Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Hạ Húc không muốn xô đẩy chen chúc bây giờ cũng duỗi lưng một cái và chuẩn bị đứng dậy đi ăn cơm trưa.

Thế nhưng hắn mới đứng lên từ trên chỗ ngồi thì một loại cảm giác hôn mê trời đất mù mịt đã để cho hắn lảo đảo một cái, sau đó hắn liền đặt mông ngồi trở lại trên ghế một lần nữa.

"Thiếu máu sao? Rõ ràng mình đã ăn điểm tâm rồi mà!"

Hạ Húc lắc lắc cái đầu và thật vất vả mới khôi phục lại.

Nhưng tại lúc hắn ngẩng đầu lên thì bên trong tầm mắt bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều đường vân hơi mờ như chứng Kiến Bay.

Ý thức Hạ Húc bỗng nhiên ngừng lại trên thân một vị 'Học bá' vẫn đang vùi đầu làm bài. Những đường vân hơi mờ kia phảng phất như từ hư hóa thực mà trở nên càng thêm rõ ràng.

Chúng vậy mà đã tạo thành chữ viết và hình thành một cái bảng giao diện thuộc tính.

【 tính danh 】: Tô Vũ

【 đẳng cấp sinh mệnh 】: 1

【 tiềm chất mệnh cách 】: Lang băm (1 sao)

【 tiềm lực thiên phú 】: Văn học (2 sao)

【 đặc thù 】: Không

【 chấp niệm 】: Ta nhất định phải làm một vị thầy thuốc tốt giống cha ta.

【 hảo cảm 】: 20

"Cái này hẳn là kim thủ chỉ trong truyền thuyết mà những người xuyên việt đều có!"

Hạ Húc khẽ giật mình, sau đó hắn tạm thời đè xuống nghi hoặc về việc kim thủ chỉ đã từ chỗ nào xuất hiện, hay ý nghĩ muốn đi nghiên cứu hiệu quả.

Hạ Húc nhìn kỹ một chút cái bảng thuộc tính này và chợt vui lên.

"Vãi linh hồn! Làm thầy thuốc sao? Cậu ta lại là một gã lang băm!"

Hạ Húc nhịn không được mà cười ra tiếng.

Kim thủ chỉ này có tác dụng gì khác thì hắn cũng không rõ ràng, nhưng hắn vẫn chăm chú nhìn xem bảng giao diện thuộc tính kia.

Về danh tự thì không có gì để nói nhiều, Tô Vũ là bạn học cùng lớp của Hạ Húc nên tất nhiên hắn sẽ nhận ra.

Chỉ số đẳng cấp kia đại khái là về trình độ, còn độ thiện cảm thì càng không cần phải nói. Trên giao diện thuộc tính chỉ có mấy cột đáng lưu ý như tiềm chất mệnh cách chẳng hạn.

Tiềm chất mệnh cách ý chỉ vận mệnh tương lai có thể trở thành gì đó.

Tô Vũ có tiềm chất mệnh cách treo lên hai chữ ‘lang băm’sáng loáng, rất tương đồng với cột chấp niệm của cậu ta là muốn làm thầy thuốc.

Thế nhưng khi nhìn xem cột tiềm lực thiên phú của Tô Vũ chỉ có cái 2 sao về mảng văn học, thì đây hoàn toàn là trình độ học vấn thấp đến nổi bắn đại bác cũng không thể bay lên làm thầy thuốc được. Nếu như Tô Vũ thật sự làm thầy thuốc thì cậu ta không phải là lang băm mới là lạ.

Nhưng từ ‘lang băm’ này cũng không có ý nghĩa xấu là mắng chửi người, vì khi Hạ Húc đem lực chú ý tập trung vào hàng chữ 'Lang băm (1 sao)' kia thì nó bỗng nhiên hiện ra một đoạn giới thiệu vắn tắt.

【 lang băm (1 sao): Tế thế cứu nhân, bình thường nhưng vẫn đáng kính. 】

Xem hàng chữ này thì có thể nhận thấy cái từ ‘lang băm’ này cũng không có ý chửi là thầy thuốc chữa chết người hoặc là trị không hết bệnh. Từ này chỉ vẻn vẹn mang ý nghĩa là Tô Vũ có tư chất thường thường bên trong nghề thầy thuốc mà thôi. Biểu hiện của cậu ta sẽ rất bình thường và không có thành tựu to tát gì.

"Nếu như số liệu trên bảng thuộc tính này là thật, vậy mình mà đi đoán mệnh thì chẳng phải là sẽ kiếm lời rồi sao?"

Hai mắt Hạ Húc liền tỏa ra ánh sáng, hắn theo bản năng mà dâng lên ý nghĩ này.

Nhưng ngay lập tức hắn đã cho mình một cái đập vào trán.

"Phi! Ngu xuẩn ngu xuẩn! Có năng lực này mà ta đi đoán mệnh làm cái gì chứ? Như vậy thật quá không có tiền đồ!"

Nếu có thể xem xét thiên phú hay thậm chí là vận mệnh của người khác, như vậy một khi sử dụng năng lực này để tìm kiếm nhân tài rồi thành lập công ty, như thế hắn có làm cái ngành nghề gì thì cũng xuôi gió xuôi nước hết!

Dù sao kinh doanh cũng kiếm tiền nhiều hơn so với đi đoán mệnh.

Làm nghề nghiệp vinh dự không làm mà lại chạy đi làm thần côn đoán mệnh thì trừ phi đầu hắn đã bị lừa đá.

【 tính danh 】: An Cương. . .

【 tính danh 】: Chu Hưng. . .

【 tính danh 】: Mã Thành. . .

【 tính danh 】: Bùi Kiêu. . .

Cái giao diện thuộc tính này dường như không có các loại hạn chế và tiêu hao, cho nên Hạ Húc vừa mới đạt được kim thủ chỉ mà đã thử nghiệm không biết mệt mỏi.

Hắn tra xét từng vị bạn học còn lại trong lớp học. Nhưng những người này có thuộc tính cơ bản đều giống nhau, tất cả đều có một đến hai sao mệnh cách và thiên phú, và có người còn tệ đến nổi thậm chí còn không có thiên phú.

Nguyên nhân cũng do lớp của Hạ Húc cũng không phải là lớp chọn trọng điểm bồi dưỡng của trường học, mà coi như thật sự là lớp chọn đi nữa, nhưng trước đại học đều chỉ học các môn cơ bản; cho nên các môn như văn học, hội họa, âm nhạc,… căn bản không thể phát huy ra nổi thiên phú.

Cho nên sẽ không thể tạo thành tình huống thiên tài tụ tập chung một chỗ được.