Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Hai năm trước, Ngô gia xuất hiện một đệ tử thiên tài, bị một vị trưởng lão của Kim Đỉnh môn thu làm đệ tử thân truyền, cũng nhờ đó mà Ngô gia bọn hắn đã phát triển nhanh chóng.

Một vài gia tộc trong thành Du Dương từng hợp tác với Trình gia đều nghiêng về phía Ngô gia, dẫn đến Ngô gia ẩn ẩn đè ép Trình gia một đầu.

Hai gia tộc vốn đã như nước với lửa, trong hai năm qua Trình gia bọn họ vẫn luôn là ở vào thế hạ phong, nếu không phải là bởi vì tông môn không thể trực tiếp nhúng tay vào sự vụ gia tộc trong thành, và vị trưởng lão Kim Đỉnh môn kia vốn cũng không để ý thì có lẽ Trình gia bọn họ đã sớm suy bại.

Nếu tình hình vẫn cứ phát triển tiếp như vậy, gia tộc bọn họ sớm muộn cũng sẽ suy bại đi xuống.

Mặc dù gia tộc bọn hắn cũng có một ít đệ tử tu hành trong tông môn, nhưng thực lực giữa các tông môn cũng không giống nhau, địa vị cũng khác nhau, trong phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh nơi này cũng chỉ có thực lực của Thiên Thánh tông và Kim Đỉnh môn là mạnh nhất.

- Gia chủ, nhị trưởng lão nói rất đúng, đây là một cơ hội của chúng ta, nghe nói tiểu tử Ngô gia kia lẫn vào Kim Đỉnh môn phong sinh thủy khởi, nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì Trình gia chúng ta sẽ càng suy bại.

- Nhưng ta nghe nói mấy năm gần đây Thiên Thánh tông giống như một mực bị Kim Đỉnh môn đè ép một đầu mà?

Một thiếu niên mở miệng thầm nói.

- Thằng nhóc con ngươi thì biết cái gì, tông chủ của Thiên Thánh tông có thực lực Chân Võ cảnh, nghe nói còn có một số Thái Thượng trưởng lão ẩn tàng, thực lực của Thiên Thánh tông không kém Kim Đỉnh môn chút nào.

- Gia chủ, đây chính là một cơ hội, trưởng lão Thiên Thánh tông tự mình dẫn đội thu nhận đệ tử, nếu như nhìn trúng vị đệ tử nào trong gia tộc thì địa vị của Trình gia chúng ta cũng sẽ vững chắc hơn nhiều.

- Đúng vậy, gia chủ.

- Được rồi, ta sẽ mang theo mấy vị con cháu có thiên phú xuất chúng trong gia tộc đi gặp Thành Chủ phủ một chút.

- Gia chủ anh minh.

. . .

- Gia chủ, trưởng lão Thiên Thánh tông dẫn đội thu nhận đệ tử, ngươi thấy chúng ta có nên để một số đệ tử thiên tài trong gia tộc đi qua đó thử trước hay không?

- Ha ha, không cần, Minh nhi bên kia đã truyền về tin tức, lần này Kim Đỉnh môn có hai vị trưởng lão có thể sẽ thu nhận hai đệ tử thân truyền, đây là cơ hội của Ngô gia chúng ta, huống chi Kim Đỉnh môn và Thiên Thánh tông trước giờ vẫn luôn không hợp nhau, nếu như chúng ta để đệ tử thiên tài trong gia tộc đi bái trưởng lão Thiên Thánh tông làm sư, vậy khẳng định sẽ làm cho trưởng lão Kim Đỉnh môn không cao hứng.

- Gia chủ thánh minh.

- . . .

Sau một phen tìm đường, Vương Đằng rốt cục cũng gặp được bọn người Lưu Thành ở trong phủ thành chủ.

- Mẹ nó, ngươi nhanh như vậy?

Lưu Thành giật mình nhìn Vương Đằng.

Lúc này mới bao lâu chứ, thân thể tu sĩ vẫn luôn là rất tuyệt, sao lại nhanh như vậy, chẳng lẽ nguyên nhân chân chính bình thường tiểu tử này không đi tông môn sát vách không phải là bởi vì không có linh thạch, mà là bởi vì thân thể à?

- Đúng vậy, đi dạo một hồi thấy không có ý gì nên mới quay về.

Vương Đằng tùy ý nói.

- Vương trưởng lão, thật sự là cửu ngưỡng đại danh!

Lục thành chủ ở bên cạnh vừa cười vừa nói.

- Vương trưởng lão, vị này là thành chủ thành Du Dương Lục thành chủ, mấy ngày nay chúng ta đều sẽ do Lục thành chủ chiêu đãi.

- Thật sự là phiền phức Lục thành chủ.

- Không phiền phức, không phiền phức.

Chào hỏi Vương Đằng một chút, mấy người Lục thành chủ cũng rời đi, nhường lại nơi này cho hai người Vương Đằng và Lưu Thành.

- Vương Đằng, thân thể này của ngươi không được rồi, bây giờ còn trẻ như vậy mà đã như vậy rồi, chờ tuổi tác lớn hơn chút nữa thì còn thế nào nữa, chờ trở lại tông môn, ta sẽ dẫn ngươi đi tông môn sát vách mua một số đan dược đại bổ ha ha.

Lưu Thành tiến đến bên cạnh Vương Đằng, nhỏ giọng nói ra.

- Thân thể của ta không được? Phải uống đan dược đại bổ?

Vương Đằng hơi nghi hoặc một chút, thân thể hắn này thấy thế nào cũng cường tráng hơn Lưu Thành mới đúng, hơn nữa hắn còn luyện qua công pháp luyện thể, tuy chỉ là một môn công pháp luyện thể Hoàng giai trung phẩm.

- Có phải ngươi hiểu lầm cái gì hay không?

- Yên tâm đi, ta hiểu, việc này ta chắc chắn sẽ không nói với những người khác.

Lưu Thành vỗ bộ ngực bảo đảm nói.

- . . .

- Lần này chúng ta sẽ ở lại thành Du Dương mấy ngày?

Vương Đằng có chút không nhịn được, hắn muốn đi thành trì khác nhìn xem có đồ đệ thích hợp hay không.

- Bình thường đều khoảng năm ngày, đương nhiên nếu như ngươi nóng vội thì chúng ta cũng có thể hoàn thành trong ba ngày.

- Vậy thì tận lực nhanh một chút đi, ta đi tu luyện trước, có chuyện gì thì trực tiếp gọi ta.

Nói xong, Vương Đằng lập tức xoay người đi về phía một căn phòng trống.