Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Lúc trước, ở trên xe buýt xảy ra một loạt chuyện như vậy, giờ lại bị hình ảnh trước mắt kích thích, tim tôi đập nhanh không thể tưởng tượng nổi.

Tôi nhịn xuống không nhìn sang, nhưng mà âm thanh lại truyền vào trong tai.

"Thế nào, có đẹp không?"

Mãi đến lúc Tống Hàm Ngưng lên tiếng, tôi mới lấy lại tinh thần: "Cậu... cậu lấy đâu ra đấy hả?"

Vì để che giấu sự xấu hổ, tôi lấy đại lí do, kéo sự chú ý của Tống Hàm Ngưng sang việc khác.

"Học sinh lớp chúng ta đấy, tịch thu hồi sáng, không ngờ bên trong tích trữ nhiều hàng như vậy!"

Lúc nghe thấy vậy, tôi bị hành vi to gan lớn mật của cô ấy làm cho giật mình.

"Cậu còn dám xem di động của học sinh?"

"Có gì đâu, cậu không nói thì ai biết được chứ?" Tống Hàm Ngưng lại tỏ vẻ bất cần, sau đó quay sang tôi, cười nói: "Thế nào? Kích thích không?"

Tôi không trả lời cô ấy mà xoay người, khoanh tay, nhắm mắt, bắt đầu ngủ.

"Xì, chả thú vị gì hết!"

Tống Hàm Ngưng thấy tôi như vậy lại tiếp tục xem.

Còn tôi, cho dù đã quay người đi vẫn nghe thấy âm thanh bên trong di động vọng ra. Nghe âm thanh cao vút ấy, không biết tại sao, tôi lại thấy hơi nhớ gã đàn ông trên xe buýt tối hôm qua!

Mặc dù không biết người đó tên là gì, thậm chí ngoại hình như thế nào tôi cũng không rõ, nhưng gã ta đã cho tôi nếm trải cảm giác chưa bao giờ có kể từ khi kết hôn đến giờ.

Trong lúc vô tình, trong đầu tôi lại xuất hiện hình ảnh vừa diễn ra trên điện thoại di động. Chẳng qua, nữ chính đổi thành tôi, còn vai nam chính thì đổi thành gã đàn ông trên xe buýt!

Tôi chưa từng nghĩ rằng, đêm đầu tiên sau khi chồng ra ngoài, tôi lại có cảm giác mãnh liệt tới vậy. Trước kia, vì công việc, chồng tôi thường xuyên đi công tác, nhưng tôi chưa bao giờ có suy nghĩ như hiện tại.

Thậm chí, trong đầu tôi còn nảy sinh suy nghĩ khiến tôi phát sợ. Nếu như gã đàn ông kia xuất hiện thêm một lần nữa, chắc canh ta tôi sẽ không chống cự!

Nhưng đây cũng chỉ là suy nghĩ của tôi thôi. Không nói đến Tống Hàm Ngưng đang ở ngay cạnh tôi, mà chỉ riêng đạo đức, liêm sỉ tối thiểu cũng sẽ không cho phép tôi làm vậy!

Không biết bao lâu tôi mới ngủ được.

Trong lúc mơ mơ màng màng, tôi cảm nhận được có người cởi quần áo mình...

Đó là một đôi bàn tay đàn ông thô ráp. Gã đó xé quần áo rồi che mắt tôi, có tiếng thở dốc nặng nề hòa với mùi hương nam tính.

Trong tim tôi lại xuất hiện ảo giác mâu thuẫn, cùng với khát khao, mong ngóng người đàn ông này có thể thỏa mãn mình, nhưng ở phương diện khác, tôi lại muốn chống cự. Bởi vì, tôi sợ sau này mình sẽ yêu cái loại cảm giác này, sợ sẽ phản bội chồng một cách triệt để.

Tôi cố sức giãy dụa nhưng không có bất kỳ tác dụng nào cả. Đối phương thực sự quá mạnh, tôi chống cự cũng không có tác dụng, chỉ có thể mặc cho đối phương từ từ cởi hết quần áo của mình, giống như đang gọt vỏ hoa quả vậy.

Cùng lúc đó, điều khiến tôi càng thấy sợ hơn, chính là, khi xoay người lại, người đàn ông xa lạ này để lộ mặt.

Không ngờ lại là hiệu trưởng!

Hiệu trưởng cười dâm đãng: "Cô cho là mình có thể chạy thoát khỏi bàn tay tôi hay sao? Tôi muốn thịt cô!"

Dứt lời, hiệu trưởng muốn tiến vào bên trong tôi, nhưng đúng lúc này, tôi giật mình tỉnh giấc.

Tôi vội vàng quay mặt, tay Tống Hàm Ngưng vẫn đang vắt ngang trên người!

Trừ điều đó ra, không hề có sự tồn tại của hiệu trưởng.

Thì ra là mơ.

Sau khi sợ hãi tỉnh dậy, có lẽ là vì nguyên nhân dẫn đến giấc mộng này, trong lòng tôi thấy chua xót.

Có người nói, ngày nghĩ đêm mơ. Tôi mơ thấy hiệu trưởng xâm phạm mình, vậy chẳng lẽ tôi thật sự biến thành một người phụ nữ dâm đãng rồi hay sao? Hay là, giấc mộng này còn có ý nghĩa khác!

Nghĩ như thế, tôi cảm giác cơ thể càng lúc càng trống vắng, hy vọng gã đàn ông trên xe buýt xuất hiện một lần nữa, ngay tại đây, mạnh mẽ đâm tôi, làm với tôi một lần nữa!

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, đầu óc tôi trở nên điên cuồng. Hay là ra ngoài tìm đàn ông. Thậm chí, tôi còn nhớ tới, chủ cửa hàng mới gặp sáng nay, ở cửa hàng bán đồ người lớn...

Tôi bị suy nghĩ này dọa cho dựng cả tóc gáy. Mình là một người phụ nữ truyền thống có học đàng hoàng, sao có thể có suy nghĩ như vậy. Thật là quá đáng sợ.

Tôi trùm chăn, ép bản thân không nghĩ tới việc đó nữa.

Mơ mơ màng màng, tôi ngủ thiếp đi.

Rạng sáng ngày thứ hai, tôi bị chuông báo đánh thức, định chuẩn bị bữa sáng cho chồng tôi theo thói quen.

Nhưng khi thấy Tống Hàm Ngưng nằm bên cạnh không hề có hình tượng thục nữ thì mới nhớ ra là chồng mình đã đi công tác, bèn gọi Tống Hàm Ngưng dậy, chúng tôi ra ngoài. Nhưng mà vừa ra khỏi cửa lại xảy ra một sự kiện bất ngờ.

Không ngờ tôi lại gặp người đàn ông tự xưng là chủ cửa hàng tự động bán đồ dùng người lớn lúc trước.