Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Điều này làm cho nàng cảm thấy hoảng sợ, lại có tu sĩ từ bên ngoài đến cấu kết với Tiên Nguyên vệ của Tiên Nguyên thành?

Nàng nhất định phải truyền tin tức này ra ngoài.

Nàng gian nan giơ tay lên, muốn điểm vào ấn ký chiến trường của mình.

Một mảnh quang hoa hiện lên trên Bàn Sơn Đao, thanh đao ấy đã xuyên qua trái tim nàng, dưới Hào Thứ linh văn gia trì, những chiếc gai linh lực thon dài sắc nhọn bùng nổ trong cơ thể nàng.

Thân thể Xảo Vân run lên một chút, thần sắc trong mắt biến mất thật nhanh.

Không biết từ đâu, đột nhiên Hổ Phách xuất hiện, sau đó nhảy lên vai Lục Diệp. Trong trận chiến vừa rồi nó vẫn luôn không lộ diện, núp trong bóng tối để điều khiển Trành Linh của mình.

Dù Hổ Phách chỉ đưa ra các mệnh lệnh đơn giản, nhưng những Trành Linh kia vẫn cần nó kiểm soát.

Tiên Nguyên vệ xung quanh đều hóa thành linh quang, chui vào trong cơ thể nó, chỉ còn lại một mình Y Y.

Không có sự trói buộc của Phược Linh Tỏa, cơ thể mập mạp của Xảo Vân ầm ầm rơi xuống đất, Lục Diệp lấy túi trữ vật bên hông nàng, nhanh chóng lao về phía trước.

Lúc này, từng màn sương mù bốc lên từ trên đường phố, trên nóc nhà, một luồng khí tức khó giải thích nổi xuất hiện trong sương mù.

Lục Diệp mới đi được vài bước, bỗng nhiên một thứ gì đó hình người lao ra từ bên trong một đoàn sương mù bên cạnh.

Lục Diệp rất quen thuộc với cảnh tượng này, mỗi lần hắn vào trong Thận Cảnh rèn luyện đao thuật của bản thân, những tu sĩ kia đều xông ra khỏi sương mù theo cách này, mỗi khi hắn giết một người sẽ có một người khác mạnh hơn xuất hiện, cho đến khi Lục Diệp không còn sức chống cự nữa.

Lúc này, hình người lao ra từ trong sương mù đã hoàn toàn bị sương mù bao phủ, không thể thấy rõ diện mạo, thậm chí còn không thể phân biệt được đối phương là nam hay nữ, giống hệt như tình huống hắn từng gặp phải trong Thận Cảnh.

Lục Diệp thấy tình hình như vậy, trong lòng càng thêm chắc chắn rằng viên Tức Quả Hạch mà hắn lấy được có liên quan rất lớn với Vô Lượng Thận Cảnh, nhưng tạm thời hắn vẫn chưa biết hai thứ này có liên quan như thế nào.

Hắn cố ý thử xem, nên quay người dùng đao chém vào tồn tại hình người kia, đối phương chỉ thể hiện ra dao động linh lực ở thất tầng cảnh, không đỡ được một đao này, trực tiếp bị chém làm đôi rồi hóa thành sương mù biến mất.

Nhưng ngay sau đó, một tồn tại hình người khác lại lao khỏi sương mù hỗn loạn, khí tức mạnh hơn người lúc trước.

Lục Diệp dứt khoát quay đầu bỏ chạy!

Đến lúc này, hắn đã xác nhận được, sự xuất hiện của những tồn tại hình người và tầng sương mù cuồn cuộn kia, giống hệt tình hình lúc hắn tiến vào Thận Cảnh thông qua Tức Quả Hạch. Và những thứ này có giết cũng không hết, chúng là tồn tại hoàn toàn không thể đối địch.

Cho nên, hắn cũng chẳng ham chiến làm gì, chạy đi là lựa chọn tối ưu nhất!

Lục Diệp lao vào một tòa nhà gần đó, nhanh chóng đóng cửa lại, nhưng sương mù lại chẳng quan tâm tới sự ngăn cản của cánh cửa, nó vẫn tiếp tục đuổi theo hắn.

Lục Diệp thầm mắng một tiếng, trong lòng thầm nghĩ quả nhiên chỉ có những ngôi nhà có đèn lồng treo ngoài cửa, mới có thể ẩn náu được. Tình báo mua được ở Thiên Cơ thương minh là chính xác.

Hắn lại chém ra một đao, chém vỡ tồn tại hình người đứng trước mặt mình, rồi lao ra đường, nhanh chóng tiến về phía trước.

Cách mỗi một đoạn đường sẽ xuất hiện có một đoàn sương mù cuồn cuộn, chỉ cần Lục Diệp đi ngang qua, tồn tại hình người kia sẽ lao ra khỏi sương mù, không ngừng đuổi theo hắn.

Càng ngày càng có nhiều truy binh đuổi theo phía sau, chúng dần dần tập hợp thành một đội ngũ không nhỏ.

Nếu cứ tiếp tục thế này, hắn sẽ không trốn thoát được, bởi vì càng chạy đi, càng kinh động thêm những tồn tại hình người bên trong các đoàn sương mù khác ở ven đường. Đến lúc đó, sẽ có càng ngày càng nhiều truy binh, và dù hắn có mấy Tiên Nguyên vệ trợ giúp, cũng tuyệt đối không thể cản nổi

“Y Y!” Lục Diệp nói, đồng thời đưa tay về phía nàng.

Y Y ngầm hiểu, lập tức đưa đống túi trữ vật thu được sau quá trình dọn dẹp chiến trường cho Lục Diệp, rồi lao vào trong cơ thể của Hổ Phách.

Lục Diệp lấy ra một cái vòng tay gỗ từ trong túi trữ vật của mình, nó rõ ràng là một kiện Linh khí. Hắn lập tức thúc giục linh lực rót vào trong đó.

Đi tới một chỗ rẽ, Lục Diệp đang chạy đột nhiên dừng lại, đeo chiếc vòng vào tay. Trong tích tắc, một tầng gợn sóng hình tròn từ chiếc vòng lan ra, bao phủ lấy thân thể Lục Diệp.

Chuyện thần kỳ đã xảy ra, cả người Lục Diệp nhanh chóng vặn vẹo, rồi biến mất.

Những tồn tại hình người đuổi theo phía sau hắn, cũng nhanh chóng chạy đến nơi này, nhưng phía trước đã không còn bóng dáng Lục Diệp nữa, những tồn tại bước ra từ trong sương mù này đi vòng quanh như ruồi bọ không đầu một lúc, rồi lần lượt tản ra.

Lục Diệp không nhúc nhích, chẳng những hắn không dám động, còn cố gắng hết sức khống chế hô hấp, thậm chí quá trình linh lực lưu chuyển toàn thân cũng bị hắn áp chế đến cực hạn, sợ để lộ ra bất kỳ sơ hở nào.

Linh khí trong tay hắn là bảo vật được Vân phu nhân đưa cho.

Lúc biết, sau khi Vân phu nhân biết Lục Diệp muốn tiến vào vòng trong tu hành, bà đã đưa cho hắn hai thứ, một là Cửu Giới đồ, có thể dùng để giết địch, khốn địch, hai là Mẫn Tích trạc, cũng chính là chiếc vòng tay này, nó dùng để tự bảo vệ mình

Cửu Giới Đồ là một Linh Bảo. Xét đến tu vi của Lục Diệp không đủ, Vân phu nhân đã phong ấn 90% sức mạnh của Linh Bảo này, làm như vậy mới, hắn có thể miễn cưỡng kích hoạt được sức mạnh của Cửu Giới Đồ .

Mẫn Tích Trạc này lại không phải Linh Bảo, có chút khó xác định cấp bậc của nó, nhưng không thể phủ nhận rằng, nó là một Linh khí cực kỳ đặc thù và hữu dụng.

Nó có thể khiến Lục Diệp trở nên vô hình như bây giờ.

Đây là bảo vật được chế tác từ Linh Mộc Tâm mà Vân phu nhân cực kỳ trân quý, bên trên có khắc linh văn loại ẩn nấp làm hạch tâm, và một số các loại linh văn khác làm phụ trợ. Giá trị của nó rất cao, khó mà đo đếm được.

Cửu Giới Đồ giết địch bẫy địch, Mẫn Tích Trạc tránh địch tự vệ.

Thông qua hai dạng bảo vật này, có thể nhận ra Vân phu nhân rất quan tâm, lo lắng cho Lục Diệp, cũng thực lòng hy vọng hắn có thể bình an vượt qua, chờ về sau sẽ kế thừa y bát của bà.