Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Phòng khách Lý Hiên mướn ở một góc lầu hai, căn phòng cách vách đều là thuộc hạ của hắn, hành lang lầu hai còn có Thiết Long trông coi, hiệu quả bảo mật rất tốt.

Cho nên Lý Hiên trực tiếp đi tới nói: "Lý thúc, chuyện gì xảy ra? Vì sao gấp gáp như vậy?"

"Thiếu tiêu đầu, là ủy thác của Mẫu Đơn Thương Hội, chuyện có chút phiền phức."

Lý thúc nói tới đây, nghiêm túc từ trong túi lấy ra một tờ giấy đưa cho Lý Hiên.

Lý Hiên nhận lấy tờ giấy, vừa nhìn, sắc mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc.

Trên tờ giấy viết vật phẩm ủy thác là một xe Nguyệt Thạch, trong đó xen lẫn một khối Hàn Nguyệt Thạch quý trọng, tổng giá trị mười vạn lượng bạch ngân.

Số tiền cao như vậy, Lý Hiên cũng không khỏi nghiêm túc.

Mười vạn lượng bạch ngân ở trên thế giới này, đã thuộc về số lượng tương đối cao, cho dù là Lý Hiên cũng thèm thuồng không thôi.

Nếu là lúc trước, Lý Hiên căn bản không dám nhận ủy thác này, chỉ có thể lựa chọn buông tha.

Nhưng bây giờ hắn đến luyện thể tầng bảy, kết quả cũng không giống trước.

Luyện thể tầng bảy phối hợp trời sinh thần lực, còn có nội tình của Thần Tiễn Thủ, cho hắn càng nhiều lòng tự tin hơn.

Song nguy hiểm vẫn tồn tại như cũ, Lý Hiên có chút do dự, hắn suy nghĩ một chút thấp giọng hỏi: "Thù lao ủy thác là bao nhiêu? 5%?"

"Không, 10%, nhưng yêu cầu ngày mai lên đường, bên phía chủ hàng đang nóng lòng chờ. " Lý thúc thấp giọng nói.

"10%? Một vạn lượng!"

Lý Hiên động lòng, thực sự động lòng, áp tiêu trước dây, đều là cho chi phí áp tiêu 5%.

Bạch Vân Tiêu Cục bọn họ ở ngoài liều sống liều chết, thường xuyên xuất hiện tử thương, cũng là kiếm tiền công sức khổ cực.

Bây giờ cho chi phí cao như vậy, Lý Hiên còn thật không nỡ buông tha.

"Lý thúc, ngươi đi về nghỉ trước, ta suy nghĩ kỹ một chút. " Lý Hiên nghiêm túc nói.

"Vâng Thiếu tiêu đầu, đúng rồi, đây là bản đồ áp tiêu."

Lý thúc đem một phần bản đồ lộ tuyến áp tiêu đưa cho Lý Hiên, lúc này mới về đến phòng nghỉ xả hơi.

Lý Hiên cầm bản đồ yên lặng xem, tính toán nguy hiểm lần này.

"Thành trì chỗ ta ở là Bạch Dương Thành, mục đích áp tiêu là Trấn Bắc Thành, lộ trình tổng cộng năm ngày, trên đường trải qua hai điểm nguy hiểm.

Một là Thương Mang Sơn Tặc, một là căn cứ Kim Vũ Điểu, Thương Mang Sơn Tặc là đám người ô hợp, cho ít tiền liền có thể đi qua, duy nhất phải chú ý là Kim Vũ Điểu."

Lý Hiên cau mày, phạm vi lãnh địa của Kim Vũ Điểu to lớn, chúng nó số lượng đông đảo, tính cách tàn bạo, rất thích công kích nhân loại, đối phó vô cùng khó khăn.

Mấy năm nay, Bạch Vân Tiêu Cục bọn họ mỗi lần đi Trấn Bắc Thành áp tiêu, đều cần phải cẩn thận, không cẩn thận liền gặp phải Kim Vũ Điểu tập kích.

"Chuẩn bị thêm một ít nhang đuổi chim, chuẩn bị một cái Cung nặng, vấn đề hẳn không lớn."

Lý Hiên đánh giá sức chiến đấu của song phương một chút, trong lòng có chắc chắn tám phần mười hoàn thành áp tiêu, quyết định tiếp chuyến tiêu này.

Chủ yếu là một vạn lượng quá ngon, nhiều tiền như vậy đủ cho hắn mua càng nhiều khí huyết đan, Luyện Thể Đan hơn, đến lúc đó cũng có thể bồi dưỡng Tần Nguyệt tốt hơn.

Chờ thực lực Tần Nguyệt tăng lên, Lý Hiên mới có thể trở nên mạnh hơn, chuyện tốt như vậy Lý Hiên thật đúng là không muốn buông tha.

Trong lòng làm ra quyết định, Lý Hiên gọi Thiết Long tới, sai hắn đi mua Huyền Kim Cường Cung cùng mũi tên Huyền Kim, còn có nhang xua chim, lúc này mới xoay người trở lại bên trong phòng của mình.

Két!

Đi vào trong nhà, Lý Hiên tiện tay đóng kỹ cửa, mới vừa dự định nói gì, đột nhiên thấy phía trước có một cô bé ngây thơ đứng yên.

Cô bé tóc ướt nhẹp, mặc váy nhỏ màu xanh da trời, dưới chân đi một đôi giày thêu, con ngươi tinh khiết không mang theo một tia tạp chất.

Cô bé này không phải ai khác, chính là Tần Nguyệt.

"Sư tôn. " Tần Nguyệt âm thanh mềm mỏng nhu nhược nói.

" Ừ, thật đáng yêu."

Lý Hiên đi tới xoa xoa đầu nhỏ Tần Nguyệt, phát hiện má phải nàng trắng nõn nhẵn nhụi, giống như là ngọc thạch.

Duy nhất không tốt chính là vết bớt trên mặt trái, phá hư hình tượng toàn thể của nàng, cộng thêm hết sức gầy gò, nhìn rất nhu nhược.

Ục ục ục!

Âm thanh bụng kêu xì xào truyền tới, Lý Hiên nghe được âm thanh, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngượng ngùng của Tần Nguyệt, mỉm cười nói.

"Thức ăn có người an bài, lập tức mang lên."

"Vâng vâng, ta biết rồi sư tôn. " Tần Nguyệt liền vội vàng gật cái đầu nhỏ.

"Đúng rồi, đây là một chai khí huyết đan, ngươi mỗi ngày dùng một viên, đối với việc vận chuyển khí huyết của ngươi có trợ giúp rất lớn."

Lý Hiên lấy ra một bình sứ nhỏ màu trắng đưa cho Tần Nguyệt, giọng ấm áp dặn dò.

"Tạ ơn sư tôn."

Tần Nguyệt cẩn thận từng li từng tí nhận lấy bình sứ nhỏ, tò mò quan sát tranh vẽ tinh xảo trên bình sứ nhỏ, giống như con mèo con tò mò.