Sư Muội Kiếm Tông Tay Cầm Ma Trượng

Chương 558. Phiên ngoại: Ta vẫn là ấu long a! (3)

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Tốc độ nói của nó rất chậm, lười biếng mềm mại, hoàn toàn không giống với dáng vẻ.

Thanh âm này khiến cho đuôi rồng của Tiểu Hỏa Long nhịn không được run rẩy.

Đương nhiên, nó ở bên cạnh Ôn Vân lâu như vậy nên cũng học được tinh túy, lúc này nó thong dong bình tĩnh đáp lời: "Tranh là rồng."

"Rồng?" Thương Long đối với đáp án tựa như rất kinh ngạc, từ trong hàn đàm trườn tới gần tiểu hỏa long, sau đó cúi đầu ở bên cạnh cánh thịt của nó hít hà, râu rồng dài nhỏ tao nhã theo gió bay phất phới, ở trước mắt tiểu hỏa long lắc lư lại lắc lư, luồng hàn khí đó khiến nó run run một chút.

Cuối cùng, Thương Long chậm rãi đáp: "Các ngươi cũng không phải cùng một loại rồng."

Nó cũng không có phủ nhận thân phận Long tộc của Tiểu Hỏa Long.

Mà Tiểu Hỏa Long cũng phát hiện, mặc dù đều gọi là Long, nhưng nó và Thương Long căn bản không phải là đồng loại, thậm chí nó cũng không phát hiện được trên người đối phương có huyết mạch Cầu Long mình muốn tìm.

Hai loại sinh vật đều gọi là rồng... giống như quạ đen và chim thước, đều gọi là chim, nhưng lại kém xa vạn dặm.

Tiểu Hỏa Long hiểu rõ vì sao Ôn Vân yên tâm lớn mật để nó tới, bởi vì nó và Thương Long căn bản không có khả năng bởi vì tranh đoạt huyết mạch chi lực mà đánh nhau!

Thương Long từ từ lặn xuống đáy nước, chỉ lộ ra một cái đầu khổng lồ nổi trên mặt nước.

Nó ngáp một cái, miễn cưỡng hỏi: "Muốn ngủ chung không?"

Đồng thời nói chuyện, còn vẫy vẫy đuôi rồng, coi như là mời Tiểu Hỏa Long cùng xuống nước.

Mặt Tiểu Hỏa Long lập tức đỏ lên, long viêm trên chóp đuôi cũng nhảy lên theo.

Ngủ cùng nhau ngủ chung...

Không biết vì sao, nó bị Túc Viên chân nhân mời đi ngủ cũng không cảm thấy kích thích như vậy!

Tiểu Hỏa Long lắp bắp hỏi: "Vì... Vì sao phải ngủ cùng?"

"Hàn đầm này rất thoải mái, là nơi tu luyện tốt." Thương Long chậm rãi nói: "Ngươi không tu luyện sao?"

Tiểu Hỏa Long nghĩ thầm, nếu như mình tu luyện thì phải đánh một trận với Mị Ly mới được, sợ là không ngủ được.

Bất quá...

"Các ngươi ngủ là có thể tu luyện sao?" Tiểu Hỏa Long cảm nhận được khí tức phi thăng kỳ truyền ra từ trên người đối phương, không khỏi kinh ngạc, nó còn tưởng rằng con Thương Long này ít nhất đã cắn nuốt trên trăm con Long tộc.

"Đúng vậy, Miểu Miểu ngủ đại khái..." Thương Long nhắm mắt lại, như là rất nghiêm túc tự hỏi vấn đề, cuối cùng mới đưa ra một đáp án mơ hồ: "Đại khái là chín ngàn năm nhỉ? Tu vi của các ngươi loại Long tộc này đều là theo tuổi chậm rãi tăng trưởng, Miểu Miểu ngủ ít đánh nhau, tu vi tự nhiên liền cao."

Tiểu Hỏa Long rơi vào trầm mặc.

Thương Long không nhận ra có gì đó không đúng, tiếp tục lười biếng hỏi Tiểu Hỏa Long: "Đúng rồi, tu vi của ngươi hình như không cao, ngươi tuổi tác khá nhỏ nhỉ?"

Tiểu Hỏa Long đã bị "Cửu thiên lương niên" làm cho sợ choáng váng, nó còn tưởng rằng đây là một con tiểu Long Nữ, nào nghĩ đến đây kỳ thật là một Long tổ tông a!

Nghe đối phương đặt câu hỏi, nó cũng chỉ có thể ấp úng ý thức trả lời: "Thương... Ta cũng đã hơn sáu trăm tuổi rồi."

"Ồ, mới hơn sáu trăm thôi." Thương Long nói với giọng lạnh nhạt: "Đó còn là con non đấy."

Một từ con non tổn thương đến Tiểu Hỏa Long.

Nó hoàn toàn dập tắt tâm trạng đang đánh nhau với đối phương, ngày hôm đó sau khi trở lại Đệ Thập Phong, tự giam mình trong Long Quật nửa ngày cũng không có đi ra, Ôn Vân làm Ma Trư Da,Ôn Vân đi tìm nó cũng không thấy mặt, đành phải đặt bữa ăn khuya ở cửa động của nó.

Nhưng mà ngày thứ hai, nó vẫn không nhịn được lại bay về phía Thương Long.

Bởi vì Tiểu Hỏa Long thật sự quá tò mò.

Chỉ cần ngủ là có thể tăng tu vi, đây rốt cuộc là công pháp gì? Nó cũng muốn có!

Vì thế, nó cố ý mang theo Tô Bì Vân Trư, muốn cầm thứ này hối lộ Thương Long, Côn Bằng có thể moi ra chút lời hay không.

Nhưng Thương Long ăn thịt heo lại không đưa ra công pháp.

"Đó là thiên phú của Long tộc... À, quên mất, đám người kia không phải là rồng." Thương Long nuốt Vân Trư vào trong bụng, thỏa mãn híp mắt.

"Còn gì nữa không?"

Tiểu Hỏa Long ngay cả một miếng thịt heo cũng không ăn được, đau lòng muốn chết: "Không có, chỉ có một con như vậy."

Nghe câu trả lời này, Thương Long rõ ràng có chút mất mát, râu rồng rũ xuống, giọng nói mềm mại của cô bé nghe thế nào cũng thấy uất ức: "Như vậy à... Ta chưa từng được ăn thứ ngon như vậy."

Tiểu Hỏa Long khiếp sợ: "Người của Ngự Thú Tông không cho ngươi ăn thịt Toan Nghê sao?"

Thương Long vẫy vẫy đuôi: "Quên rồi, ta hình như vẫn luôn ngủ, tỉnh ngủ thì có người dâng lên các loại tiên thảo và đan dược, cũng không có ai lấy thịt cho ta ăn, bản thân ta cũng lười đi ra ngoài tìm."

Dù sao nó cũng là Thần Long, trong mắt đệ tử Ngự Thú tông thì nó là một tồn tại được cung phụng, linh thú bình thường có thể cho ăn thịt, nhưng Thương Long nhất định phải ăn các loại linh đan được luyện chế tỉ mỉ mới đúng.