Luân Hồi Nhạc Viên

Chương 11. Một Ngày Nào Đó

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Chương 11: Một ngày nào đó

Rạng sáng hôm sau, Tô Hiểu tỉnh lại từ sớm.

Rửa mặt một phen, mặc trang phục thị vệ kia vào, Tô Hiểu đi tới tổng bộ thị vệ.

Còn chưa tiến vào tổng bộ, hắn liền thấy đám thị vệ ra vào trong tổng bộ, vẻ mặt vội vàng.

- Nhanh, Ogre đại nhân bị giết hại, chuyện này đã kinh động đến Tả đại thần, vị đại nhân kia ra lệnh lùng bắt phạm nhân toàn thành.

Vẻ mặt Hank “đau đớn” chỉ huy lượng lớn thị vệ, nhưng trong mắt lộ ra dã tâm nào đó, giống như Ogre chết rồi lão ta sẽ lên làm lão đại.

Tô Hiểu để ý hai thị vệ đứng ở cửa tổng bộ, đang thờ ơ lạnh nhạt nhìn mọi chuyện, hai người kia chính là người tối qua đi theo thị vệ Ogre, không cần phải nói, chắc chắn hai người là thân tín của Ogre.

Có khả năng hành động này của Hank khiến hai người họ nghi ngờ, nhưng đây đúng là cơ hội lớn, nếu như hành động thích đáng, có khả năng Hank sẽ thay thế chức vị của Ogre.

Đội thị vệ không phải là bộ phận quá to lớn, ngoại trừ Ogre ra, những người khác đều là thị vệ bình thường, thực ra Ogre cũng chỉ là đội trưởng mà thôi.

Còn chức vị phó đội trưởng, đội thị vệ chưa bao giờ có, thêm vào tiêu hao tài chính thì không nói, Ogre cũng không cho phép quyền lợi trong tay bị chia cắt, ngày hôm qua Tô Hiểu đã lĩnh hội tính cách hung hãn của Ogre.

Sở dĩ Tô Hiểu giết Ogre không phải đối phương bày ra tư thái lão đại trước mặt hắn.

Bây giờ hắn rất cần nhanh chóng tăng địa vị lên, Ogre không chết thì không có vị trí thích hợp.

Còn trong Vương Cung, Tô Hiểu hiểu rõ hắn không muốn đặt chân.

Kế hoạch càng đơn giản sẽ có càng ít lỗ thủng, hắn chỉ cần một vị trí có thể tiếp xúc với quốc vương, cũng có thể nhanh chóng leo lên vị trí.

Ngày mai sẽ là ngày đốt Gray Terminal tháng này, loại chuyện không vẻ vang đương nhiên trong vương cung sẽ không đích thân nhúng tay, chỉ có thể phái người dưới làm.

Tô Hiểu đã điều tra, thế lực cảnh vệ trong vương đô có hai nhóm, một nhóm là đội thị vệ phụ trách trị an vương đô, một nhóm là đội phụ trách trông coi cửa thành gác cổng.

Nói như vậy, chuyện như vậy hẳn là giao do đội gác cổng đi làm, lúc trước khi chọn vũ khí trong kho hàng, Tô Hiểu nhìn thấy lượng lớn thuốc nổ.

Căn cứ vào manh mối trong kho hàng, Tô Hiểu phán đoán những thuốc nổ đó mới để vào nhà kho không lâu, còn công dụng của thuốc nổ không cần nói cũng biết.

Muốn đốt Gray Terminal quy mô không nhỏ chỉ dựa vào đốt rõ ràng không làm được.

Cho nên Tô Hiểu cần chức thị vệ thủ lĩnh này, còn có thể nhìn thấy quốc vương hay không, phải xem hành động cá nhân của hắn rồi.

- Hank, đã xảy ra chuyện gì thế?

Hank đang chỉ huy mọi người nghiêng đầu nhìn Tô Hiểu nói.

- Lão đại bị ám sát, ngay vào tối hôm qua, vậy mà đám người kia mới phát hiện vào sáng nay, ngươi tới rất đúng lúc, lập tức đi gặp Tả đại thần với ta.

Trong lòng Tô Hiểu lạnh lẽo, gặp Tả đại thần? Có khả năng Hank này không có ý tốt, hôm qua hắn mới trở thành thị vệ, chuyện này không thể nghi ngờ là một cán chuôi, chẳng lẽ muốn hắn trở thành người chịu tội thay? Nhưng khả năng này không lớn.

Tô Hiểu nhìn biểu cảm của Hank để suy đoán, trên mặt tràn đầy tươi cười.

- Tả đại thần? Đại nhân vật muốn triệu kiến ta sao?

Tô Hiểu giả vờ nghi ngờ, nhưng hai mắt vẫn nhìn Hank chăm chú.

- Đúng vậy, Tả đại thần muốn gặp ngươi, nguyên nhân cụ thể là gì thì ta không biết được.

Hank lộ ra vẻ mặt hâm mộ, thậm chí còn có chút ghen tị.

Đột nhiên nhận được tin tức tốt khiến Tô Hiểu hơi kinh ngạc, hắn không có bất cứ quan hệ gì với cấp cao Vương Cung, thứ có khả năng xuất hiện liên hệ, chỉ có… Lá thư giới thiệu kia? Xem ra thư giới thiệu kia quan trọng hơn hắn nghĩ nhiều.

Đi theo Hank qua mấy ngã tư, Tô Hiểu đi tới trước một tòa đình viện, một căn biệt thự xa hoa xuất hiện trong tầm mắt hắn.

Hank có chút khẩn trương, đi về phía trước đầy câu nệ, hai tên thị vệ trông cửa ngăn Hank lại.

- Đây là người đại nhân muốn gặp?

Hank vội vàng gật đầu, hai tên thị vệ lấy vũ khí của Hank, còn Tô Hiểu, hắn đã cất tất cả vũ khí vào trong không gian trữ vật, thị vệ không có khả năng phát hiện.

Thị vệ đi phía trước dẫn đường, Tô Hiểu đi vào trong một gian đại sảnh.

Bên trong đại sảnh có người một nhà ăn bữa sáng, ngồi ở vị trí chủ vị là một ông lão tóc bạc vẻ mặt nghiêm túc.

Sau khi ông lão nhìn thấy Hank thì bỏ đồ ăn trong tay xuống, ra hiệu cho những người khác lui ra, chỉ còn lại một người đàn ông tinh tráng đứng sau lưng lão ta.

Người đàn ông tinh tráng kia cho Tô Hiểu cảm giác nguy hiểm dị thường, cho dù đối phương không có vũ khí, nhưng Tô Hiểu lại để ý thấy trên tay đối phương đầy vết chai, cùng với cơ bắp trên người.

Đây là một cao thủ thể thuật, cận vệ của vị lão giả kia.

- Ngươi tên là Hank đúng không, đây là thị vệ mới tới kia à?

Tốc độ nói chuyện của ông lão từ tốn, thần thái tự nhiên, là loại người có quyền cao chức trọng.

- Đúng, đúng, đại nhân.

Hank bắt đầu nói chuyện cố sức, rất bỡn cợt.

- Ngươi đi xuống đi.

Có khả năng là lão giả hơi bất mãn với Hank đang khẩn trương, căn bản không nhìn Hank.

Hank luôn cúi đầu lùi ra cửa, sau đó biến mất trong tầm mắt Tô Hiểu.

- Ta là Tả đại thần của vương quốc, Carlos tặng ta rất nhiều đồ thú vị, ngươi là cháu trai hắn ta, ta vốn nên chiếu cố một phen.

- Đáng tiếc ngày hôm qua Carlos ra khỏi thành không thuận lợi lắm, đồ của ta cũng không có, ta không tìm được hắn ta, đương nhiên phải tìm cháu hắn ta rồi, cũng là ngươi.

Tô Hiểu đoán ra được đại khái.

Carlos là thương nhân chợ đêm bị hắn giết ngày hôm qua, Carlos chết rồi, vị Tả đại thần này mất “Cung phụng”, lại không tìm thấy được Carlos, vị Tả đại thần này liền đến tìm Tô Hiểu thế thân.

Thương nhân chợ đêm kia đúng là xui xẻo, không chỉ bị đội gác cổng bóc lột, còn phải cung phụng vị Tả đại thần này.

Nhìn tình huống bây giờ, đối phương là muốn hắn thay thế Carlos thu mua thương phẩm.

Tô Hiểu không hiểu giao dịch hai bên, nếu như không phải sau đối phương có người bảo vệ, Tô Hiểu sớm đã khống chế vị Tả đại thần này.

Nhưng loại cơ hội tiếp xúc cấp cao vương quốc này cũng rất hiếm có.

- Đồ thì không thành vấn đề, ta biết rõ toàn bộ con đường của chú ta, ngày hôm qua chú ta bị thương rất nặng nên đang tĩnh dưỡng, nhưng…

Tả đại thần chau mày, nhìn thẳng Tô Hiểu nói:

- Có thể lấy được đồ ta cần, điều kiện tùy ngươi nói, nghe nói ngày hôm qua đội trưởng các ngươi chết rồi, nếu làm tốt ta sẽ để ngươi làm đội trưởng đội thị vệ.

Nửa tiếng sau Tô Hiểu rời khỏi đình viện của Tả đại thần, chậm rãi đi trên đường phố.

Mọi chuyện tiến triển rất thuận lợi, nhưng điều kiện Tả đại thần đưa ra lại làm Tô Hiểu hơi đau đầu.

Không chỉ như vậy, sau khi Tả đại thần nói ra điều kiện, Luân Hồi Nhạc Viên xuất hiện nhiệm vụ mới cùng lúc.

[Kích hoạt nhiệm vụ nhánh: Đồ của Tả đại thần.]

Đồ của Tả đại thần

Cấp bậc độ khó: LV2.

Giới thiệu vắn tắt nhiệm vụ: Đồ của Tả đại thần vô cùng phong phú, tất cả những đồ có giá trị đều bị lão già tham lam này nhìn trúng.

Tin tức nhiệm vụ: Giết chết chủ nhân núi Colubo, lấy hàm răng của nó. [Chủ nhân núi Colubo: Dã thú hung bạo trong thế giới hải tặc, hình thể loại động vật to lớn họ mèo.]

Kỳ hạn nhiệm vụ: Trong vòng 10 tiếng.

Khen thưởng nhiệm vụ: Thân phận thủ lĩnh thị vệ.

Trừng phạt thất bại: Trục xuất khỏi đội thị vệ, có lẽ cộng thêm tội danh truy nã.

Tô Hiểu biết chủ nhân núi Colubo là ai, là một lão hổ hình thể khổng lồ, suýt nữa giết chết Luffy nhỏ tuổi.

Tô Hiểu thở dài một tiếng, sau khi tiến vào thế giới hải tặc, những đối thủ hắn gặp phải đều quá mạnh, điều này làm hắn có chút bất đắc dĩ.

Một ngày nào đó, hắn muốn cầm trường đao trong tay một đường giết tới, tuyệt đối không sợ đầu sợ đuôi như bây giờ.

Nhưng thế giới hải tặc quá nguy hiểm, ngay cả tư cách liều mạng hắn cũng không có.

Vẫn là quá yếu, trước khi cường đại phải học thích ứng ẩn nhẫn.

Chủ nhân núi Colubo rất mạnh, ít nhất không phải Tô Hiểu hiện giờ có thể đánh chính diện, nhưng cho dù mạnh hơn cũng chỉ là một con dã thú mà thôi.

Không thể đấu chính diện, không có nghĩa Tô Hiểu không thể giết chết con cọp kia.