Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

- Cảnh báo! Thân máy bị hư hỏng nghiêm trọng, hãy thực hiện bảo trì ngay lập tức!

- Cảnh báo! Thân máy đang bị tấn công mạnh, độ bền đã giảm xuống mức giới hạn!

Các cảnh báo màu đỏ cứ liên tục phát ra trong buồng lái.

Mỗi lần bị đánh thì độ bền sẽ giảm đi một lượng và chỉ còn một ít nữa là nó sẽ vỡ tan.

Lâm Dạ nhìn vào độ bền của người máy: 18/45.

Chỉ trong vài giây, nó đã giảm 7 điểm và mỗi lần tấn công đều sẽ giảm một chút, hắn cũng đã cố gắng để thoát ra khỏi nó nhưng vẫn gần như không có tác dụng gì.

Nếu để nó tiếp tục như vậy thì hắn không chỉ không thể thoát ra, mà còn có nguy cơ trở thành thức ăn của Địa Huyệt Thú!

Dù Lâm Dạ đã cố gắng đánh trả bằng cách dùng khiên đập vào Địa Huyệt Thú, nhưng nó vẫn cứ cắn chặt lấy cánh tay phải của Kỵ sĩ Hắc Phong và không cho hắn có cơ hội phản kháng.

Ngay cả vách ngoài ở vị trí khoang điều khiển cũng đã bị đánh lõm vào trong, toàn bộ người máy đều đang hiện lên cảnh báo đỏ.

- Chỉ có thể đánh cược một lần thôi!

Lâm Dạ không sợ chết, hắn chỉ sợ rằng mình không có quyết tâm và kỹ năng để giết chết kẻ thù.

- Giải phóng cánh tay phải!

Trong lòng hung ác một trân, Lâm Dạ trực tiếp hạ đạt chỉ lệnh với trung tâm điều khiển của người máy, đây là chức năng hắn vừa phát hiện trong lúc nghiên cứu người máy trước đó, không ngờ nhanh như vậy đã phát huy ra tác dụng.

【 Nhận được chỉ lệnh, đang tiến hành tách rời cơ thể... 】

Răng rắc!

Âm thanh nặng nề vang lên.

Cánh tay phải người máy đang bị Địa Huyệt Thú cắn bỗng nhiên rời khỏi cơ thể, trên mặt đất cái bịch, tính cả răng cưa hợp kim trong cánh tay cũng rơi xuống theo.

Lâm Dạ nhắm chuẩn thời cơ, điều khiển khung máy xoay người đánh bay Địa Huyệt Thú ra, làm cho nó đụng vào ngọn núi rác thải kim loại thật cao sau lưng, ném ra một hố sâu to lớn.

- Đi chết đi!

Lâm Dạ gầm thét lên, Lôi Đình Phong Bạo thuẫn trong tay hắn bắn ra một mảnh điện quang loá mắt, hắn ngưng tụ tất cả năng lượng còn sót lại của người máy đánh một phát thật mạnh về phía đầu của Địa Huyệt Thú.

- Đùng!

- Ngao!

Toàn bộ núi rác thải và mặt đất đều rung lên dữ dội. Bị trọng lượng cơ thể cộng thêm uy thế của lá chắn xung kích, sắt thép bên trong núi rác thải trực tiếp xuyên qua đầu của Địa Huyệt Thú.

-3

-3

-6

-3

...

Một dãy con số màu trắng liên tục hiện lên trên giao diện, trước đó Địa Huyệt Thú đã bị Lâm Dạ đánh giảm không ít sinh mệnh lực rốt cục triệt để không còn.

Địa Huyệt Thú liều mạng vùng vẫy một hồi, cuối cùng nó vẫn vô lực ngã oặt xuống dưới, biến thành một thi thể lạnh lẽo.

【 Xác định điểm sinh mệnh của mục tiêu đã biến mất, kết quả kiểm tra: Tử vong 】

- Phù ——

Nghe thấy bên trong buồng lái vang lên tiếng nhắc nhở này, cuối cùng Lâm Dạ cũng có thể thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Kỵ Sĩ Hắc Phong cũng bởi vì hao hết một tia năng lượng cuối cùng nên động cơ cũng ngừng hoạt động, thân máy cũng theo đó mà ngừng vận chuyển.

Hắn đã... Một giọt đều không thừa.

Đối với một phi công như Lâm Dạ thì hắn cảm thấy vừa rồi mình vẫn phạm phải rất nhiều sai lầm, chỉ cần hắn đi nhầm một bước thôi thì kết quả cuối cùng chết sẽ là hắn.

Thế giới này quả nhiên còn nguy hiểm hơn trong tưởng tượng của hắn rất nhiều. May mà tình huống xấu nhất vẫn chưa xuất hiện, nếu không thì hắn đã phải trở thành người xuyên việt có thời gian sống sót ngắn nhất trong lịch sử rồi.

Mà lúc này, một đội ngũ người máy với khí thế cực mạnh cũng từ phương hướng thành trì nhanh chóng chạy đến.

- Quân đội người máy thứ bảy nghe lệnh, chuẩn bị nghênh địch! Những người khác tiến hành cứu viện!

Nương theo một mệnh lệnh cực kỳ có uy lực vang lên, đội ngũ lập tức tản ra, từng người máy chiến đấu vô cùng bá khí lướt qua bầu trời, xông thẳng về phía trước nghênh đón Địa Huyệt Thú.

Những người ở sau thì bắt đầu dựng pháo đài, chuẩn bị tiến hành ngắm bắn từ xa.

- Là quân đoàn người máy thứ bảy - đoàn kỵ sĩ Thiên Không của Liên Bang!

- Quá tốt rồi! Chúng ta được cứu rồi!

Nhìn thấy quân đoàn này xuất hiện, công dân tầng dưới đang chạy trốn cũng lập tức reo hò, bọn hắn nhao nhao dừng bước lại ngước đầu nhìn lên.

Chỉ thấy ở chính giữa nhất của đội ngũ có một người máy có ngoại hình là một con mãnh hổ màu ám kim đang lơ lửng trên bầu trời, người máy đó vác trên lưng một thanh trọng kiếm kinh khủng dài gần mười mét.

Dù ở cách thật xa thì mọi người cũng có thể cảm nhận được một luồng cảm giác áp bách mãnh liệt.

Người này chính là đoàn trưởng đoàn kỵ sĩ Thiên Không của quân đoàn người máy thứ bảy, Đinh Nghiêm!

Hắn điều khiển người máy "Mãnh Hổ A-1", dù là trong toàn bộ Liên Bang cũng là một người có chiến công hiển hách, thanh danh vang xa.

- Hả?

Đinh Nghiêm vừa liếc nhìn xuống khu vực bãi rác một vòng thì ánh mắt đột nhiên tập trung về vị trí của Lâm Dạ.