Quỷ Bí 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 67. Mùa Chay bắt đầu (2)

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nàng xoay người đi đến cầu thang, biến mất ở đó.

Lại không nói hết lời… Lumian không tiếng động lẩm bẩm một câu.

Hắn có thể cảm giác được, nếu như không nhớ kỹ bản thân chỉ đang đóng vai, hậu quả đại khái sẽ rất nghiêm trọng.

Lumian không vội vã rời quán rượu lâu năm, lẳng lặng ngồi ở trong góc, nhớ lại hoàn chỉnh mấy lần tất cả kiến thức mới vừa được cô gái kia giảng giải, miễn cho lãng quên điều gì.

Hắn càng cân nhắc càng có thể cảm nhận được tầm quan trọng của hai loại định luật và một phương pháp kia:

“Chúng nó giống như khung sườn của tòa kiến trúc thần bí học này, thứ khác đều sinh ra dựa vào chúng nó…”

“Không biết Aurora có biết không…”

“Chờ rời khỏi Cordu lại trao đổi vấn đề này với nàng…”

“Ơ, cũng không biết cô gái kia có đồng ý cho phép ta trực tiếp nói với Aurora không…”

Rời khỏi quán rượu lâu năm, Lumian liếc nhìn ra sau lưng, thì thầm không tiếng động:

“Vì sao ba người xứ khác kia còn chưa hành động chứ, hôm nay đã vào Mùa Chay rồi…”

Hắn vừa suy nghĩ vừa đi đến quảng trường trong thôn.

Chờ hắn hỏi xong có điện trả lời gửi đến không đi ra, đã thấy đám người Ava, Raymond đến đây.

Ava thay một chiếc váy dài màu trắng tinh, trên đầu đội vòng hoa hình tròn được bện thành từ nhánh cây và đóa hoa, trên cổ đeo một chiếc vòng cổ to lớn cùng loại, sau lưng, cánh tay, trên eo, hai chân có các nhánh cây màu nâu, lá cây màu xanh lá tô điểm, chúng nó tôn nàng lên giống như tiên nữ trong rừng.

Đây là nhân vật chính của Mùa Chay, tinh linh mùa xuân.

Những người trẻ tuổi như Raymond vây quanh bên cạnh Ava, đều tự mang theo cái rổ được đan thành từ nhánh cây, bên trong đựng cỏ xanh, bùn đất, cục đá, lá cây các loại.

“Lumian, lễ diễu hành chúc phúc sắp bắt đầu!” Đôi mắt màu thủy lam của Ava vừa đảo, đã thấy Lumian.

Trên mặt nàng đều là vẻ vui mừng.

Đám người Raymond cũng vui vẻ:

“Nhanh lên, chúng ta cùng đi lấy kính dâng!”

Bởi vì “Tuần báo tiểu thuyết” còn chưa gửi điện báo trả lời, do đó Lumian tạm thời không có việc gì để làm, nên dứt khoát gia nhập vào đội ngũ diễu hành chúc phúc.

Bọn họ những người trẻ tuổi này cao giọng hát ca, vây quanh Ava, rời khỏi quảng trường.

Đi được chừng hơn mười mét, bọn họ dừng lại trước một tòa kiến trúc đầu tiên.

Lumian đi tới cửa, cốc cốc cốc gõ cửa:

“Tinh linh mùa xuân đã đến!”

Cửa nhà két một tiếng mở ra, Nalaiza xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Nàng là một nữ gia chủ khác trong thôn có chữ Na ở đầu tên mình, hơn 40 tuổi, tóc đen vén lên, mắt màu lam chứa ý cười.

Nhìn thấy cửa mở ra, Ava tiến lên hai bước, dang hai tay, hát lên:

“Ta là tinh linh của mùa xuân

Khuôn mặt dễ thân lại xinh đẹp

Hát lên đi, nhảy lên đi

Chỉ như vậy mới có thể được mùa…”

Hát xong một đoạn, Ava lấy ra một cục bùn đất từ trong rổ do Raymond xách theo, đưa cho Nalaiza.

“Cảm ơn tinh linh mùa xuân.” Nalaiza cười tiếp nhận, đưa một tấm vải dệt cầm trong tay cho Ava:

“Được mùa! Được mùa!” Những người trẻ tuổi như Lumian trăm miệng một lời đáp lại.

Đây là một loại nghi thức chúc phúc: Tinh linh mùa xuân lấy phương thức dùng lời ca và các vật tự nhiên như bùn đất, cỏ xanh, hòn đá để chúc phúc bọn họ năm nay được mùa, bọn họ cần phải biếu tặng lại, cũng chính là kính dâng nhất định, bằng không chúc phúc sẽ biến thành nguyền rủa.

Raymond ở bên cạnh nhận vải dệt, Ava lại sôi nổi hát một đoạn.

Lúc này bọn họ mới từ biệt Nalaiza, đi tới một hộ khác.

Kính dâng thu được trong quá trình diễu hành chúc phúc, một phần sẽ ném vào trong sông trong nghi thức ở bên bờ sông, phần còn thừa lại được bày biện trong nghi thức cuối cùng, đợi Mùa Chay đi qua, thiếu nữ đảm nhận hóa thân tinh linh mùa xuân có quyền lựa chọn mang đi một ít.

Đây là một khoản lợi ích tương đối khả quan.

Nếu như năm nay thôn Cordu thật sự được mùa, như vậy Ava đảm nhận hóa thân tinh linh mùa xuân sẽ được lan truyền rộng khắp rằng nhận được yêu thích của tinh linh, chúc phúc của mùa xuân, nhà ai cưới được nàng nhà đó chẳng khác nào được mùa nhiều năm.

Như vậy, nàng thật sự có hy vọng gả cho người có gia cảnh không tệ.

Đội ngũ diễu hành chúc phúc vừa hát vừa đi, đi thẳng đến nhà Lumian.

Người mở cửa tự nhiên là Aurora, nàng cũng thay đổi một trang phục tương đối chính thức – váy dài xếp li cổ bèo đứng màu nhạt phối với mái tóc màu vàng được vén lên.

Ava nghênh đón, lại hát một bài hát thống nhất:

“Ta là tinh linh của mùa xuân…”

Aurora cười tủm tỉm nghe xong, vừa nhận lấy một lá cây, vừa lấy ra một lọ nhỏ làm bằng gốm đưa cho Ava:

“Cảm ơn tinh linh mùa xuân.”

Là mỡ động vật được phân ra từ trong lọ to? Lumian chăm chú nhìn, cảm thấy chị gái quá mức hào hiệp.

Nhà mình trừ bỏ sau nhà có một mảnh đất trồng rau thật nhỏ ra, vốn không có ruộng gì, hoàn toàn không cần để ý đến được mùa hay không.