Phản Phái? Ta Chỉ Muốn Cách Xa Bọn Họ (Dịch)

Chương 4. Thiên tai đại nạn có liên quan gì tới ta? (2)

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

“Ngươi đã là Thiên Đạo, hẳn là biết bọn họ đã làm gì ta. Ngươi cho rằng, nếu ta sống lại lần nữa, bọn họ có xứng đáng để ta ra tay không?”

Giọng điệu bình tĩnh của Giang Triệt khiến hệ thống im lặng.

Dù không hiểu được cảm xúc của con người nhưng trực giác của nó mách bảo điều đó.

Bọn họ không xứng.

Không biết qua bao lâu, hệ thống cuối cùng cũng nói.

“Ta vẫn hy vọng ngươi có thể cẩn thận suy nghĩ đến thiên địa đại nạn, cho dù không phải bọn họ, ngươi cũng phải nghĩ đến người trong thiên hạ, trên thế giới này chỉ có ngươi có thể ngăn cản hắn.”

Nói xong, hệ thống liền biến mất.

Cảm giác được hệ thống trong thức hải biến mất, Giang Triệt cười giễu cợt.

Vận khí chi tử sẽ hủy diệt trời đất.

Đây thực sự là điều buồn cười nhất trên thiện hạ.

Liếc nhìn bóng dáng gầy gò ngồi một mình bên ngoài Vô gian Hạp Cốc, Giang Triệt bình tĩnh thu hồi ánh mắt.

“Sư huynh, sao vậy? Tại sao lại không để ý đến ta?”

 Nhược Tư Vi ôm Xích Long trong lòng, đôi mắt đỏ hoe nói.

 Nghĩ đến sư huynh nhìn nàng với ánh mắt chán ghét trước mặt mọi người trong Chấp pháp đường, nàng cảm thấy như có vô số mũi kim đâm vào tim, cảm giác vô cùng khó chịu.

Nàng không quan tâm đến thái độ của người khác, nàng chỉ muốn biết vì sao sư huynh nàng vô cùng yêu quý mấy ngày trước lại trở nên như thế này.

 Không lẽ là do ta làm chứng cho sư tôn sao?

Nhưng nàng thật sự chứng kiến sư huynh vượt qua những đệ tử kia, thậm chí còn ném bọn họ vào miệng Yêu tộc.

Nhìn vào Xích Long trong tay.

Nhược Tư Vi bối rối. Có phải nàng thực sự đã sai?

Hay là nói mình đã vu cáo hãm hại cho sư huynh rồi.

“Nhược sư muội, mau trở về đi. Nơi này gió lớn rất mạnh, ngươi một người Linh Hải Cảnh, rất dễ bị thương.” Các đệ tử đang tu luyện thể chất ở ngoài lo lắng nói.

“Đúng vậy, Giang sư huynh thực lực rất mạnh, cho dù hắn ở trongVô Gian Hạp Cốc cũng sẽ không bị tổn hại gì. Ngươi vẫn luôn ở đây, Giang sư huynh nhìn thấy ngươi bị thương sẽ rất đau lòng.”

Họ không biết gì về việc ở Chấp Pháp đường và cho rằng Giang sư huynh đến đây để rèn luyện thể chất. Họ thấy Nhược Tư Vi ôm Xích Long trong tay nên đã can ngăn.

Giang sư huynh đối với Nhược Tư Vi là giữ trong lòng bàn tay, đối xử với nàng như một công chúa nhỏ, cho dù nàng bị thương nhẹ, nếu nàng bị thương ở đây cũng có thể gây rắc rối.

Nói không chừng Giang sư huynh trở nên mạnh mẽ hơn, Vô Gian Hạp Cốc sẽ bị thanh kiếm của hắn san phẳng.

Đây không phải nói quá.

Giang sư huynh trước đây kỳ thật đã từng làm loại chuyện này.

Trong tông môn đệ tử khuyến khích tranh tài, chỉ cần không có tử vong, tranh đấu giữa các đệ tử là chuyện bình thường. Mấy năm trước, Nhược sư muội mới vào tông môn, thực lực không cao, cho nên bị Cố Hữu Hữu ức hiếp.

Giang sư huynh trực tiếp cầm kiếm đi tới cửa, nhưng dù sao lúc đó sư huynh tu hành còn ngắn, cho nên không phải là đối thủ của Đạo Cung Cảnh, sau này Giang sư huynh tu luyện càng chăm chỉ hơn bất kỳ ai.

Ba tháng sau, cầm kiếm tới cửa, nếu không phải trưởng lão trong tông môn ra tay, Cố Hữu Hữu suýt chút nữa bị phế rồi.

Khi đó Giang sư huynh người đầy máu, tình trạng cũng không khá hơn Cố sư tỷ bao nhiêu, nhưng vẫn trịnh trọng nói.

“Sư muội của ta, không ai có thể ức hiếp.”

Không biết câu nói này đã làm rung động trái tim bao nhiêu cô gái. Có một người sư huynh như vậy thì chết cũng đáng.

Sau này không biết là ai, lại đào bới được nhiều thứ.

Kẻ nào dám lừa gạt sư muội liền xé miệng của hắn. Kẻ nào dám bắt nạt sư muội sẽ bị đánh một trận, đánh không lại thì chuyên tâm luyện tập rồi đánh tiếp.

Sau khi những chuyện này được đào bới ra, không ai không ghen tị với Nhược Tư Vi.

San bằng Vô Gian Hạp Cốc, thật sự có thể phát sinh. 

Nhược Tư Vi dường như không nghe thấy giọng nói của những người này, sững sờ nhìn Xích Long trong tay, đồng tử giãn ra.

“Nhược sư muội, chúng ta đến gặp ngươi để hỏi một số chuyện, mời đi cùng chúng ta một chuyến đi.”

Lúc này, các đệ tử của Chấp Pháp Đường từ cách đó không xa đã đi thẳng đến chỗ Nhược Tư Vi.

Những đệ tử này lúc này khá thân thiện với Nhược Tư Vi, nhưng ánh mắt lại tràn đầy vui mừng, trước đây nàng đã phạm không ít sai lầm, tuy không phải là sai lầm lớn, nhưng cũng cần phải trừng phạt. Có điều niệm tình nàng là đệ tử của Thanh Nguyệt trưởng lão, cộng thêm Giang sư huynh cũng sẽ bao che cho nàng, các đệ tử của Chấp pháp điện đều mắt nhắm mắt mở mà mắt làm ngơ.

Bây giờ cuối cùng cũng có thể quang minh chính đại mời nàng ta đến Chấp Pháp đường rồi.

 “Có chuyện gì vậy, đệ tử của Chấp Pháp Điện làm sao có thể đến bắt Nhược sư muội, chẳng lẽ không sợ Giang sư huynh gây chuyện?”

“Hừ, ngươi còn chưa biết sao, Nhược Tư Vi làm chứng, Giang sư huynh bị nàng ta hại đến Vô Gian Hạp Cốc để nhận phạt rồi.”