Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Tại sao nàng lại bói toán, mà thứ bói toán còn liên quan đến Giang Triệt.

Dường như nghĩ đến điều gì đó, hệ thống 'chậc chậc' hai tiếng, trên bảng dữ liệu cũng biến mất năm trăm điểm Thiên Mệnh.

Bạch Vân Phong.

Thanh Nguyệt nhắm chặt đôi mắt đẹp lại, từng giọt mồ hôi nhỏ thấm qua làn da thấm ướt chiếc váy trắng, hoa đào bay đầy trời rồi rơi xuống theo chiều gió nhưng không rơi vào một chỗ, rơi trên người nàng.

Chỉ còn một chút nữa thôi, chỉ còn một chút nữa là có thể thành công rồi, Thanh Nguyệt lại tự động viên mình, cứ như chỉ có như vậy mới có thể làm dịu đi sự lo lắng trong lòng, nàng không biết âm thanh nghe được đêm đó là gì, nàng không biết tại sao mình lại hồi hộp nhưng nàng có một cảm giác điều này rất quan trọng.

Một luồng ánh sáng trắng lóe lên trong đáy lòng, soi sáng thế giới đen tối này, đôi môi tái nhợt của Thanh Nguyệt khẽ mím lại, nàng biết nàng đã thành công nhìn thấy một góc tương lai, chỉ đợi ánh sáng trắng biến mất là nàng sẽ biết được cảm giác hồi hộp kia đến từ đâu.

Ánh sáng trắng chói mắt dần dần tan đi, nàng đến một nơi vừa quen thuộc vừa xa lạ, quen thuộc là vì đây chính là Tử Tiêu Kiếm tông, còn xa lạ...

Những mảnh ngói vỡ nát, những ngọn núi bị san bằng, ngọn lửa bốc cao ngút trời cùng với tiếng than khóc vô tận khiến nàng không thể tin nổi, đây chính là Tử Tiêu Kiếm tông mà nàng vẫn luôn sinh sống.

Chuyện gì đã xảy ra, tương lai rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Nhưng chưa kịp để nàng kinh ngạc, một tiếng gầm giận dữ đã truyền vào tai nàng.

"Các ngươi đáng chết."

Mặc dù giọng nói này đã trưởng thành hơn nhiều, trong đó xen lẫn sự tuyệt vọng, tức giận nhưng nàng vẫn lập tức nghe ra chủ nhân của giọng nói.

Tiểu Triệt.

Theo tiếng gọi, nàng thấy Giang Triệt với vẻ mặt dữ tợn, đạo bào trắng nhuộm đỏ máu, máu từ mũi kiếm Xích Long trong tay hắn nhỏ xuống, trước mặt hắn là vô số thi cốt ngã xuống, đó đều là đồng môn của hắn.

Lúc này, Thanh Nguyệt rất vui khi tông môn gặp nạn, Tiểu Triệt không chọn cách trốn tránh mà đứng ra tuyến đầu, trong tay cầm kiếm cho thế nhân biết phong cốt của Kiếm tông là gì.

Quả nhiên, đạo tâm Tiểu Triệt bị tổn thương, nếu không thì tại sao trong tương lai hắn lại liều mạng vì tông môn chứ?

Nhìn Tiểu Triệt giết tứ phương mà Thanh Nguyệt rất vui nhưng theo thời gian trôi qua, nàng nhanh chóng phát hiện ra điều bất thường, các trưởng lão của tông môn đâu rồi?

Tại sao chỉ có vài trưởng lão, Thương Hạc, Huyền Hư, Tử Dương, còn nàng, tại sao không có ai ở tông môn cả?

"Sư huynh, bây giờ phải làm sao?" Sau khi đánh lui một đợt tấn công của địch, một đệ tử tiến lên hỏi.

"Phục hồi trận pháp hộ tông thế nào rồi?"

"Bọn ta đã tìm ra vấn đề của trận pháp tông môn."

"Vậy còn ngây ra đó làm gì, mau đi sửa đi, lâu như vậy mà chỉ tìm ra vấn đề thôi à, các ngươi là đồ ngu sao?" Giang Triệt nổi giận.

Hắn vốn tưởng chống đỡ được hai ngày thì có thế nào trận pháp hộ tông cũng phải được phục hồi nhưng hắn không ngờ chỉ mới tìm ra vấn đề, phải biết trận pháp hộ tông không mở một ngày thì số đệ tử tử trận sẽ ngày càng nhiều.

Nhìn Giang sư huynh đang trong trạng thái thịnh nộ, đệ tử đang nói chuyện có chút do dự nhưng nghĩ đến thảm trạng của tông môn hiện tại, hắn ta nghiến răng nói.

"Vấn đề nằm ở Bạch Vân Phong, trận nhãn của Bạch Vân Phong bị ba luồng kiếm khí làm vỡ, muốn sửa chữa ít nhất cũng phải mất nửa canh giờ."

Nghe vậy, Giang Triệt có chút ngây người, ngay cả Thanh Nguyệt trên bầu trời cũng không thể tin được.

Bạch Vân Phong không thể có người ngoài, hơn nữa trận nhãn lại ở ngay dưới gốc cây đào đó, Lâm Vũ mới được nàng nhận làm đệ tử không lâu, nàng cũng không nói cho hắn ta biết, cho nên chỉ có bốn sư đồ bọn họ biết sự tồn tại của trận nhãn thối.

"Sao có thể?"

Lúc này Giang Triệt như bị sét đánh, loạng choạng bay về phía Bạch Vân Phong, Thanh Nguyệt vội vàng đuổi theo, một hơi sau Giang Triệt đến Bạch Vân Phong, quả nhiên cây đào đó đã bị di dời, dưới hố sâu có ba luồng kiếm khí vô cùng chói mắt.

Nhìn ba luồng kiếm khí đó, toàn thân Giang Triệt cứng đờ, không dám tin đây là sự thật.

Kiếm khí như cương, xung quanh hố sâu còn lưu lại dấu vết bị sét đánh, người khác không biết nhưng đệ tử nội môn có thể nhận ra ngay đây là công pháp độc môn của Tử Tiêu Kiếm tông, do Tử Tiêu Kiếm Quyết tạo thành.

"Sư huynh, bây giờ..."

Đệ tử bên cạnh run rẩy, ngay cả Đường trưởng lão Luyện Khí cũng không dám lên tiếng, tông môn xuất hiện phản đồ, hơn nữa còn ở Bạch Vân Phong, quan trọng hơn là Bạch Vân Phong đều là người thân mà Giang Triệt tin tưởng nhất, bọn họ thực sự sợ bị giết người diệt khẩu rồi.

Giang Triệt rất khó chịu, toàn thân khí huyết cuồn cuộn, phun ra một ngụm máu tươi.

Người mà hắn tin tưởng nhất vậy mà lại là phản đồ của tông môn.

"Nhanh chóng sửa chữa~"

Ném một đống vật liệu sửa chữa xuống đất, Giang Triệt ngơ ngác rời đi.