Lãnh Chúa Cầu Sinh: Từ Tiểu Viện Tàn Tạ Bắt Đầu Đánh Chiếm (Dịch)

Chương 863. Chiến thuật tiêu hao tầm xa, cuộc đi săn bắt đầu (2)

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Độ cao tổng của xẻng xúc tuyết hiện giờ vừa khéo có thể san được những chỗ tuyết đọng và vụn băng cao hơn gầm xe.

Cả một vài tầng băng gồ lên cũng bị xẻng xúc tuyết san bằng hết.

Phần rìa đáy của xẻng xúc tuyết đã được mài sơ qua rồi.

Nên nó có thể xúc bay lớp băng và tuyết nổi với góc cắt vào đầy đặc biệt.

Phần chủ thể của thân xẻng được làm bằng tấm thép rèn dày chừng một đốt ngón tay, xét về độ thực dụng cam đoan là đủ.

Phối hợp thêm lõi ma năng chuyên có lực xoắn mạnh kia của người máy chịu nặng.

Là nó sẽ tạo ra cho xẻng xúc tuyết động lực xúc mạnh mẽ.

Nhưng là cùng với sự tiếp tục giảm xuống của nhiệt độ không khí, khi mà nhiệt độ giảm xuống tới trạng thái địa cực -50℃.

Thì độ cứng của tầng băng sẽ được tăng thêm, và độ thực dụng của tấm thép cũng sẽ có chút giảm.

Công nghệ chế tạo những xẻng xúc tuyết này phức tạp hơn gai xích chống trượt nhiều.

Và xẻng xúc tuyết này cũng nhận được sự tán thành từ hệ thống lãnh chúa, thuộc về vật phẩm rèn cấp tốt.

“Xẻng xúc tuyết kiểu bu lông treo (màu lục)”

“Phẩm chất: Cấp tốt”

“Độ bền: 500”

“Hiệu quả: Có thể dọn dẹp tuyết đọng không cao hơn 70 centimet hoặc là tầng băng không cao hơn 30 centimet”

Đây chính là một loại vật phẩm rất thực dụng, nhất là đối với Tông Thận.

Nhưng lại không thích hợp cho lên kệ bán, bởi vì người máy ma năng như người máy chịu nặng cũng không có phổ biến gì, cũng chỉ có những gai xích chống trượt kia là khá có đầu ra.

Tính theo chi phí vật liệu thì chế tạo ra một bộ gai xích chống trượt cần ước chừng hai phần sắt, một khúc gỗ.

Đây chỉ là một mình chi phí nguyên vật liệu thôi, việc rèn đúc của tiệm thợ rèn ngoài làm tiêu hao nguyên vật liệu bình thường thì gỗ còn là tào nguyên tiêu hao không thể thiếu nữa.

Những lò gió tinh luyện kim loại cùng lò rèn kia đều cần tiêu hao một lượng lớn khúc gỗ.

Trong đó có một vài khúc gỗ sẽ bị đốt cho khô bằng lò gió, làm cho những khúc gỗ này biến thành than củi.

Sử dụng kết hợp cả gỗ và than củi thì có thể khống chế được nhiệt độ cực hạn của lò lửa.

Ở trong khoảng thời gian mà nhiệm vụ rèn tương đối nhiều thì số lượng tiêu hao của khúc gỗ ở tiệm thợ rèn thậm chí còn vượt qua độ tiêu hao của xây dựng kiến thiết thông thường.

Nhưng xét về tổng thể thì tiệm thợ rèn vẫn kiếm đầy bồn đầy bát chứ không lỗ.

Dù sao từ sau khi tiệm thợ rèn được người lùn thuộc bộ lạc Bronzebeard - Bronzebeard Winefire nắm giữ kỹ thuật rèn đúc cao cấp quản lý, thì đã là một trong số ít ngành nghề tạo ra được ích lợi lớn ở trong lãnh địa hiện giờ.

Giờ thì xin tạm dừng những chuyện này nằm ngoài lề, hai giờ hai mươi bảy phút chiều, sau khi giai đoạn thứ hai của khiêu chiến mở ra không lâu.

Tông Thận và Vereesa lái người máy chịu nặng phiên bản xẻng xúc tuyết phá tuyết đi trong hoàn cảnh bông tuyết bay lả tả đầy trời.

Xẻng xúc tuyết gạt thẳng ra hai con đường ở trên mặt đất trắng xóa.

Người máy chịu nặng nghiền lên tầng băng đẩy tuyết đọng đi, nó cho người ta thấy một khí thế theo gió vượt sóng một đi không trở lại.

Thời tiết vào lúc lẫm đông giống như tâm trạng của người phụ nữ vậy, nói thay đổi cái là thay đổi.

Rõ ràng còn chưa tới tối mà bây giờ mây đen trên bầu trời đã rất âm u rồi.

Những áng mây đó chuyển từ màu xám trắng sang màu nâu xám, trông cứ như một giường toàn những sợi bông bẩn thỉu vậy.

Cũng làm cho ánh nắng không tài nào chiếu xuống thuận lợi được.

Độ sáng ở xung quanh rất thấp, giống như khoảng thời gian trước tầm sáng sớm bốn, năm giờ sáng mặt trời lên vậy.

Như sáng mà lại không sáng, như tối nhưng lại không tối.

Sau khi được lắp đặt thêm xẻng xúc tuyết nặng nề và chở thêm nhiều chiến sĩ như vậy.

Nên tốc độ của người máy chịu nặng cũng đã chịu ảnh hưởng nhất định.

Nhất là lực cản không ngừng của xẻng xúc tuyết trong khi tiến lên san bằng tuyết đọng cũng là một loại gánh nặng không nhỏ.

Những yếu tố này đã khiến cho tốc độ cao nhất của người máy chịu nặng giảm xuống chừng hai mươi phần trăm.

Mục tiêu quái vật tuyết vẫn đang tiến về hướng Đông Nam với vận tốc đều.

Dường như nó bị lãnh địa của những lãnh chúa khác ở xung quanh hấp dẫn, mục tiêu không phải ở chỗ Tông Thận.

Dựa theo khoảng cách và phương hướng thì tám chín phần mười là ở gần đây có lãnh địa của một thành viên nào đó của quân đoàn.

Ở trong tình huống cứ một chạy một đuổi như vậy tốn mất mười hai, mười ba phút thì đám người Tông Thận mới đuổi kịp con quái vật tuyết kia.

Động tĩnh khi người máy chịu nặng đi về phía trước cũng không nhỏ, cộng thêm tạp âm ma sát của xẻng xúc tuyết nữa, nên cho dù ở cách hơn trăm mét thì vẫn nghe thấy rõ ràng được.

Cho nên lần này không cần đám người Tông Thận chủ động xuất kích, con quái vật tuyết kia cũng đã tự ngừng trạng thái Băng Tuyết Tiềm Hành, chỉ trong nháy mắt đã chuyển mục tiêu thù hận tới chỗ đám người Tông Thận rồi.

Nó duỗi tay bắt đầu ngưng tụ ra hàng loạt Hàn Băng tiễn, bắn về phía người máy chịu nặng.

Lang kỵ binh và các nữ thợ săn đều hoạt động ở hai bên, thấy quái vật tuyết hiện hình thì ngay lập tức tăng tốc độ chạy của thú cưỡi, tản thêm về phía hai cánh.

Tông Thận lâm nguy nhưng không sợ, người máy chịu nặng mà hắn điều khiển ở phía trước, mà người máy chịu nặng do Vereesa điều khiển kia thì lại ở phía sau hắn.

Sau khi phát hiện quái vật tuyết thì ngay tức khắc Vereesa đã bắt đầu giảm tốc, giãn khoảng cách ra với Tông Thận, rồi thay đổi phương hướng bắt đầu đi vòng hình cung lên phía trước bên phải.

Mảnh đất tuyết này rất trống trải, mưa tuyết siêu lạnh trước đó đã đóng băng mặt đất vốn gồ ghề không bằng phẳng thành một mảnh đất khá là bằng phẳng.

Gần như ngay lúc quái vật tuyết hiện hình thì đội ngũ đã tản ra hoàn thành.

Người máy chịu nặng do Tông Thận lái chịu trách nhiệm đánh cận chiến đã lao thẳng về phía quái vật tuyết một cách mạnh mẽ.

Con quái vật tuyết kia cũng không lề mề, duỗi tay bắn ra bốn Hàn Băng tiễn.