Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Cuối cùng cũng đã chết rồi.

Nghe được âm thanh thông báo trong buồng lái, Lâm Dạ thở dài ra một hơi.

So với trận chiến với Địa Huyệt Thú lần trước, trận chiến đấu này rõ ràng càng trôi chảy và nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Mà hai trận chiến này cũng chỉ diễn ra cách nhau đúng một ngày mà thôi.

Nếu như bị người khác biết được thì có lẽ sẽ há mồm kinh ngạc.

Bởi vì cho dù là những tân sinh có danh xưng thiên tài trong học viện người máy thì ít nhất cũng cần mấy tháng thậm chí nửa năm huấn luyện, mới có được năng lực một mình đối mặt với sinh vật biến dị.

Mà đây còn là dưới tình huống tính năng của người máy nghiền ép sinh vật biến dị.

- Nhanh! Những quái vật kia đang ở đằng kia!

- Nghe báo cáo nói là có chuột Thôn Kim, mọi người cẩn thận một chút.

- Đã có thể nghe được âm thanh của chúng!

Đúng lúc này, một loạt tiếng la dồn dập đột nhiên từ đằng xa truyền đến, còn kèm theo mặt đất chấn động kịch liệt.

Là đội ngũ người máy của mấy người Vương Báo Tử!

Trong lòng Lâm Dạ run lên, hắn không nghỉ ngơi nữa, trực tiếp nâng thi thể của chuột Thôn Kim lên rồi nhanh chóng rút lui, rời xa vùng đất thị phi này.

Hôm qua là bởi vì Địa Huyệt Thú quá nhiều nên công dân tầng dưới ở bãi rác chỉ có thể chạy trốn.

Bây giờ lại không giống, tổng cộng chỉ có năm con chuột Thôn Kim, lấy số lượng người máy của bọn họ thì hoàn toàn có thể đối phó được, nên bọn chúng đương nhiên cũng trở thành con mồi thơm ngon của các phi công.

Ngoại trừ đám người Vương Báo Tử ra, thậm chí hắn còn nhìn thấy ở chỗ xa hơn có đội ngũ người máy khác đang chạy đến, rõ ràng chính là vì cướp đoạt thi thể của chuột Thôn Kim.

Khoảng cách quá gần thì có khả năng sẽ bị người máy trính sát của đối phương phát hiện.

Lâm Dạ không dám ở lâu, mở đủ mã lực xuyên qua từng ngọn núi rác thải, lấy núi rác thải làm yểm hộ, rốt cục thuận lợi tránh thoát khỏi tầm mắt của người khác, trở về chỗ ở biên giới bãi rác.

Đợi sau khi xác nhận không có ai theo tới thì hắn mới phóng thi thể của chuột Thôn Kim tới bên trong phòng làm việc ở tầng một, lên mạng tra xét giá trị các bộ vị của chuột Thôn Kim.

Vượt quá dự liệu của hắn.

Đáng giá nhất lại là răng cửa của quái vật này, một đôi có thể bán được khoảng 800 đồng Liên Bang, độ biến dị càng cao thì sẽ càng quý giá.

Tăng thêm lớp da kim loại bên ngoài, giá trị của cả bộ thi thể khoảng 1000 đồng Liên Bang.

Như vậy xem ra, trước đó đại nhân vật kia cũng không hố hắn, ngược lại còn ban thưởng thêm cho hắn một lần sửa chữa người máy miễn phí.

- Kiếm lợi lớn!

Lâm Dạ mừng rỡ không thôi, 1000 đồng Liên Bang với hắn mà nói chính là con số không nhỏ, may mắn vừa rồi hắn phản ứng rất nhanh, chạy tới trước người khác một bước.

Lập tức ấn mở giao diện, dựa theo phương pháp phía trên bắt đầu tiến hành giải thể đối với thi thể của chuột Thôn Kim, sau đó hắn cẩn thận phá giải tất cả bộ vị có thể bán xuống.

Hắn bận rộn đến buổi chiều mới phá giải hoàn tất, sau đó đăng bán tất cả lên trên khu vực giao dịch.

【 Xin hỏi ngài có xác nhận bán ra vật phẩm chỉ định không? 】

- Xác nhận.

Lâm Dạ trực tiếp lựa chọn xác nhận.

Khu vực giao dịch của Liên Bang Hệ Vành Đai Hành Tinh đã hình thành một cái mạng lưới vận chuyển cực kỳ khổng lồ, gần như tất cả vật tư mua bán đều được vận chuyển thông qua khí giới để đưa đến vị trí chỉ định của đối tượng giao dịch.

Toàn bộ bầu trời phía trên khu vực D78 đều là dụng cụ phi hành giới và xe cộ qua lại, lên lên xuống xuống, giống như là từng con ong mật cần cù.

Cho nên Lâm Dạ cũng không lo lắng mìnhsẽ bị bại lộ.

Sau khi xác nhận, người máy cỡ nhỏ trên bầu trời đã nhanh chóng rơi xuống, tiến hành đóng gói đóng gói vật tư, sau đó một lần nữa chở về trên trời.

Chỉ chờ sau khi có người hạ đơn mua sắm, khấu trừ 5% phí vận chuyển thì toàn bộ đồng Liên Bang bán được còn lại sẽ được chuyển tới trong trương mục cá nhân của hắn.

- Tốt, đi qua bên kia xem tình huống thế nào rồi.

Xử lý xong thi thể, Lâm Dạ lần nữa đứng dậy, đi về phía chuột Thôn Kim xuất hiện.

Chuột Thôn Kim chiến đấu cũng không kéo dài bao lâu.

Khi Lâm Dạ đuổi tới đây thì đã không thấy bóng dáng một nhóm người Vương Báo Tử và những đội ngũ tới từ nơi khác đâu nữa.

Chỉ để lại một bãi rác hỗn độn và từng bãi từng bãi máu tươi, nhìn thấy mà giật mình.

Nhìn bộ dạng này, xem ra bốn con chuột Thôn Kim còn lại hẳn là đã bị đánh giết toàn bộ, cũng không biết sau đó bọn họ đi đâu rồi.

Nếu như có thể đánh đến lưỡng bại câu thương, hoặc là dứt khoát diệt một đám người Vương Báo Tử là tốt nhất, như vậy hắn cũng ít đi một mầm tai hoạ ngầm.

- Ha ha, huynh đệ, ngươi cũng tới đây để nhặt nhạnh chỗ tốt à?

Trong lúc hắn đang nghĩ ngợi thì bên cạnh đột nhiên vang lên một tiếng hỏi thăm.

Một thanh niên bàn tay cầm mấy cây cương châm, tặc mi thử nhãn từ đằng xa bu lại.