Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

- Đại ca, những...con Tật Phong Đường Lang này đều là do một mình anh giết?

Tô Tiểu Kiều nhìn trái nhìn phải, ngoại trừ người mặc bộ giáp vàng trước mắt, y không nhìn thấy người thứ hai nào khác.

Nhìn vết máu còn chưa khô trên người những con Tật Phong Đường Lang kia, rõ ràng là vừa mới chết không lâu. Tô Tiểu Kiều quả thật rất khó tin, nhiều Tật Phong Đường Lang như vậy đều bị một người giết chết, hơn nữa thời gian còn ngắn như thế.

Loại sinh vật như Tật Phong Đường Lang, mặc dù chỉ là sinh vật cấp nguyên thủy, mhưng mà đôi càng bọ ngựa quá sắc bén, tốc độ lại nhanh, cho dù nhiều người muốn tăng thêm gen nguyên thủy, cũng không ai dám đến trêu chọc chúng nó.

Dù sao thì chỗ hiểm trên thân thể nhân loại quá nhiều, không cẩn thận sẽ bị Tật Phong Đường Lang ẩn thân trong bụi cỏ chém trúng...không chết cũng sẽ tàn phế, cho nên không ai máng liều lĩnh săn giết bọn chúng.

Tật Phong Đường Lang bị tàn sát ở đây ít nhất cũng có ba, bốn mươi con, muốn giết nhiều Tật Phong Đường Lang như vậy, cho dù là Tần Huyên, cũng phải mang theo mấy hảo thủ cùng tới, nói một người có thể trong khoảng thời gian ngắn giết chết nhiều Tật Phong Đường Lang như vậy, Tô Tiểu Kiều quả thật không thể tin nổi.

- Muốn không? Một nghìn Tả Toàn Tệ một con.

Hàn Sâm đang phát sầu vì đám thi thể Tật Phong Đường Lang, vừa rồi hắn giết tới cao hứng, lại quên mất một mình mình căn bản không thể nuốt trôi nhiều thịt Tật Phong Đường Lang như vậy.

Hơn nữa cho dù nuốt hết được, nhưng chỉ mấy con đầu mới có chút ít hiệu quả, ăn nhiều hơn nữa cũng vô dụng.

- Một nghìn Tả Toàn Tệ một con? Anh chắc chắn chứ?

Tô Tiểu Kiều giật mình nhìn Hàn Sâm, sinh vật cấp nguyên thủy, mặc dù có không ít người có thể săn giết, nhưng mà cung vẫn không đủ cầu, đặc biệt là loại như Tật Phong Đường Lang này, nó là sinh vật cấp nguyên thủy mà người bình thường đều chưa từng ăn qua.

Dù sao tinh lực con người có hạn, thịt một loại sinh vật nguyên thủy chỉ có thể cung cấp một bộ phận gen nguyên thủy, ăn nhiều hơn cũng không có hiệu quả, phải ăn các loại sinh vật cấp nguyên thủy khác mới có thể tiếp tục gia tăng gen nguyên thủy.

Phàm là người có chút năng lực kinh tế, đều sẽ bỏ ra ít tiền mua sinh vật mà mình chưa từng ăn qua, mong muốn có thể nhanh chóng thu thập đủ điểm gen.

Bình thường những sinh vật nguyên thủy dễ săn giết có giá khá thấp, một con đại khái chỉ có thể bán được mấy trăm đồng, nhưng mà so sánh với chủng loại hiếm thấy khó giết giống như Tật Phong Đường Lang, một con bán 2000~3000 tệ vẫn cung không đủ cầu.

Tô Tiểu Kiều tính toán một chút, giá cả một nghìn tệ một con, y chỉ cần mang thi thể đám Tật Phong Đường Lang này về, sang tay là có thể kiếm được lợi nhuận gấp hai gấp ba lần.

- Đúng vậy, một nghìn Tả Toàn Tệ một con.

Hàn Sâm khẳng định gật đầu.

Hàn Sâm không phải không biết Tật Phong Đường Lang có thể bán được giá 2000~3000 đồng một con, nhưng mà nhiều thi thể Tật Phong Đường Lang như vậy, hắn lại không có phương tiện vận chuyển, nếu như chỉ dựa vào tự mình mang vác...cũng không biết phải khiêng bao nhiêu chuyến mới có thể mang hết về được.

Nếu như hắn rời khỏi chỗ này, nói không chừng đợi lúc trở lại, thi thể đám Tật Phong Đường Lang đã bị người khác trộm sạch rồi.

Hơn nữa, Hàn Sâm cũng không muốn lãng phí phần thời gian và tinh lực để làm những việc này, hắn còn có chuyện quan trọng hơn cần phải làm, một nghìn đồng là cái giá mà hắn có thể tiếp nhận được, coi như là làm thương nhân bán sỉ, thế nào cũng phải lưu lại cho thương nhân bán lẻ một ít lợi nhuận.

- Được, những con Tật Phong Đường Lang này tôi đều muốn, ở đây có tổng cộng bao nhiêu con?

Tô Tiểu Kiều lập tức đồng ý ngay, những con Tật Phong Đường Lang này với y mà nói không chỉ có thể bán lấy tiền.

Loại sinh vật nguyên thủy như Tật Phong Đường Lang, người bình thường không có cơ hội ăn vào, y có thể cầm đi vuốt mông ngựa, chỉ cần gen nguyên thủy vẫn chưa đủ, sẽ không có ai từ chối thứ tốt như vậy.

- Tổng cộng là bốn mươi ba con, bán rẻ cho cậu, tổng cộng 4 vạn tệ đi.

Nguyên bản Hàn Sâm cũng chỉ thuận miệng hỏi mà thôi, thật không ngờ tên gia hỏa thoạt nhìn không có gì thu hút này lại là một tên thổ hào, há miệng liền muốn mua hết.

Tô Tiểu Kiều lấy túi tiền ra, trực tiếp từ bên trong rút ra mười tờ, mỗi tờ giá trị một vạn tệ đưa cho Hàn Sâm:

- Đại ca, những con Tật Phong Đường Lang này tính năm vạn, năm vạn còn lại làm tiền đặt cọc cho anh, sau này nếu như anh có thứ gì tốt cứ tới tìm tôi, giá tiền chúng ta có thể thương lượng, nếu có thịt của sinh vật biến dị, tôi đồng ý ra giá cao để mua.

10 vạn tệ, Tô Tiểu Kiều không quan tâm, bình thường chút tiền ấy còn không đủ để y mời khách đi ăn một bữa. Người này có thể một mình giết chết nhiều Tật Phong Đường Lang như vậy, thực lực mạnh mẽ thâm bất khả trắc, thực lực hẳn có thể giết chết sinh vật biến dị, nếu như có thể mua được thịt biến dị từ chỗ y, vậy một hai chục vạn tính là cái gì, cho dù nhiều hơn gấp đôi y cũng nguyện ý.

- Đúng là nhìn người không thể nhìn bề ngoài, thì ra cậu là một thổ hào.

Hàn Sâm cũng không khách sáo, trực tiếp nhận lấy 10 vạn đồng, hơi có chút kinh ngạc đánh giá Tô Tiểu Kiều.

- Thực cũng không dám đấu diếm, tôi bây giờ nghèo lắm, cũng chỉ còn lại tiền mà thôi, nếu như anh có bán thịt sinh vật biến dị, nhất định phải nhớ tới tôi nhé, giá cả tuyệt đối không thành vấn đề.

Tô Tiểu Kiều chỉ sợ Hàn Sâm không cho y cơ hội, cho nên lời nói rất chắc chắn.

- Được, nói tên và số phòng của cậu đi, nếu có thứ tốt tôi sẽ đến tìm cậu.

Hàn Sâm thấy Tô Tiểu Kiều ra tay hào phóng, hắn liền dự tính nếu như có thể làm ra một con sinh vật biến dị để bán, Tô Tiểu Kiều là một sự lựa chọn không tồi.

Dù sao tạo ra sinh vật biến dị, càng ít người biết càng tốt, bán cho một người, dù sao cũng tốt hơn là đi ra quảng trường bán ở trước mặt tất cả mọi người.

Hơn nữa bán cho người không thiếu tiền như vậy, phương diện giá cả không cần phải lo lắng.

- Đại ca, tôi tên Tô Tiểu Kiều, đây là tên thật, số phòng ở Cương Giáp Tí Hộ Sở của tôi là 1046. Đại ca, tên anh là gì? Ở phòng nào thế?

Tô Tiểu Kiều nói.

- Kim Tệ, Kim Tệ Kim, Kim Tệ Tệ, tôi chỉ biết nhiêu đó. Chuẩn bị tiền cho tốt, chờ có thứ tốt, tôi sẽ đi tới phòng 1046 tìm cậu.

Hàn Sâm nhét tiền vào trong túi áo, huơ tay tạm biệt Tô Tiểu Kiều rồi quay người rời khỏi Lạc Phong Cốc.

Đã trải qua chuyện của cha mình, Hàn Sâm không muốn có quá nhiều liên hệ với những người khác, thầm nghĩ chỉ cần chăm sóc tốt mẹ và em gái, làm chuyện mình muốn làm, những chuyện khác không cần quá bận tâm.

- Tệ ca, tôi chờ anh, nhưng anh nhất định phải tới đấy, anh yên tâm, giá cả tuyệt đối không thành vấn đề...

Tô Tiểu Kiều vừa phất tay vừa hướng theo bóng lưng Hàn Sâm hô lên.

Chờ sau khi Hàn Sâm rời đi, Tô Tiểu Kiều tỉnh táo lại, không khỏi chửi một tiếng:

- Bà mẹ nó, nhiều Tật Phong Đường Lang như vậy, một mình mình làm sao mang về hết được?

Tô Tiểu Kiều trái lo phải nghĩ, chỉ có thể tự mình mang một bộ phận trở về, phần còn lại đợi y đi gọi người mang về sau.

Cũng may bình thường Lạc Phong Cốc không có ai đi vào, đợi Tô Tiểu Kiều dẫn người trở lại, thi thể của Tật Phong Đường Lang vẫn còn đầy đủ không thiếu một con.

- Tiểu Kiểu, cậu nói thiệt hay giả thế, nhiều Tật Phong Đường Lang như vậy, thật sự do một mình người tên Kim Tệ kia giết à?

Người đi theo Tô Tiểu Kiều nhìn thấy thi thể Tật Phong Đường Lang chất thành đống, đều mở to hai mắt nhìn.

- Lừa mọi người làm gì, mặc dù tôi không nhìn thấy anh ta ra tay, nhưng mà khi đó trong Lạc Phong Cốc chỉ có một mình anh ta, những con Tật Phong Đường Lang này vừa mới chết không lâu, không phải anh ta giết thì ai giết?

Tô Tiểu Kiều nói.

- Tôi thấy nhất định là đám người bọn họ giết những con Tật Phong Đường Lang xong, những người khác rời đi trước, để một mình anh ta xử lý thi thể, một người sao có thể giết chết nhiều Tật Phong Đường Lang như vậy được, chắc chắn là khoác lác.

- Đúng vậy!

Mấy người cùng đi tới cũng không tin đám Tật Phong Đường Lang này là do một mình Hàn Sâm giết chết.