanh Huyền Đan do tiểu hoàng cẩu đẩy ra lên, Lãnh Vô Phong nghe nói như thế thì toàn thân run lên, nhìn tiểu hoàng cẩu trước mắt, hắn cảm thấy trái tim tan nát rồi!

Buồn cười lúc trước hắn còn đắc chí vì mình có thể ăn được một viên cửu vân Thanh Huyền Đan, mẹ nó, kết quả còn không bằng một con chó!

Mà Lạc Thiên Tuyết nghe nói Diệp Phong đem đan dược cho con chó hoang trước mắt ăn hơn hai ngàn viên thì mặt mất khống chế, co quắp.

Nàng nghe Lãnh Vô Phong nói, cho tới nay, cho dù là Thanh Huyền Đan mấy phẩm, cao nhất cũng chỉ xuất hiện qua bát vân, loại cửu vân Thanh Huyền Đan này chưa từng xuất hiện, chuyện này cũng đủ để chứng minh được sự quý giá của đan dược này.

Sau một giờ.

Diệp Phong nhìn Bạch Thiên Hồng, Hạ Thiên Vũ với Lãnh Vô Phong đều ăn quá no co quắp trên ghế, nhưng Thanh Huyền Đan còn thừa lại hơn hai ngàn viên, quay qua nhìn Lạc Thiên Tuyết vẫn luôn không có bất kỳ động tác gì.

"Ngươi đừng hòng cho ta ăn."

"Nhưng mà ta có thể dùng nhiều tiền mua Thanh Huyền Đan còn lại."

Lạc Thiên Tuyết cũng có mục đích của mình, dù sao còn thừa lại hơn hai ngàn viên, nếu như đem tới tông môn của phụ thân kiếp này, tuyệt đối có thể chế tạo ra vô số thiên tài.

"Sư tôn, không phải ta không bán, là ta không thể bán."

Nghe Lạc Thiên Tuyết đề nghị, Diệp Phong không chút nghĩ ngợi chọn cự tuyệt.

Sản phẩm bại gia!

Đó là sản phảm bại gia, đấu giá mấy viên không sao, nhưng hơn hai ngàn viên đều phục dụng, Diệp Phong cảm thấy chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề, cuối cùng sẽ ảnh hưởng đến điểm phá sản mình lấy được.

"Ta ra giá gấp mười!"

Hả?

Vừa mới nói xong, Lạc Thiên Tuyết chợt phát hiện mấy người trong phòng đều dùng ánh mắt khác thường nhìn mình, sau đó đột nhiên nghĩ tới điều gì, trong nháy mắt trở nên vô cùng xấu hổ.

Tên đệ tử thân truyền đột nhiên xuất hiện này của mình cũng không phải là người thiếu tiền!

"Sư tôn, đan dược này có hương vị nhưng rất không tệ, ngươi không nếm thử thật sao?"

Diệp Phong nhìn Lạc Thiên Tuyết, hỏi thăm lần nữa, nếu như Lạc Thiên Tuyết vẫn bất vi sở động, sợ hắn phải đi ra ngoài nhặt thêm một con chó hoang về.

Hai giờ sau.

Có Lạc Thiên Tuyết gia nhập, lại thêm ba người Bạch Thiên Hồng, Hạ Thiên Vũ với Lãnh Vô Phong nghỉ ngơi một hồi, sau đó tiếp tục ăn một chút mới ăn hết toàn bộ Thanh Huyền Đan còn lại.

"Đinh! Chúc mừng túc chủ thuê Bạch Thiên Hồng phá sản thành công, thưởng một trăm điểm phá sản!"

"Đinh! Chúc mừng túc chủ thuê Hạ Thiên Vũ phá sản thành công, thưởng hai trăm điểm phá sản!"

"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí sạch sản phẩm bại gia hôm nay, thưởng một ngàn điểm phá sản, thưởng cửu phẩm Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo *3, thưởng cửu phẩm Kim Tàm Tinh Diệu Thạch *5!"

"Đinh! Vật phẩm thưởng nhận được, dùng phương thức phá sản tiêu hao sẽ không nhận được một lượng lớn điểm phá sản, túc chủ có thể tùy ý sử dụng."

Ồ!

Diệp Phong không ngờ được là lần này lãng phí sạch sản phẩm bại gia không chỉ đạt được điểm phá sản mà còn nhận được phần thưởng.

"Ai!"

"Bạch lão, ngươi nói tông chủ hoặc sư tôn ta làm như vậy có ý nghĩa gì không?"

Bên cạnh, Lạc Thiên Tuyết lại thở dài, nhìn Bạch Thiên Hồng bên cạnh, hỏi thăm.

"Chuyện này. . ."

Bạch Thiên Hồng nghe nói như thế, trong lúc nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào.

Tu luyện không cần chỉ đạo!

Cũng không cần cho tài nguyên tu luyện!

Không có chuyện còn có thể kiếm chút thu nhập từ đại đệ tử thân truyền của mình!

Đừng nói Lạc Thiên Tuyết có cảm giác này, hắn cũng cảm thấy Diệp Phong hoàn toàn không phải là đệ tử tông môn, ngược lại giống thần tài tông môn, chỉ là thần tài này quá phá của!

"Hạ lão, nghe nói ngươi là cửu phẩm Luyện Đan Sư, không biết có nghe nói tới cửu phẩm Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo?"

Không hiểu thì hỏi, lúc này, Diệp Phong quay qua nhìn Hạ Thiên Vũ, hỏi thẳng.

"Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo?"

"Đó là linh thảo trong truyền thuyết, còn gọi là Hồi Hồn Thảo, mỗi một lá đều đại biểu cho dược hiệu của Hồi Hồn Thảo, đừng nói Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo, cho dù là một lá Hồi Hồn Thảo ta cũng chưa bao giờ thấy, mà Hồi Hồn Thảo còn là linh thảo quan trọng nhất để luyện chế Hồi Hồn Cứu Sinh Đan, không có cái thứ hai."

"Hồi Hồn Cứu Sinh Đan, một khi phục dụng, trong hai mươi bốn giờ, cho dù thần hồn bị diệt, dược hiệu trong đó cũng có thể cứu thần hồn về."

"Nói không khoa trương, Hồi Hồn Cứu Sinh Đan tuyệt đối là đan dược mà bất cứ cường giả Độ Kiếp Cảnh nào cũng muốn có nhất, có đan dược hộ hồn, coi như độ kiếp thất bại nhục thân bị hủy, ít nhất còn có thể giữ lại thần hồn, sau này nghĩ cách đúc lại nhục thân."

Hạ Thiên Vũ nghe Diệp Phong nhắc đến linh thảo này, cũng giới thiệu kỹ càng.

Mà dù sao Hạ Thiên Vũ cũng lần đầu tiên gặp Diệp Phong, đối phương phá của cỡ nào hắn không biết.