Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 19. Chương 19: Đêm trước

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Trong một kho hàng cũ nát, Krieg và Gin chờ đợi có chút sốt ruột.

“Cạch.”

Cửa kho hàng chưa mở một thời gian phát ra âm thanh khó khăn.

Krieg và Gin cũng cảnh giác, hai người đều là hải tặc, thân đao liếm rất nhiều huyết.

Tô Hiểu đứng ở cửa kho hàng, cũng không trực tiếp đi vào.

- Ở đây đợi ta.

Tô Hiểu nói xong đi vào kho hàng, Hank ở phía sau miệng khép mở, cuối cùng vẫn không mở miệng nói, chỉ đứng gác ở bên ngoài kho hàng.

Đi vào kho hàng, đập vào mắt là những rương gỗ bày biện lung tung, mặt đất phủ đầy bụi, xem ra kho hàng này bỏ hoang lâu rồi.

- Quá muộn, đây là thái độ của vương quốc Goa sao?

Krieg lên tiếng trước, giọng điệu không được tốt lắm.

Tô Hiểu cười khẽ một tiếng, đánh giá Krieg ở trước mặt.

Dáng người cao lớn, tướng mạo giấu trong mũ choàng, tuy cách xa mấy mét nhưng Tô Hiểu lại ngửi được mùi kỳ lạ.

Đó là mùi kịch độc nào đó, đôi khi Tô Hiểu sẽ bôi độc lên thân đao, cho nên quen thuộc với mùi hương này.

- Chuyện này sẽ giao cho các ngươi làm, sau khi chuyện này thành, vương quốc sẽ phong cho ngươi thân phận quý tộc.

Tô Hiểu đi thẳng vào vấn đề, hắn không muốn nói nhiều lời vô nghĩa với hải tặc.

- Cứ vậy sao? Không phải nói ba thế lực cạnh tranh…

Krieg nói được một nửa, đã bị Tô Hiểu ngắt lời.

- Không, hai thế lực kia là đám ô hợp, ta có quyền quyết định, ngươi chỉ cần trả lời đồng ý hay không đồng ý.

Nói được một nửa lại bị ngắt lời, rõ ràng Krieg hơi bất mãn, nhưng hiện giờ anh ta đang ở trong vương đô Goa, cho nên không dám kiêu ngạo quá.

Tô Hiểu không hẹn gặp Krieg một mình, ở gần kho hàng có trên trăm tên thị vệ mai phục.

Krieg hơi do dự, xem ra không tin tưởng Tô Hiểu lắm, hay là nói Krieg không tin tưởng vương quốc Goa.

- Nói rõ một chút trước, công việc cụ thể là gì.

Chuyện đốt cháy Gray Terminal, ngoại trừ người trong vương đô biết ra, người ngoài thành không biết chuyện.

Krieg thuộc thế lực từ ngoài đến, cho nên không rõ tình huống cụ thể, bọn họ đến vì thân phận quý tộc.

- Sáu giờ tối mai sẽ dẫn đốt Gray Terminal, nhất định phải đúng giờ…

Tô Hiểu bắt đầu nói tình huống cụ thể, Krieg và Gin càng nghe sắc mặt càng nghiêm túc.

- Đốt cháy tất cả sao? Chuyện này thật sự hơi khó khăn, phạm vi của Gray Terminal không nhỏ đâu.

- Ngươi không biết có thứ gọi là thuốc nổ sao?

Tô Hiểu nhìn chằm chằm Krieg, phòng bị đối phương trở mặt bất cứ lúc nào, đàm phán tới thời khắc quan trọng nhất.

- Đùa cái gì thế, thuốc nổ với số lượng lớn như vậy, trừ phi các người chịu cung cấp, nếu không ta lựa chọn từ bỏ.

Thái độ của Krieg, Tô Hiểu đã sớm đoán được.

- Phải không, vậy thật đáng tiếc.

Tô Hiểu nói xong chuẩn bị rời đi, căn bản không trả giá với Krieg.

- Đợi đã.

Gin gọi Tô Hiểu, sau đó dán sát vào tai Krieg nhỏ giọng nói:

- Lão đại, nếu vận chuyển tất cả thuốc nổ trên thuyền tới, số lượng cũng đủ.

Krieg có chút phẫn nộ nhìn chằm chằm Tô Hiểu, đương nhiên anh ta biết thuốc nổ trên thuyền cũng đủ, chỉ là có chút luyến tiếc.

- Ngươi thật sự cho rằng chỉ cần dẫn đốt Gray Terminal, là có thể đạt được thân phận quý tộc sao? Đương nhiên thuốc nổ là các ngươi cung cấp, nếu không không bàn nữa.

Nửa tiếng sau, Tô Hiểu đi ra khỏi gian hàng, để lại Krieg và Gin vẻ mặt đau đớn.

Để dự định tốt hơn, Tô Hiểu để lại một bằng chứng, đó là văn kiện phong tước quý tộc của vương quốc.

Chỉ cần Krieg ký tên trên văn kiện, sau đó đến vương quốc công chứng, Krieg có thể trở thành quý tộc.

Hơn nữa phần văn kiện này không thể bội ước đơn phương, bên trên có đóng dấu của thế giới chính phủ.

Hải tặc không dễ gạt, nếu không lấy mồi chân chính ra, chắc chắn bọn họ sẽ không bán mạng.

- Byakuya đại nhân, đã bàn bạc xong mọi chuyện rồi ạ?

Hank thử dò hỏi, đột nhiên Tô Hiểu dừng bước lại.

- Ngươi chắc chắn muốn biết?

Ánh mắt lạnh như băng của Tô Hiểu làm Hank lùi về sau vài bước theo bản năng.

- Không dám.

Một khắc trước, Hank vô cùng hối hận, hối hận lúc trước khi chọn vũ khí không giết chết Tô Hiểu.

- Hank, ta có chuyện quan trọng cần ngươi đi làm, chuyện này “rất quan trọng”.

Tô Hiểu nói xong bảo thị vệ mai phục xung quanh hiện thân, hơn trăm thị vệ tập kết phía sau hắn, hắn mang theo mọi người về tổng bộ thị vệ.

……………………

Màn đêm buông xuống, Tô Hiểu ngồi một mình trong văn phòng tổng bộ thị vệ, trong phòng tối đen.

Băng hải tặc Krieg đột nhiên xuất hiện, cũng không phá hỏng kế hoạch của Tô Hiểu, trái lại làm kế hoạch của hắn càng thuận lợi hơn.

Để khuỷu tay trên bàn làm việc, Tô Hiểu khẽ bóp trán.

Tuy rằng hắn coi như cũng thông minh, nhưng hắn hiểu rõ kế hoạch hiện giờ không tính là hoàn mỹ, có khả năng trong đó có lỗ hổng không biết.

Nhưng chuyện này cũng đành chịu, hiện giờ hắn quá yếu ớt, chỉ có thể dựa vào bố cục để đạt được mục đích.

Với phong cách làm việc của Tô Hiểu, hắn càng thích dùng đao trong tay giải quyết vấn đề.

- Sẽ nhanh rời khỏi thế giới nhiều nguy hiểm này thôi.

Tuy thế giới đầu tiên hắn trải qua là thế giới One Piece đầy rầy nguy hiểm, nhưng hắn tin tưởng Luân Hồi Nhạc Viên không có khả năng ném hắn tới thế giới hơn hắn năm cấp bậc.

Sở dĩ hắn tiến vào thế giới hải tặc có thể là vì khảo nghiệm của Luân Hồi Nhạc Viên, khảo nghiệm thân phận Liệp Sát Giả của hắn.

Hay là nói, trước khi hoàn thành nhiệm vụ chính, hắn căn bản không được coi là Liệp Sát Giả, chỉ có xưng hô Liệp Sát Giả mà thôi, không có chức năng gì.

Tối đó Tô Hiểu ngủ ở văn phòng.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Hiểu tỉnh lại từ sớm, bắt đầu bố trí hành động tối nay.

Đây là một ngày cuối cùng của thời hạn nhiệm vụ chính, 12 giờ tối nay, chính là thời hạn nhiệm vụ lớn của hắn.

Tối nay hắn sẽ ám sát quốc vương vương quốc Goa, thành bại là ở hành động này.

Cả ngày Tô Hiểu đều bận rộn không nghỉ, hiện giờ hắn là người phụ trách quan trọng đốt cháy Gray Terminal, cho nên bất luận gặp ai, đối phương đều “nhường đường” cho hắn.

Vị Tả đại thần kia hoàn toàn bị phế bỏ, Tô Hiểu nhìn thấy đối phương một lần, đôi mắt lão ta vô thần làm hắn lạnh cả sống lưng.

Luôn bận rộn đến bốn giờ chiều, Tô Hiểu mới làm xong tất cả, sau đó hắn tiến vào trong văn phòng tổng bộ thị vệ, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Hiện giờ hắn chỉ cần chờ đợi, chờ đợi hải tặc ở ngoài thành dẫn đốt Gray Terminal.

Còn mục đích vương quốc Goa đốt cháy Gray Terminal, nói đến lại buồn cười.

Hơn mười ngày nữa chính là ngày Thiên Long Nhân quý tộc thế giới tới tuần tra, vì không để Thiên Long Nhân nhìn thấy núi rác lớn, vương quốc Goa lựa chọn đốt Gray Terminal, đốt cháy luôn cả lưu dân bên ngoài thành.

Mà lưu dân ngoài thành có ít nhất mấy ngàn người.

Đây là vì người cầm quyền trong thế giới hải tặc không muốn phía trên nhìn thấy vết nhơ, nên có thể đốt cháy hàng ngàn hàng vạn người.

Chạng vạng 5 giờ, sắc trời chậm rãi tối tăm, gió đêm thổi qua, còn một tiếng nữa là đến thời gian đốt Gray Terminal, trong thành yên tĩnh dị thường.

Trong văn phòng tối đen chỉ có mình Tô Hiểu ngồi sau bàn làm việc, bỗng nhiên trong tay hắn có thêm một rương báu màu xanh biếc.

Đây là rương báu lúc trước giết chủ nhân núi Colubo đạt được, chỉ là gần đây hắn quá bận, luôn không có thời gian mở ra.

Rương báu màu xanh biếc làm Tô Hiểu tràn ngập chờ mong, trên khuôn mặt mệt mỏi hiện lên ý cười.

[Mở/ Không mở rương báu (màu xanh biếc).]

Lựa chọn mở ra, mấy vật phẩm xuất hiện trong tay Tô Hiểu.

[Ngươi mở rương báu (màu xanh biếc), đạt được vật phẩm dưới đây.]

[Đạt được 1000 Nhạc Viên Tệ.]

[Lấy được Kết Tinh Linh Hồn (nhỏ).]

[Đạt được hổ trảo.]

Không mở ra được trang bị, nhưng đây là chuyện nằm trong dự kiến.

Tô Hiểu đã mở mấy rương báu, có chút hiểu biết quy tắc về rương báu.

Mở rương báu ra đạt được vật phẩm cấp bậc tương quan với màu rương báu, mà hiện giờ hắn chỉ biết màu trắng < màu xanh biếc < màu lam.

Còn trong bảo rương mở ra trang bị hay vật phẩm, có liên quan đến rương báu trên người hay động vật.

Ví dụ như Tô Hiểu giết con hổ lớn, rương trên người lão hổ không thể mở ra kiếm, hay mấy thứ như tấm chắn.

Giết chết lão hổ, khả năng lớn nhất là đạt được lợi trảo hay da hổ của lão hổ, giết người cũng vậy.

Giết thương nhân chợ đen, Tô Hiểu đạt được thư tiến cử thương nhân chợ đen để lại.

Mà giết chết Ogre, Tô Hiểu nhận được dây chuyền Ogre đeo.

Tô Hiểu xem xét vật phẩm trong tay.

Nhạc Viên Tệ có dấu vết thêm vào, tuy gọi là Nhạc Viên Tệ, nhưng không có hình thể rõ ràng.

[Hổ trảo.]

Phẩm chất: Màu xanh biếc

Loại hình: Nguyên liệu.

Cho điểm: 16. [Chú thích: Nguyên liệu màu xanh biếc cho điểm từ 10 đến 30, cho điểm càng cao nguyên liệu càng trân quý.]

Tóm tắt: Lợi trảo của sinh vật tinh anh, nhưng trang bị đang rèn trong Luân Hồi Nhạc Viên, có thể cường hóa tăng cấp vật phẩm.

[Kết Tinh Linh Hồn (tiểu).]

Phẩm chất: Không

Loại hình: Tinh hoa cô đọng linh hồn.

Cho điểm: Không.

Giới thiệu vắn tắt: Kết Tinh Linh Hồn là vật phẩm hiếm có, có nhiều tác dụng… (Không đủ quyền hạn, không thể đạt được nội dung sau đó.)

Ngắm nghía khối [Kết Tinh Linh Hồn] trong tay, Tô Hiểu hoàn toàn mờ mịt với hai vật phẩm mới đạt được.

Nhưng hắn có cảm giác, khối [Kết Tinh Linh Hồn] óng ánh trong suốt chỉ to bằng kích cỡ ngón út là vật phẩm giá trị cao nhất hắn từng đạt được.

Sau khi quay về Luân Hồi Nhạc Viên, tất nhiên sẽ hiểu rõ, hiện giờ hắn cần phải hoàn thành nhiệm vụ đã.

Thời gian bất tri bất giác tới chạng vạng sáu giờ.

Tô Hiểu rời khỏi văn phòng, biến mất trong màn đêm, có thể hoàn thành nhiệm vụ tối nay, hay chết trong vương cung, không có tình huống thứ ba.

Chương 19: Đêm trước

Trong một kho hàng cũ nát, Krieg và Gin chờ đợi có chút sốt ruột.

“Cạch.”

Cửa kho hàng chưa mở một thời gian phát ra âm thanh khó khăn.

Krieg và Gin cũng cảnh giác, hai người đều là hải tặc, thân đao liếm rất nhiều huyết.

Tô Hiểu đứng ở cửa kho hàng, cũng không trực tiếp đi vào.

- Ở đây đợi ta.

Tô Hiểu nói xong đi vào kho hàng, Hank ở phía sau miệng khép mở, cuối cùng vẫn không mở miệng nói, chỉ đứng gác ở bên ngoài kho hàng.

Đi vào kho hàng, đập vào mắt là những rương gỗ bày biện lung tung, mặt đất phủ đầy bụi, xem ra kho hàng này bỏ hoang lâu rồi.

- Quá muộn, đây là thái độ của vương quốc Goa sao?

Krieg lên tiếng trước, giọng điệu không được tốt lắm.

Tô Hiểu cười khẽ một tiếng, đánh giá Krieg ở trước mặt.

Dáng người cao lớn, tướng mạo giấu trong mũ choàng, tuy cách xa mấy mét nhưng Tô Hiểu lại ngửi được mùi kỳ lạ.

Đó là mùi kịch độc nào đó, đôi khi Tô Hiểu sẽ bôi độc lên thân đao, cho nên quen thuộc với mùi hương này.

- Chuyện này sẽ giao cho các ngươi làm, sau khi chuyện này thành, vương quốc sẽ phong cho ngươi thân phận quý tộc.

Tô Hiểu đi thẳng vào vấn đề, hắn không muốn nói nhiều lời vô nghĩa với hải tặc.

- Cứ vậy sao? Không phải nói ba thế lực cạnh tranh…

Krieg nói được một nửa, đã bị Tô Hiểu ngắt lời.

- Không, hai thế lực kia là đám ô hợp, ta có quyền quyết định, ngươi chỉ cần trả lời đồng ý hay không đồng ý.

Nói được một nửa lại bị ngắt lời, rõ ràng Krieg hơi bất mãn, nhưng hiện giờ anh ta đang ở trong vương đô Goa, cho nên không dám kiêu ngạo quá.

Tô Hiểu không hẹn gặp Krieg một mình, ở gần kho hàng có trên trăm tên thị vệ mai phục.

Krieg hơi do dự, xem ra không tin tưởng Tô Hiểu lắm, hay là nói Krieg không tin tưởng vương quốc Goa.

- Nói rõ một chút trước, công việc cụ thể là gì.

Chuyện đốt cháy Gray Terminal, ngoại trừ người trong vương đô biết ra, người ngoài thành không biết chuyện.

Krieg thuộc thế lực từ ngoài đến, cho nên không rõ tình huống cụ thể, bọn họ đến vì thân phận quý tộc.

- Sáu giờ tối mai sẽ dẫn đốt Gray Terminal, nhất định phải đúng giờ…

Tô Hiểu bắt đầu nói tình huống cụ thể, Krieg và Gin càng nghe sắc mặt càng nghiêm túc.

- Đốt cháy tất cả sao? Chuyện này thật sự hơi khó khăn, phạm vi của Gray Terminal không nhỏ đâu.

- Ngươi không biết có thứ gọi là thuốc nổ sao?

Tô Hiểu nhìn chằm chằm Krieg, phòng bị đối phương trở mặt bất cứ lúc nào, đàm phán tới thời khắc quan trọng nhất.

- Đùa cái gì thế, thuốc nổ với số lượng lớn như vậy, trừ phi các người chịu cung cấp, nếu không ta lựa chọn từ bỏ.

Thái độ của Krieg, Tô Hiểu đã sớm đoán được.

- Phải không, vậy thật đáng tiếc.

Tô Hiểu nói xong chuẩn bị rời đi, căn bản không trả giá với Krieg.

- Đợi đã.

Gin gọi Tô Hiểu, sau đó dán sát vào tai Krieg nhỏ giọng nói:

- Lão đại, nếu vận chuyển tất cả thuốc nổ trên thuyền tới, số lượng cũng đủ.

Krieg có chút phẫn nộ nhìn chằm chằm Tô Hiểu, đương nhiên anh ta biết thuốc nổ trên thuyền cũng đủ, chỉ là có chút luyến tiếc.

- Ngươi thật sự cho rằng chỉ cần dẫn đốt Gray Terminal, là có thể đạt được thân phận quý tộc sao? Đương nhiên thuốc nổ là các ngươi cung cấp, nếu không không bàn nữa.

Nửa tiếng sau, Tô Hiểu đi ra khỏi gian hàng, để lại Krieg và Gin vẻ mặt đau đớn.

Để dự định tốt hơn, Tô Hiểu để lại một bằng chứng, đó là văn kiện phong tước quý tộc của vương quốc.

Chỉ cần Krieg ký tên trên văn kiện, sau đó đến vương quốc công chứng, Krieg có thể trở thành quý tộc.

Hơn nữa phần văn kiện này không thể bội ước đơn phương, bên trên có đóng dấu của thế giới chính phủ.

Hải tặc không dễ gạt, nếu không lấy mồi chân chính ra, chắc chắn bọn họ sẽ không bán mạng.

- Byakuya đại nhân, đã bàn bạc xong mọi chuyện rồi ạ?

Hank thử dò hỏi, đột nhiên Tô Hiểu dừng bước lại.

- Ngươi chắc chắn muốn biết?

Ánh mắt lạnh như băng của Tô Hiểu làm Hank lùi về sau vài bước theo bản năng.

- Không dám.

Một khắc trước, Hank vô cùng hối hận, hối hận lúc trước khi chọn vũ khí không giết chết Tô Hiểu.

- Hank, ta có chuyện quan trọng cần ngươi đi làm, chuyện này “rất quan trọng”.

Tô Hiểu nói xong bảo thị vệ mai phục xung quanh hiện thân, hơn trăm thị vệ tập kết phía sau hắn, hắn mang theo mọi người về tổng bộ thị vệ.

……………………

Màn đêm buông xuống, Tô Hiểu ngồi một mình trong văn phòng tổng bộ thị vệ, trong phòng tối đen.

Băng hải tặc Krieg đột nhiên xuất hiện, cũng không phá hỏng kế hoạch của Tô Hiểu, trái lại làm kế hoạch của hắn càng thuận lợi hơn.

Để khuỷu tay trên bàn làm việc, Tô Hiểu khẽ bóp trán.

Tuy rằng hắn coi như cũng thông minh, nhưng hắn hiểu rõ kế hoạch hiện giờ không tính là hoàn mỹ, có khả năng trong đó có lỗ hổng không biết.

Nhưng chuyện này cũng đành chịu, hiện giờ hắn quá yếu ớt, chỉ có thể dựa vào bố cục để đạt được mục đích.

Với phong cách làm việc của Tô Hiểu, hắn càng thích dùng đao trong tay giải quyết vấn đề.

- Sẽ nhanh rời khỏi thế giới nhiều nguy hiểm này thôi.

Tuy thế giới đầu tiên hắn trải qua là thế giới One Piece đầy rầy nguy hiểm, nhưng hắn tin tưởng Luân Hồi Nhạc Viên không có khả năng ném hắn tới thế giới hơn hắn năm cấp bậc.

Sở dĩ hắn tiến vào thế giới hải tặc có thể là vì khảo nghiệm của Luân Hồi Nhạc Viên, khảo nghiệm thân phận Liệp Sát Giả của hắn.

Hay là nói, trước khi hoàn thành nhiệm vụ chính, hắn căn bản không được coi là Liệp Sát Giả, chỉ có xưng hô Liệp Sát Giả mà thôi, không có chức năng gì.

Tối đó Tô Hiểu ngủ ở văn phòng.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tô Hiểu tỉnh lại từ sớm, bắt đầu bố trí hành động tối nay.

Đây là một ngày cuối cùng của thời hạn nhiệm vụ chính, 12 giờ tối nay, chính là thời hạn nhiệm vụ lớn của hắn.

Tối nay hắn sẽ ám sát quốc vương vương quốc Goa, thành bại là ở hành động này.

Cả ngày Tô Hiểu đều bận rộn không nghỉ, hiện giờ hắn là người phụ trách quan trọng đốt cháy Gray Terminal, cho nên bất luận gặp ai, đối phương đều “nhường đường” cho hắn.

Vị Tả đại thần kia hoàn toàn bị phế bỏ, Tô Hiểu nhìn thấy đối phương một lần, đôi mắt lão ta vô thần làm hắn lạnh cả sống lưng.

Luôn bận rộn đến bốn giờ chiều, Tô Hiểu mới làm xong tất cả, sau đó hắn tiến vào trong văn phòng tổng bộ thị vệ, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Hiện giờ hắn chỉ cần chờ đợi, chờ đợi hải tặc ở ngoài thành dẫn đốt Gray Terminal.

Còn mục đích vương quốc Goa đốt cháy Gray Terminal, nói đến lại buồn cười.

Hơn mười ngày nữa chính là ngày Thiên Long Nhân quý tộc thế giới tới tuần tra, vì không để Thiên Long Nhân nhìn thấy núi rác lớn, vương quốc Goa lựa chọn đốt Gray Terminal, đốt cháy luôn cả lưu dân bên ngoài thành.

Mà lưu dân ngoài thành có ít nhất mấy ngàn người.

Đây là vì người cầm quyền trong thế giới hải tặc không muốn phía trên nhìn thấy vết nhơ, nên có thể đốt cháy hàng ngàn hàng vạn người.

Chạng vạng 5 giờ, sắc trời chậm rãi tối tăm, gió đêm thổi qua, còn một tiếng nữa là đến thời gian đốt Gray Terminal, trong thành yên tĩnh dị thường.

Trong văn phòng tối đen chỉ có mình Tô Hiểu ngồi sau bàn làm việc, bỗng nhiên trong tay hắn có thêm một rương báu màu xanh biếc.

Đây là rương báu lúc trước giết chủ nhân núi Colubo đạt được, chỉ là gần đây hắn quá bận, luôn không có thời gian mở ra.

Rương báu màu xanh biếc làm Tô Hiểu tràn ngập chờ mong, trên khuôn mặt mệt mỏi hiện lên ý cười.

[Mở/ Không mở rương báu (màu xanh biếc).]

Lựa chọn mở ra, mấy vật phẩm xuất hiện trong tay Tô Hiểu.

[Ngươi mở rương báu (màu xanh biếc), đạt được vật phẩm dưới đây.]

[Đạt được 1000 Nhạc Viên Tệ.]

[Lấy được Kết Tinh Linh Hồn (tiểu).]

[Đạt được hổ trảo.]

Không mở ra được trang bị, nhưng đây là chuyện nằm trong dự kiến.

Tô Hiểu đã mở mấy rương báu, có chút hiểu biết quy tắc về rương báu.

Mở rương báu ra đạt được vật phẩm cấp bậc tương quan với màu rương báu, mà hiện giờ hắn chỉ biết màu trắng < màu xanh biếc < màu lam.

Còn trong bảo rương mở ra trang bị hay vật phẩm, có liên quan đến rương báu trên người hay động vật.

Ví dụ như Tô Hiểu giết con hổ lớn, rương trên người lão hổ không thể mở ra kiếm, hay mấy thứ như tấm chắn.

Giết chết lão hổ, khả năng lớn nhất là đạt được lợi trảo hay da hổ của lão hổ, giết người cũng vậy.

Giết thương nhân chợ đen, Tô Hiểu đạt được thư tiến cử thương nhân chợ đen để lại.

Mà giết chết Ogre, Tô Hiểu nhận được dây chuyền Ogre đeo.

Tô Hiểu xem xét vật phẩm trong tay.

Nhạc Viên Tệ có dấu vết thêm vào, tuy gọi là Nhạc Viên Tệ, nhưng không có hình thể rõ ràng.

[Hổ trảo.]

Phẩm chất: Màu xanh biếc

Loại hình: Nguyên liệu.

Cho điểm: 16. [Chú thích: Nguyên liệu màu xanh biếc cho điểm từ 10 đến 30, cho điểm càng cao nguyên liệu càng trân quý.]

Tóm tắt: Lợi trảo của sinh vật tinh anh, nhưng trang bị đang rèn trong Luân Hồi Nhạc Viên, có thể cường hóa tăng cấp vật phẩm.

[Kết Tinh Linh Hồn (nhỏ).]

Phẩm chất: Không

Loại hình: Tinh hoa cô đọng linh hồn.

Cho điểm: Không.

Giới thiệu vắn tắt: Kết Tinh Linh Hồn là vật phẩm hiếm có, có nhiều tác dụng… (Không đủ quyền hạn, không thể đạt được nội dung sau đó.)

Ngắm nghía khối [Kết Tinh Linh Hồn] trong tay, Tô Hiểu hoàn toàn mờ mịt với hai vật phẩm mới đạt được.

Nhưng hắn có cảm giác, khối [Kết Tinh Linh Hồn] óng ánh trong suốt chỉ to bằng kích cỡ ngón út là vật phẩm giá trị cao nhất hắn từng đạt được.

Sau khi quay về Luân Hồi Nhạc Viên, tất nhiên sẽ hiểu rõ, hiện giờ hắn cần phải hoàn thành nhiệm vụ đã.

Thời gian bất tri bất giác tới chạng vạng sáu giờ.

Tô Hiểu rời khỏi văn phòng, biến mất trong màn đêm, có thể hoàn thành nhiệm vụ tối nay, hay chết trong vương cung, không có tình huống thứ ba.