Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Chuyện gì cũng cần có một quá trình, không bao giờ có chuyện là một lần là xong.

Sau khi nghỉ ngơi qua loa hơn hai mươi phút, thời gian đã tới bốn giờ bốn mươi phút rồi.

Dựa theo ước định trước đó, tất cả mọi người sẽ trở về trong lãnh địa trước 6 giờ.

Cho đến hiện giờ, Quái Vật Tuyết Lẫm Đông ở trong phạm vi năm cây số xung quanh lãnh địa đã bị tiêu diệt hầu như không còn.

Bọn họ buộc phải đi ra ngoài xa hơn một chút để tìm kiếm quái vật tuyết tiếp.

Một loạt ký hiệu tròn vàng mới lại xuất hiện, quái vật tuyết của lần này tổng cộng có 59 con, chúng phân bố rải rác ở trong phạm vi từ năm cây số đến mười cây số xung quanh lãnh địa.

Cùng với việc mở rộng phạm vi tìm kiếm, mật độ phân bố của Quái Vật Tuyết Lẫm Đông cũng sẽ cao hơn.

Mà mật độ này cũng sẽ xảy ra thay đổi theo sự trôi qua của thời gian.

Nhất là khi quái vật tuyết lục tục sinh ra tiếp xúc với các lãnh chúa.

Thời gian càng trôi thì tổng số quái vật tuyết bên trong khu vực cũng sẽ càng ít đi.

Ảnh hưởng mà khí hậu tạo ra đã làm giảm hiệu suất săn giết của đám người Tông Thận xuống rất nhiều.

Loại tình huống này không phải cứ kiên trì là khắc phục được.

Hắn nhất định phải suy xét đến trạng thái của các chiến sĩ, bởi vì thực lực cá nhân của Quái Vật Tuyết Lẫm Đông cũng không yếu.

Cho nên nói điểm tích lũy có thể thu hoạch được của đợt này thật ra là rất có hạn.

Tông Thận chỉ có thể cố gắng hết sức, cố giết thêm vài Quái Vật Tuyết Lẫm Đông hết mức có thể.

Để không làm lãng phí thời gian quý giá của giai đoạn này.

Hơn một giờ sau, đám người Tông Thận đã đi tới nơi cách lãnh địa 9,6 cây số về phía Tây.

Nơi này đã không thuộc phạm vi bao trùm của lãnh địa nữa.

Trong băng tuyết không hề có dấu chân người,

Sau khi tuyết rơi suốt mấy tiếng đồng hồ thì trên lớp băng đã lớp tuyết đọng khô xốp dày mười mấy centimet.

Nơi mà người máy chịu nặng đi qua thì tương đương mở ra hàng loạt con đường trong tuyết.

Lúc này đã là hơn sáu giờ chập tối rồi.

Tuyết rơi vừa đã biến thành tuyết lớn, đã thế còn xuất hiện tình huống gió tuyết đan xen như ở một ngày trước.

Nhiệt độ không khí lại giảm tiếp xuống "-30℃, gió thổi cũng lớn hơn rất nhiều.

Tông Thận đội mũ giáp nên chỉ nghe thấy được tiếng kêu vù vù thôi.

Trong khoảng thời gian này bọn họ lại đánh giết được thêm năm con Quái Vật Tuyết Lẫm Đông, mà đám người Doris cũng đánh giết được hai con.

Cộng thêm điểm tích lũy sinh tồn cơ sở tăng thêm của hai giờ này đã khiến tổng điểm tích lũy của hắn lên tới con số 19650 điểm.

Đây chính là thành quả thu hoạch suốt nửa ngày hôm nay.

Cùng với màn đêm bắt đầu ập tới thì gió tuyết cũng trở nên lớn hơn, Tông Thận cũng không tính tác chiến trong đêm.

Các chiến sĩ đều cần nghỉ ngơi cho thật khỏe, gánh nặng khi tác chiến bốn giờ trong hoàn cảnh lẫm đông tương đương với chiến đấu mười mấy tiếng trong tình huống bình thường.

Cho dù đã được nghỉ ngơi một lúc nhưng cũng không thể xua tan được hết những tình huống như rét lạnh, buồn ngủ, tứ chi mất cảm giác v.v…

Dựa theo dự báo thời tiết mà gợi ý của công lược cung cấp.

Tuyết lớn sẽ kéo dài đến ba giờ sáng, sau khi tuyết ngừng sẽ xuất hiện gió giật cấp chín.

Tông Thận chuẩn bị để mọi người nghỉ ngơi sớm một chút, năm giờ sáng ngày mai lại tập hợp.

Để tranh thủ thu hoạch thêm một chút điểm tích lũy trước mười hai giờ giữa trưa ngày mai.

Bởi vì đến giữa trưa ngày mai là đại biểu cho giai đoạn thứ hai của lẫm đông đã qua được một nửa.

Khi đó sẽ mở ra chức năng đổi điểm tích phân lâm thời.

Đây là một cơ hội để tăng thực lực lên.

Cũng là dấu hiệu cho thấy khiêu chiến Lẫm Đông sắp bước vào nửa hành trình cuối.

Là một thời cơ cường hóa trước giai đoạn thứ ba.

Nếu muốn lấy được thêm nhiều chỗ tốt hơn ở nửa sau của giai đoạn thứ hai và giai đoạn thứ ba.

Thì nhất định phải nắm chặt lấy cơ hội hối đoái lâm thời lần này.

"Chúng ta về đi."

"Tất cả mọi người đã vất vả rồi."

Trên người Tông Thận đã đọng đầy bông tuyết, hắn khoác chiếc áo choàng tấn công Benedict dày kia lên trên người.

Trên mũ giáp cũng đã tích thành tuyết đọng, hắn phải lấy tay phủi thường xuyên.

Ở trong gió tuyết, Tông Thận ra lệnh trở về.

Tất cả các chiến sĩ đều lộ ra biểu cảm như trút được gánh nặng.

Nhất là các xạ thủ, bọn họ đảm nhiệm nhiệm vụ tấn công chủ lực ở trong suốt mấy tiếng này.

Hai tay đều bị cóng đến đỏ bừng, ngón tay của bọn họ đều bị mài rách da trong quá trình kéo dây cung và lên dây cung nhiều lần.

Ở trong lẫm đông, khí hậu quá khô ráo rét lạnh, nó sẽ tạo ra tổn thương rất lớn cho làn da lộ ra bên ngoài.

Các chiến sĩ trong tiểu tổ viễn trình đều ngồi xổm xuống mượn thành của khoang chứa hàng để ngăn cản sự xâm nhập của gió rét, đồng thời cũng có thể chen chúc sưởi ấm với nhau.

Dưới sự dẫn dắt của Tông Thận, mọi người bước lên con đường trở về.

Trong hành động săn giết suốt mấy tiếng này, bọn họ gặp được một vài lãnh địa.

Phần lớn những lãnh địa này đều là thành viên trong quân đoàn.

Gần như tất cả mọi người đều co đầu rút cổ ở bên trong lãnh địa của mình, không có bất cứ dấu hiệu ra ngoài nào.

Trong đó cũng có hai lãnh địa gặp phải sự xâm lấn của quái vật tuyết, nhưng cuối cùng cũng đều tiêu diệt được nó.

Có một lãnh chúa hy sinh một chiến sĩ cấp 2, còn có một lãnh chúa bị quái vật tuyết phá mất mấy nhà dân.

Lãnh chúa bình thường rất khó đánh giết được quái vật tuyết mà không chịu chút tổn thất nào, cho dù là dựa vào lãnh địa thì dù ít dù nhiều cũng phải đánh đổi bằng một số thứ.

Khi đám người Tông Thận chạy đến thì cuộc chiến đã bước vào hồi kết.

Vì để tránh bị nghi là cướp quái nên Tông Thận chỉ cho các xạ thủ giúp bọn họ hơi cấu rỉa máu một chút.

Ngoài những tình huống bất ngờ này thì mọi thứ đều rất bình tĩnh.

Mật độ của Quái Vật Tuyết Lẫm Đông ở xung quanh lãnh địa bởi vì có sự càn quét của Tông Thận nên đã giảm xuống không ít.