Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Rất nhanh, đoàn người Tử Tiêu Kiếm Tông đã được dẫn vào trong phủ. Giang Triệt đi ở phía trước, hắn mặc áo gấm, trong tay cầm quạt xếp, đợi khi thấy ngoại trừ Yến Vương thì còn có nữ đế Đại Chu tương lai cũng ở chỗ này, hắn hơi sửng sốt một chút rồi lập tức cười ha ha nói.

"Yến Vương điện hạ, ta tới sớm như vậy ngươi không ngại chứ?"

"Giang công tử nói đùa, ngài nhận lời của ta thì rồng đến nhà tôm mới phải chứ." Cố Thừa Húc đứng dậy cười tủm tỉm rồi đón Giang Triệt ngồi xuống.

Nhưng khi chú ý tới đệ tử sau lưng Giang Triệt, hắn ta lại khẽ giật mình, mấy người này, đừng nói là đệ tử Tử Tiêu Kiếm tông đều đến đây hết chứ?

Dường như nhận ra sự nghi ngờ của Yến Vương, Giang Triệt giải thích: "Bọn họ nghe thấy ta muốn tới làm khách nên nhao nhao muốn nếm thử tay nghề của ngự trù hoàng gia, Yến Vương đừng trách."

Trách ư?

Hắn ta vui mừng còn chưa kịp.

Toàn bộ đệ tử Tử Tiêu Kiếm Tông đều tới đây, cho dù cái gì cũng không cần nói, nhưng đối với hắn, tin đồn bên ngoài phô thiên cái địa cũng rất có ích lợi.

Quả thật, Đại Chu không muốn kết giao với tiên môn, nhưng ngoại trừ thế lực đứng đầu.

"Ha ha ha, sao lại thế, chư vị huynh đệ mau mời ngồi."

Võ đạo không giống với tiên đạo, con đường võ đạo cho dù tu luyện tới cửu phẩm, tối đa cũng chỉ khí huyết như rồng, mà tu sĩ cho dù là tu sĩ Tụ Linh cảnh cấp thấp nhất cũng có được lực lượng khó có thể tưởng tượng, huống chi những cường giả Linh Hải cảnh này.

Chúng đệ tử cũng không khách khí, nhao nhao ngồi xuống, gia hỏa Ngô Thần này còn xoa xoa bụng cười nói: "Yến Vương điện hạ, ta vì đầu bếp vương phủ một ngày chưa ăn cơm, đồ ăn sáng này không ngại thêm đôi bát đũa đi."

Ngô gia cũng không tham dự vào tranh đoạt hoàng trữ, mà hắn cũng đến từ tông môn, cũng không cần cung kính với Yến Vương, chỉ cần lấy thái độ bình thường đối đãi là được.

Thật ra không cần Ngô Thần nói, Cố Thừa Húc cũng định để Trương quản gia chuẩn bị thêm chút đồ ăn.

Sau khi khách khí một lúc, Cố Thừa Húc đi tới trước mặt Lục muội, cười giới thiệu: "Cho ta giới thiệu một chút, đây là Lục muội của ta, Cố Hi, từ nhỏ tính tình của nàng đã nhảy nhót, thích múa đao lộng thương, cho tới nay vẫn luôn ngưỡng mộ Giang công tử."

"Giang công tử ~ "

Lúc này, Cố Hi cũng bày ra một bộ thẹn thùng tiểu nữ nhi gia, nhẹ giọng gật đầu với Giang Lục.

Thấy cảnh này, đám người Ngô Thần cũng không phải người ngu, lập tức hiểu rõ nguyên nhân Yến Vương mời khách, liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy dị sắc trong mắt đối phương.

Có trò hay để xem rồi.

Cố Hi quanh năm tập võ, hơn nữa cũng không trang điểm, mặt cũng không tính là rất trắng, nhưng cũng không kém, chỉ là so với nữ tử tiên môn ít đi vài phần trắng nõn, hơn nữa khuôn mặt tinh xảo, đoan trang dáng vẻ, còn hơn tuyệt đại đa số nữ tử thế gian, ngay cả đám người Ngô Thần cũng có chút kinh diễm.

Cô nương này mặc áo giáp chính là tướng quân tư thế oai hùng hiên ngang, nhìn dáng vẻ của nàng cũng tương xứng với nữ tu Diệu Âm môn, không hổ là công chúa Đại Chu.

Nhược Tư Vị hơi nắm váy, trong ánh mắt nhìn về phía Cố Hi có thêm vài phần địch ý và khinh thường, sư huynh thích chính là đại sư tỷ, ngay cả nàng cũng chỉ coi như sư muội, sao có thể thích vương triều công chúa.

Giang Diệt cười cười: "Lục công chúa không hổ là thiên chi kiêu nữ, tuy là nữ tử nhưng khí huyết bành trướng, đã đạt tới võ giả ngũ phẩm, không chỉ có thế, dường như còn tu tập Nho đạo, thật đúng là khiến người ta kính đáng ngưỡng."

Được khen như thế, khuôn mặt vốn đỏ hồng của Cố Hi càng lộ ra kiều diễm ướt át: "Công tử khen nhầm, chỉ tiếc Nho đạo không thích nữ tử, mặc dù có tài hoa, nhưng lại không thể tiến vào Vô Nhai thư viện."

Nếu không phải không thể tiến vào Vô Nhai thư viện, nàng cũng sẽ không đi Vạn Hoa Lâu tìm người có thể dùng, nếu không phải không thể tiến vào Vô Nhai thư viện, nàng sao có thể tính toán...

Dùng chút thủ đoạn xấu xa để thoát khỏi đám hỏi.

Giang Triệt lắc đầu: "Tuy ta không hiểu Nho đạo, nhưng ngươi đã có được tài hoa, đó là môn sinh Nho gia, vì sao không thể tiến vào thư viện, thế tục khuôn sáo, không khóa được hạng người kinh diễm."

Đôi mắt đẹp của Cố Hi sáng rực, sững sờ nhìn Giang Triệt, trái tim đập thình thịch không ngừng, đây là tán thưởng tài hoa của nàng sao?

Mọi người kinh ngạc, lời này đại nghịch bất đạo.

Thư viện chỉ có thể để nam tử đi vào, đây là quy củ, cũng là định luật. Từ cổ chí kim chưa từng có người dám đi quá giới hạn, lời này một khi truyền ra, sư huynh không biết sẽ bị bao nhiêu văn nhân phun chết.

Nhưng không đợi bọn họ khuyên bảo, đã thấy trong tay cầm ra mấy quyển sách: "Đây là mấy bộ sách hôm qua ta trở về ngõ nhỏ Nam Nhai mua."

"Quyển sách này là một nữ tử Lý Thanh Chiếu viết tập từ, ta đã đọc thơ bên trong, nàng cũng là đại tài nữ kinh diễm thế tục, nói không chừng có trợ giúp đối với tu luyện tài hoa của ngươi."